BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 324
Cập nhật lúc: 2024-09-18 16:58:36
Lượt xem: 68
Vì vậy, Khương Tuệ Tuệ đã nâng ly và nói với Tạ Phương Hoa: "Chị Phương Hoa, tôi cũng sẽ không nói nhiều nữa. Ngàn lời nói đều nằm trong ly rượu này, chị cũng đã uống rồi thì tôi cũng không thể không uống."
Nói xong, Khương Tuệ Tuệ thẳng cổ, ngẩng đầu lên và uống hết rượu trong ly.
Sự thật chứng minh, cô thực sự quá ngây thơ.
Cũng không biết loại rượu này mạnh cỡ nào, dù sao thì khi Khương Tuệ Tuệ uống xong liền cảm thấy có chút choáng váng. Mặt cô đỏ bừng, liếc nhìn Tạ Phương Hoa đang ở bên cạnh, rồi nhìn Tống Thời Thanh, thấy hai người bọn họ không có phản ứng gì, giống như thứ bọn họ vừa uống không phải là rượu gạo mà là nước.
Cố Diệp Phi
Ánh mắt cô thu hồi lại, cầm đũa lên và định gắp rau, sau đó “cách” một tiếng... Thân người Khương Tuệ Tuệ khựng lại một chút và khẽ nấc lên. Cô vội vàng lấy tay che miệng, có hơi ngượng ngùng xấu hổ, cười nói: "Không, thực sự xin lỗi... Không, tôi không nhịn được..."
Nói xong, cô lại híp mắt, mím môi, cười ngây ngô: "Ha ha ha ha ha ha..."
Tạ Phương Hoa nhìn Khương Tuệ Tuệ, sau đó nhìn Tống Thời Thanh, có chút không hiểu mà hỏi: "Thanh niên trí thức Tống, Tuệ Tuệ... Cô ấy uống say rồi phải không?"
Đây cũng là lần đầu tiên Tống Thời Thanh thấy Khương Tuệ Tuệ uống rượu, bọn họ uống cùng nhau nên anh không biết tửu lượng của cô như thế nào.
Trên thực tế, nhìn thấy vẻ mặt của Khương Tuệ Tuệ khi nhìn thấy rượu, anh đã đoán được rằng là cô không uống được tốt cho lắm, vì vậy anh đã chủ động rót hơn một nửa số rượu của cô cho anh.
Tuy nhiên, anh không ngờ rằng khả năng uống rượu của Khương Tuệ Tuệ lại kém như vậy...
Mới chỉ uống một chút mà cô đã vậy rồi.
Tống Thời Thanh chưa kịp trả lời, Khương Tuệ Tuệ đã ngẩng mặt lên, xua tay và nghiêm túc nói: "Không, không có gì... Em, em vẫn có thể uống... Hôm nay không phải nên vui hay sao... Sinh nhật của chị Phương Hoa, em và Tống Thời Thanh ở bên nhau... Ha ha ha... Em cũng rất vui..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-324.html.]
Nói đến đây, cô lấy tay che miệng lại cười khúc khích, rõ ràng là thực sự rất vui từ tận đáy lòng.
Cô cắn môi, vỗ vai Tạ Phương Hoa, lớn tiếng nói: “Chị Phương Hoa… Chúc chị sinh nhật vui vẻ… À đúng rồi, quà sinh nhật tôi cũng đã chuẩn bị cho chị… Cái này… Cái này là kem làm trắng da... Sau khi dùng xong thì da mặt có thể trắng lên..."
Mấy người Khương Tuệ Tuệ có thể đến chúc mừng sinh nhật với cô ấy, Tạ Phương Hoa đã rất vui mừng, cô ấy không ngờ rằng Khương Tuệ Tuệ sẽ chuẩn bị một món quà cho cô ấy, thế là cô ấy vội xua tay từ chối không muốn nhận: “Không cần, Tuệ Tuệ, tôi không cần quà gì hết, mọi người có thể đến đây ăn sinh nhật với tôi là tôi đã vui rồi.”
Đây là lần đầu tiên kể từ khi cha cô ấy qua đời, cô ấy mới tổ chức sinh nhật của mình sôi nổi như vậy.
Không ngờ, Khương Tuệ Tuệ lại không làm theo, nhất định phải nhét kem làm trắng vào cánh tay của Tạ Phương Hoa: "Không được, chị phải nhận nó, chị phải nhận nó..."
Chiếc lọ dùng để đựng kem làm trắng đã được Khương Tuệ Tuệ đổi, vì vậy nên nó không thành vấn đề.
Tạ Phương Hoa không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nhận lấy.
Khương Tuệ Tuệ lại nhìn Tống Thời Thanh đang ngồi bên cạnh cô, với ánh mắt sáng ngời, đưa tay ra, nắm lấy hai má của Tống Thời Thanh mà véo, lẩm bẩm: “Tống Thời Thanh, anh, anh có biết không, em rất thích anh… Em thích anh nhiều đến nỗi hận không thể cắn anh một miếng... May mắn thay... May mắn thay, ánh mắt anh tốt nên cũng thích em... Ha ha ha, hôm nay em thực sự rất vui... Em... Em... Ợ..."
Nói xong lời cuối cùng, Khương Tuệ Tuệ lại ợ một lần nữa.
Nhưng bàn tay đang ôm má của Tống Thời Khanh vẫn không nỡ buông ra, cô bóp trái bóp phải không bỏ xuống được, trên mặt vẫn mang nụ cười ngốc nghếch.
Tống Thời Thanh: "..."
Tạ Phương Hoa cũng không dám nhìn, muốn cười mà không dám cười, chỉ có thể cúi đầu, nghiêng mặt nhỏ giọng nói: “Thanh niên trí thức Tống, hình như Tuệ Tuệ đã thật sự say rượu rồi..."