BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 316
Cập nhật lúc: 2024-09-18 16:56:13
Lượt xem: 61
Mặc dù đây là lần đầu tiên anh hôn một cô gái, nhưng dường như trời sinh anh đã có thiên phú về loại chuyện này, nụ hôn nóng bỏng và mang tính săn mồi, anh hung hăng hôn lên chóp môi trái tim của cô gái nhỏ.
Đôi môi của cô gái nhỏ ngọt ngào và mềm mại, chuyển từ ấm áp sang nóng bỏng.
Từ lúc đầu cô vốn dĩ là người chủ động mà bây giờ lại chuyển thành bị động, giống như bị choáng váng, cô trở thành một con búp bê rối, thân thể mềm nhũn đến mức biến thành một vũng bùn, chỉ có thể dựa vào người Tống Thời Thanh để chống đỡ, như vậy mới có thể miễn cưỡng để bản thân cô không tê liệt ngã xuống đất.
Nụ hôn này khác với nụ hôn của Khương Tuệ Tuệ, nụ hôn của Tống Thời Thanh kéo dài và nồng nhiệt, anh hận không thể nuốt chửng đối phương và hòa đối phương vào m.á.u thịt của mình.
Tống Thời Thanh không dừng lại cho đến khi Khương Tuệ Tuệ thực sự thở không nổi, đặt tay lên n.g.ự.c của Tống Thời Thanh mà thở dốc, có chút chống cự. Anh vẫn ôm cơ thể mềm mại của cô gái nhỏ, nhưng buông đôi môi mềm mại của cô ra, ghé vào tai cô thì thầm: "Có đi mà không có lại thì quá là mất lịch sự."
Thật vất vả Khương Tuệ Tuệ mới có thể hít thở trở lại, khi Tống Thời Thanh vừa nói chuyện, hơi thở ấm áp của anh phả vào vành tai cô, thân thể cô không nhịn được mà rùng mình lên một lần nữa.
Nghe được lời nói của Tống Thời Thanh, sắc mặt cô đỏ bừng, vươn tay đ.ấ.m vào n.g.ự.c anh một cái, nhẹ giọng nói: "Anh còn nói nữa!"
Tống Thời Thanh vươn tay dùng bàn tay to rộng của anh nắm lấy nắm đ.ấ.m của cô, giọng điệu kiên quyết nói: "Tuệ Tuệ, anh thích em, anh thích em đến mức nghĩ về em mỗi đêm và anh không thể ngủ được khi nghĩ về em."
Khương Tuệ Tuệ lắng nghe những lời nói dịu dàng của Tống Thời Thanh, vui vẻ đến mức không cần nói có bao nhiêu đắc ý. Cô cũng có chút lòng hư vinh nhỏ, trong nguyên tác người đàn ông khinh thường không quan tâm tới tất cả những người phụ nữ, giờ phút này ở trước mặt cô, anh bày tỏ tấm lòng mình với cô, trong lòng cô không hiểu sao lại dâng lên một chút tự hào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-316.html.]
Cô bĩu môi hỏi: "Vậy em hỏi anh, anh thích em từ khi nào?"
Tống Thời Thanh không nghĩ về vấn đề này, nhưng thực sự đã bị câu hỏi của Khương Tuệ Tuệ làm cho nghẹn. Anh bắt đầu thích cô từ khi nào? Anh lắc đầu và trả lời: "Anh không nhớ rõ."
"Vậy tại sao anh lại không nói sớm hơn?" Khương Tuệ Tuệ mím môi, môi cô hơi đỏ và sưng lên vì nụ hôn của Tống Thời Thanh, cô oán hận một cách không vui: "Nếu như anh nói sớm hơn, em đã không phải suy nghĩ mỗi ngày về cách làm sao để anh thích em. Anh có biết mỗi lần đến gần anh, em đều muốn lại thân cận với anh, nhưng lại sợ rằng anh sẽ không thích em, em sợ anh sẽ giận em." Nói xong, cô bĩu môi trông có chút đáng thương.
Hừ, nếu cô biết anh thích cô thì đã hôn anh từ lâu rồi, sao còn đợi đến lúc này.
Cố Diệp Phi
Như nghĩ tới điều gì, cô lại nói: "Nếu hôm nay em không hôn anh, anh còn định giấu em hay sao?”
Tống Thời Thanh nắm lấy tay như ngọc của Khương Tuệ Tuệ. Anh cụp mắt xuống, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Khương Tuệ Tuệ rồi gật gật đầu: "Đúng vậy."
Nếu không phải Khương Tuệ Tuệ đột ngột hôn anh, nếu không phải anh không kiềm chế được bản thân mà hôn người mình yêu, chỉ sợ anh sẽ không thổ lộ tình cảm của bản thân với cô sớm như vậy. Kế hoạch của anh vẫn chưa thực hiện được, hiện tại bọn họ ở bên nhau, anh sợ sẽ ảnh hưởng đến cô.
“Thật đúng là!” Khương Tuệ Tuệ tức giận quay đầu đi, hai má hơi phồng lên, trên mặt tràn đầy tức giận. Cô hừ một tiếng: "Tại sao? Anh không sợ em đối tốt với người khác hay sao?"
"Sợ chứ." Tống Thời Thanh nói.
Thanh âm của anh có hơi khàn khàn, nhưng lại cực kỳ gợi cảm: “Nhưng anh cũng sợ sau khi ở bên em sẽ ảnh hưởng đến em, em sẽ đi theo anh, chịu chỉ trích của người khác, nghĩ đến việc như vậy, Tuệ Tuệ, anh không thể chịu đựng được."