BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 289
Cập nhật lúc: 2024-09-18 16:47:10
Lượt xem: 37
Khương Tuệ Tuệ sợ lát nữa Lưu Ái Đệ nghe được người lao động tiêu biểu không phải cô ta thì sẽ rất thất vọng, nên khi ở nhà cô đã nhắc nhở cô ta không nên quá tự tin.
Nhưng Lưu Ái Đệ hoàn toàn không hiểu cô muốn bày tỏ điều gì, cô ta vẫn rất đắc chí tự mãn.
Khương Tuệ Tuệ thấy bất đắc dĩ: "Chị dâu, chị có chắc chắn rằng chị sẽ là người được chọn hay không?"
Lưu Ái Đệ gật gật đầu và nói chắc chắn: "Đương nhiên, nếu không phải tôi thì còn có thể là ai? Không lẽ tôi không đủ siêng năng hay sao? Khi còn là con gái thì tôi là người siêng năng nhất trong mười dặm tám thôn!"
Khương Tuệ Tuệ không nói thêm gì nữa, bây giờ còn có thể biết nói cái gì, Lưu Ái Đệ đã chắc chắn như vậy thì cô cũng chỉ biết chiếc váy này rất đẹp, cô ta mặc vào rất trang trọng, so với những quần áo mà cô ta mặc thường ngày thì đẹp hơn nhiều.
Lưu Ái Đệ được em chồng xinh đẹp nhất trong cả nhà khen thì trong lòng thấy rất vui vẻ.
Cố Diệp Phi
Ánh mắt của Khương Tuệ Tuệ rơi vào đội thanh niên trí thức và thấy Đàm Thiên Vĩ đang đứng ở phía trước. Có lẽ anh ta đã nhận được tin tức từ Khương Thúy Thúy, biết được trong danh sách của đại đội trưởng, cho dù đó là người lao động tiêu biểu hay một vị trí trong Đại học công nông binh thì cũng đều là của anh ta.
Hôm nay anh ta cũng đặc biệt dọn dẹp một chút, mặc bộ quần áo mới nhất, trông anh ta đẹp hơn bình thường rất nhiều. Anh ta đứng thẳng lưng, như thể anh ta là người chiến thắng.
Ngoài ra, đối với hai vị trí hôm nay, anh ta đã chuẩn bị rất nhiều. Anh ta đã bắt đầu chuẩn bị cho việc này từ hơn hai tháng trước. Hủy hoại thanh danh của một cô gái nhỏ, khiến cô gái nhỏ phải nhảy sông tự tử, còn anh ta thì vui vẻ đi học đại học.
Khương Tuệ Tuệ nghĩ về việc này, một tia chế nhạo hiện lên trong mắt cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-289.html.]
Lúc này, Trần Chí Mẫn và Lục Xu từ đội thanh niên trí thức nhìn thấy Khương Tuệ Tuệ, bọn họ vẫy vẫy tay với Khương Tuệ Tuệ và nhịn không được mà kêu lên một tiếng: "Tuệ Tuệ!"
Khương Tuệ Tuệ hồi phục lại tinh thần, mím môi và mỉm cười với hai người bọn họ.
Khi bọn họ định nói thêm điều gì đó, đại đội trưởng đã đến. Đại đội trưởng cầm trong tay một cái loa phóng thanh, hướng về phía đám người ồn ào ở dưới mà nói: "Mọi người yên lặng một chút, yên lặng một chút đi!"
“Lần này tôi triệu tập mọi người đến đây để mở cuộc họp chủ yếu là để nói về hai việc, việc thứ nhất là ngày mai lễ hội Tết Đoan Ngọ kết thúc, chúng ta sẽ trở lại với làn sóng cách mạng. Chúng ta phải giữ vững tinh thần và chiến đấu không sợ khó, không sợ khổ vì vụ thu hoạch lúa mì!"
Giọng nói của đại đội trưởng vang lên qua loa truyền đến tai mọi người.
Mọi người nín thở lắng nghe.
"Mọi người đều biết rằng giông bão rất có thể xảy ra vào thời điểm thu hoạch lúa mì hàng năm. Chúng ta không biết thời tiết năm nay sẽ như thế nào, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, nhân lúc thời tiết còn tốt thì nahnh chóng thu hoạch, thu họach lúa mì sớm một chút thì cũng có thể yên tâm, sau khi chúng ta đóng thuế, mỗi hộ có thể sẽ có nhiều hơn một chút, mọi người có thể làm được không!"
“Có thể!” Nói đến việc có thể phân phát thêm cho mỗi hộ một ít lúa mì, tất cả mọi người đều rất vui mừng, từ “có thể” to đến mức lấn át cả giọng nói của đại đội trưởng khi đã dùng loa.
Nói một số từ mang tính cách mạng trước mỗi bài phát biểu để truyền cảm hứng cho mọi người cũng là một chiêu phổ biến được các nhà lãnh đạo sử dụng. Như vậy, đại đội trưởng nói xong những lời này, liền bắt đầu nói sang chuyện khác, cũng là tiêu điểm của ngày hôm nay.
Đại đội trưởng nói: "Một vấn đề khác đã được quyết định khi các trưởng ban của chúng ta tổ chức một cuộc họp với nhau.