BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 277
Cập nhật lúc: 2024-09-18 16:40:53
Lượt xem: 44
Nói về vấn đề này, Lưu Ái Đệ cũng khá phiền lòng. Đúng là cô ta đã kết hôn khá lâu, những người khác kết hôn muộn hơn cô ta đều đã có thai, tại sao chỉ có một mình cô ta là không có thai?
Nói thật, nếu đây là mẹ chồng của người khác, chắc chắn sẽ phải chống nạnh và mắng cô ta mỗi ngày là gà mái không chịu đẻ trứng. Dù sao Lưu Ái Đệ cũng có kinh nghiệm trong chuyện này, nhà mẹ đẻ của cô ta có một người anh trai mới kết hôn với chị dâu được hơn nửa năm, mẹ cô ta mỗi ngày đều âm dương quái khí mắng chửi, chỉ cây dâu mắng cây hòe chỉ vì bụng chị dâu cô ta không thấy động tĩnh gì.
Cẩn thận suy nghĩ lại, cô ta có thể gả vào nhà họ Khương đã là phúc lớn rồi.
Lưu Ái Đệ kéo Hoàng Mai Hoa và hỏi: “Mai Hoa, nếu cô đã nói đến chuyện này thì tôi cũng không sợ mất mặt, tôi muốn hỏi cô một câu, làm sao để có thể dễ dàng mang thai hơn vậy?”
Hoàng Mai Hoa lấy chồng không đến một tháng đã có thai nên Lưu Ái Đệ nghĩ rằng việc này phải hỏi cô ấy là không sai.
"Khi cô kết hôn, mẹ của cô không nói với cô hay sao?" Hoàng Mai Hoa hỏi.
Khi Lưu Ái Đệ nghe câu hỏi của Hoàng Mai Hoa, cô ta cảm thấy rằng phải có điều gì đó không ổn trong vấn đề này.
Cô ta lắc đầu: "Không phải cô không biết về mẹ tôi, ngày nào bà ấy cũng gọi tôi là đồ bỏ đi, làm sao có thể quan tâm đến tôi nhiều như vậy?"
“Nhưng mà, mẹ tôi cũng không nói với tôi cái gì đặc biệt, chỉ nói với tôi, khi làm chuyện đó cùng với người đàn ông, tốt nhất nên kê một chiếc gối dưới mông, như vậy có thể dễ dàng mang thai. Đứa nhỏ nhà tôi cũng vì vậy mà tôi mới mang thai được. Sau này, tôi không muốn có nên tôi không lót nữa, vậy mà thực sự không có thai, sau khi về nhà cô cũng có thể thử xem." Hoàng Mai Hoa nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-277.html.]
Lưu Ái Đệ gật gật đầu, ghi nhớ kĩ biện pháp này trong lòng và dự định lần sau có cơ hội sẽ thử.
Theo đạo lí mà nói, hai người bọn họ nên tạm biệt nhau sau khi nói chuyện ở đây. Nhưng Hoàng Mai Hoa lại nhớ đến một chuyện khác, cô ấy kéo Lưu Ái Đệ đang chuẩn bị rời đi, nhỏ giọng nói: "Đúng rồi, Trương Cúc Hoa và Triệu Anh Lai đã bị chó cắn, cô đã nghe nói chưa?"
“Sao? Hai người bọn họ bị chó cắn à? Làm sao lại bị cắn?" Lưu Ái Đệ nghe đến đây thì rất phấn khích.
Cố Diệp Phi
Hoàng Mai Hoa nói về việc này, cô ấy cau mày và lắc đầu hết lần này đến lần khác: "Tôi cũng không tận mắt nhìn thấy. Tôi nghe người khác kể lại. Tôi nghe nói là bị cắn đến nỗi cả người đầy máu, hình như Triệu Anh Lai còn bị cắn đến nỗi mất một miếng thịt ở chân. Mông và cánh tay của Trương Cúc Hoa đều bị cắn, chắc cả hai đều bị thương nặng, phải nằm nhà một thời gian dài."
“Ai nha má ơi, Mai Hoa, cô biết cái này gọi là gì không?" Hoàng Mai Hoa khi nói đến việc này còn nhăn mày một chút, thuận miếng nói một câu ‘thật thảm’, nhưng Lưu Ái Đệ thì không giống như vậy.
Trương Cúc Hoa và Triệu Anh Lai là cái gai trong mắt cô ta, bọn họ không may mắn, cô ta không những quá vui mừng mà còn chỉ hận không thể vỗ tay chúc mừng.
Thấy Hoàng Mai Hoa lắc đầu, Lưu Ái Đệ vội vàng nói: "Đây là người xấu nên sẽ bị ông trời trừng trị! Hãy nhìn xem, nếu không phải ông trời an bài, tại sao chúng ta không bị chó cắn mà hai người bọn họ lại bị chó cắn."
Nói đến đây, cô ta lại hỏi: "Chó nhà ai cắn hai người bọn họ? Ngày mai tôi sẽ mang chút đồ ăn cho nó."
Hoàng Mai Hoa biết vì sao Lưu Ái Đệ lại ghét Trương Cúc Hoa và Triệu Anh Lai đến vậy, còn có thể vì sao? Không phải là vì chuyện từ hôn của cô em chồng hay sao?
Đừng nhìn Lưu Ái Đệ cũng thỉnh thoảng nói xấu em chồng ở trước mặt cô ấy, nói cô cái này không tốt, cái kia không tốt, nhưng khi người ngoài nói rằng Khương Tuệ Tuệ không tốt chỗ nào, cô ta lại hận không thể lao lên liều mạng với người ta.