BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 270
Cập nhật lúc: 2024-09-18 16:17:20
Lượt xem: 65
Bà ấy chẳng những không nói với ông ấy những lời này, thậm chí còn không nói với ông ấy chuyện giới thiệu đối tượng cho Ngưu Thụ Quang, để cho gia đình nhà họ Ngưu ủng hộ ông ấy có thể lên huyện làm.
Không phải ông ấy chưa từng nghĩ đến việc lên huyện, chỉ là ông ấy chưa từng nghĩ tới dựa vào biện pháp này. Cái gì mà nâng đỡ với không nâng đỡ? Bên trên quyết định thăng chức cho ai, không thăng chức cho ai, đều dựa vào năng lực thực sự mà nói chuyện!
Cố Diệp Phi
Ông ấy cố gắng hết sức để nắm bắt sản lượng của xã mà vẫn lo liệu có được thăng chức hay không làm gì?
Nếu ông ấy không làm gì cả, chẳng lẽ Ngưu Thúy Phân lại chỉ giới thiệu một đối tượng cho Ngưu Thự Quang mà ông ấy có thể được thăng chức ư?
Quả thật là nực cười! Đây chẳng phải là coi chính sách quốc gia là chuyện vặt hay sao?!
Tạm thời bỏ qua những lời của Khương Tuệ Tuệ có phải là sự thật hay không, chỉ riêng lý do này đã đủ để khiến ông ấy tức giận. Ông ấy giận tím mặt, thẳng cổ nói với Ngưu Thúy Phân: "Sau này bà tránh xa nhà anh họ bà ra một chút! Nếu còn dám giở trò hèn hạ như vậy, đừng trách tôi trừng phạt bà!"
Để tay lên n.g.ự.c tự hỏi bản thân, đại đội trưởng vẫn là người không tồi. Kể từ khi ông ấy trở thành đại đội trưởng của đại đội thứ nhất xã Nguyệt Phượng Loan, cuộc sống ở xã Nguyệt Phượng Loan dần được cải thiện và ông ấy khá được kính trọng. Ai cũng có tính ích kỷ, ông ấy cũng có một chút, nhưng hoàn toàn không có ý đồ xấu.
Ông ấy đã kết hôn với Ngưu Thúy Phân trong mấy chục năm, và đây là lần đầu tiên ông ấy nói những lời tàn nhẫn như vậy với bà ấy.
Ngưu Thúy Phân cũng bị dọa đến sợ hãi, bà ấy đã biết rằng tính khí của người đàn ông của mình là bướng bỉnh và không linh hoạt. Đôi khi còn chế giễu rằng người nhà họ Ngưu mới là người đàn ông của bà ấy mới đúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-270.html.]
Ngưu Thúy Phân ấp úng do dự: "Vậy vào Tết Đoan Ngọ, tôi có nên mang bánh chưng cho mấy người nhà bác cả không?"
Bà ấy đang nói về ông nội của Ngưu Thự Quang.
Đội trưởng tức giận nói: "Không được, con trai ông ấy giàu như vậy, sao có thể thiếu một cái bánh chưng của chúng ta được? Tôi nói cho bà biết, sau này bà tránh xa tất cả mọi người trong nhà anh họ bà ra đi."
Đại đội trưởng và Ngưu Thúy Phân xảy ra chuyện gì thì Khương Tuệ Tuệ không biết, cô tiếp tục đi về phía ngôi nhà.
Tuy nhiên, đúng là oan gia ngõ hẹp, rõ ràng là cô đã gần về đến nhà, nhưng cô lại đụng phải Trương Cúc Hoa và Triệu Anh Lai ở trên đường. Hai người bọn họ là thông gia sắp cưới, vừa ngồi sưởi nắng vừa trò chuyện phiếm cùng với mấy bà cô trong xã.
Ngay cả sau ba ngày nghỉ phép, tất cả công việc đáng lẽ phải bận rộn đã được hoàn thành, vì vậy nên mới có thời gian rảnh để tắm nắng, đan áo len và trò chuyện.
Cũng không biết là ai đã đề cập đến Khương Đắc Thắng, nói rằng không biết Khương Đắc Thắng bị thương như thế nào, và hỏi Trương Cúc Hoa rằng người đàn ông của bà ta có đến thăm Khương Đắc Thắng không. Dù sao người đàn ông của Trương Cúc Hoa, Khương Đắc Lợi cũng là em trai của Khương Đắc Thắng, nếu anh trai mình xảy ra chuyện gì thì em trai cũng nên đi xem.
Trương Cúc Hoa hừ một tiếng.
Nhà anh cả xảy ra chuyện gì, bà ta là em mà không thấy trên mặt bà ta có chút lo lắng nào, thậm chí còn phi thường hả hê vui sướng nói: “Có gì thú vị đâu? Đây là làm việc xấu nên bị quả báo, nếu Đắc Lợi nhà tôi đi thăm có làm mau khỏi hơn không? Chúng tôi không thèm gặp anh ấy làm gì.”
Nghe những gì Trương Cúc Hoa nói, người phụ nữ đặt câu hỏi lúc đầu không thể chịu đựng được nữa, tự hỏi liệu những gì Trương Cúc Hoa nói có còn là con người hay không? Dù thế nào đi nữa thì cũng không thể vô tâm như vậy.