BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 179
Cập nhật lúc: 2024-09-17 13:38:25
Lượt xem: 89
Cánh cửa đã mở, sau khi Khương Tuệ Tuệ và Tạ Phương Hoa gặp nhau vài lần, cả hai rất ăn ý và trở thành bạn tốt của nhau.
Cô cùng với Trần Chí Mẫn và Lục Hân trực tiếp đi vào, hỏi vọng vào bên trong một tiếng: "Chị Phương Hoa, chị có ở đó không?"
"Ai da, là Tuệ Tuệ đến hay sao?" Bên trong rất nhanh truyền đến giọng nói của Tạ Phương Hoa, cửa mở ra, một người từ phòng sau đi ra, đó là Tạ Phương Hoa.
Tạ Phương Hoa có nét quyến rũ của một phụ nữ Thượng Hải ở Trung Hoa Dân Quốc với khí chất đoan trang lịch sự.
Lúc này, cô ấy đang mặc một chiếc váy dài mà Khương Tuệ Tuệ đã thiết kế cho cô ấy lần trước, chiều dài của chiếc váy dài đến mắt cá chân của cô ấy, nhưng cũng chính vì vậy mà cô ấy trông càng đoan trang hơn.
Tạ Phương Hoa là một người có vẻ ngoài thư sinh, cô ấy có ngoại hình xinh đẹp, tuy không trong sáng và quyến rũ như Khương Tuệ Tuệ nhưng cô ấy lại có phong cách khác.
Ban đầu Tạ Phương Hoa nghĩ rằng Khương Tuệ Tuệ đến đây một mình, nhưng cô ấy không ngờ rằng cô đã mang theo hai người đồng chí nữ đến đây, vì vậy cô ấy cảm thấy hơi ngượng ngùng xấu hổ.
Khi Khương Tuệ Tuệ gọi cô ấy ra ngoài vừa rồi, cô ấy đang thay quần áo ở phòng sau. Cô ấy rất thích chiếc váy mà Khương Tuệ Tuệ thiết kế cho cô ấy ngay từ khi vừa nhìn thấy trên bản thiết kế, không nghĩ đến cô ấy thậm chí còn hài lòng hơn sau khi nó được tạo ra, vì vậy cô ấy nóng lòng và đi thử nó.
Vốn dĩ, khi cô ấy ra đi ngoài, cô ấy định để Khương Tuệ Tuệ xem cô ấy ăn mặc như thế nào.
Đôi mắt Khương Tuệ Tuệ sáng lên, nhìn về phía Tạ Phương Hoa, trong mắt cô hiện lên một tia kinh ngạc, trên khuôn mặt trắng nõn của cô hiện lên một nụ cười: “Không ngờ chị mặc bộ váy này lại đẹp như vậy, lúc ấy tôi cảm thấy nó rất hợp với khí chất của chị.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-179.html.]
"Đúng rồi.” Khương Tuệ Tuệ kéo Trần Trí Mẫn và Lục Hân qua: "Chị Phương Hoa, đây là hai người bạn mới mà tôi đã gặp. Bọn họ là những thanh niên trí thức của đại đội chúng ta. Bọn họ nói rằng váy chị làm cho tôi mặc lên rất đẹp nên bảo tôi đưa bọn họ đến đây để nhờ chị làm quần áo."
Trần Trí Mẫn và Lục Hân đều có chút ngây người sững sờ khi nhìn thấy Tạ Phương Hoa.
Thành thật mà nói, những người bằng tuổi Tạ Phương Hoa ở xã Nguyệt Phượng Loan đều đã kết hôn và có một đàn con hết rồi.
Cố Diệp Phi
Những người đó phải làm việc và chăm sóc con cái của họ, những người bị tra tấn thì già và xấu hơn nhiều so với khi họ còn là con gái. Chỉ có Tạ Phương Hoa là chưa kết hôn, nhưng cô ấy nhìn qua trông vẫn rất trẻ trung như một cô gái mười tám, mười chín tuổi.
Điều quan trọng nhất là vì cô ấy đã trải qua nhiều việc như vậy, nên trên người cô ấy có một cảm giác thành thục.
Trong mắt Trần Trí Mẫn và Lục Hân, Khương Tuệ Tuệ là một bông hồng đỏ mỏng manh và vô song, trong khi Tạ Phương Hoa là một bông hoa lan, trầm lặng và dịu dàng.
Bốn cô gái quây quần bên nhau, nói cười rôm rả. Tạ Phương Hoa đã hỏi Trần Trí Mẫn và Lục Hân rằng bọn họ muốn làm loại quần áo nào, nhưng Trần Trí Mẫn và Lục Hân không thể nói ra cái gì, bọn họ chỉ nói rằng bọn họ muốn làm giống của Khương Tuệ Tuệ.
Tạ Phương Hoa không có nhiều vải may sẵn ở đây, vì vậy không có gì để lựa chọn. Trần Trí Mẫn và Lục Hân không chọn được màu sắc mà bọn họ thích, vì vậy bọn họ dự định đến thành phố để tự mua vải khi chủ nhật tới được nghỉ, sau đó mang nó đến cho Tạ Phương Hoa làm.
Làm váy giá năm tệ hai mươi xu, giá quần áo cũng như nhau, là ba tệ tám xu. Cả Trần Trí Mẫn và Lục Hân đều nói rằng bọn họ sẽ may một chiếc váy, một chiếc quần dài và một chiếc váy.
Tổng cộng cộng lại là hai mươi lăm tệ bốn mươi xu, hai người bọn họ sợ Tạ Phương Hoa nghĩ hối hận nên đưa trước một nửa số tiền đặt cọc, mười hai tệ bảy mươi xu.