BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 160
Cập nhật lúc: 2024-09-17 13:31:19
Lượt xem: 76
Chỉ là giải thích cho Phương Quế Chi và Lý Tú Cầm hiểu mà thôi: “Con làm như vậy là đều có nguyên do cả, cái người tên Ngưu Thự Quang gì đó, nhân phẩm của anh ta không ổn.”
Những lời này vừa thốt ra, người nhà họ Khương lập tức trở nên khẩn trương hơn.
Phương Quế Chi chau mày lại: “Sao cơ? Cậu ta ăn h.i.ế.p con hay là làm gì rồi à? Con mau nói cho mẹ nghe, mẹ sẽ làm chủ cho con.”
Trong lòng Lưu Ái Đệ bỗng nghẹn ngào, xoắn tay áo lên, làm ra bộ dạng cứ như là sắp đi đánh lộn vậy.
Cố Diệp Phi
“Ăn h.i.ế.p thì không có ăn hiếp, chẳng qua là con nghe thấy nhân viên phục vụ nữ của quán cơm đó bảo rằng, dạng người như anh ta rất là lăng nhăng, thường có con gái đến tìm anh ta… ngoài việc này ra thì hình như anh ta còn tham ô tiền của công, lãnh đạo của bọn họ đã mạnh tay khiển trách anh ta rồi, còn khai trừ anh ta nữa.”
Khương Tuệ Tuệ nói: “Loại người như vậy, con có thể ưng được sao?”
Nhà họ Khương khi mà nghe xong những lời này, mọi người đưa mắt nhìn nhau, có ra sao đi chăng nữa thì bọn họ cũng không ngờ rằng, Ngưu Thúy Phân giới thiệu cho Khương Tuệ Tuệ, không ngờ là loại người như thế, đây chẳng phải là cố tình hãm hại Khương Tuệ Tuệ sao?
Hai anh em Khương Vệ Quân và Khương Vệ Quốc đều trầm mặc xuống, khuôn mặt tỏ vẻ không vui. Em gái là đứa em mà bọn họ cưng tới lên trời, trong lòng bọn họ đều thầm mong em gái sẽ gả cho một gia đình tốt, vốn dĩ thì điều kiện của gia đình họ Ngưu cũng không tệ, bọn họ cũng vui lây, ai mà ngờ rằng, đây lại là một cái hố lửa cơ chứ!
Điều mà đáng hận nhất chính là, không ngờ Ngưu Thúy Phân lại dám đẩy em gái nhà mình vào hố lửa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-160.html.]
Lưu Ái Đệ là người mất kiên nhẫn nhất, liền lập tức chửi vài câu: “Mẹ kiếp cái bà thím Ngưu Thúy Phân, còn tưởng thím ấy tốt bụng, giới thiệu cho cô nhỏ nhà mình một đối tượng tốt như vậy, thì ra là đến giới thiệu loại rác rưởi này sao! Không gả không gả nữa, loại người này cho dù có đánh c.h.ế.t cũng không gả đâu!”
Cô ta thà rằng để cô nhỏ ở nhà thêm một hai năm nữa, cũng không muốn cô nhỏ gả cho loại súc sinh như này, đây đâu phải là trò đùa đâu cơ chứ.
Phương Quế Chi nhìn thấy Khương Tuệ Tuệ cúi đầu ủ rũ, hình như là đang rất đau lòng, bà ấy cũng cảm thấy đau lòng theo.
Trong lòng bà ấy đều tự trách mình, chưa tìm hiểu kỹ mà lại để cho con gái đi gặp mặt người ta rồi. Còn tưởng rằng Ngưu Thúy Phân và bọn họ ở cùng một đại đội, dù thế nào đi chăng nữa thì cũng sẽ không lừa gạt gia đình họ, không ngờ rằng lại làm ra chuyện như này.
Bà ấy kéo tay của Khương Tuệ Tuệ lại, nghiến răng cắn lợi mà nói: “Con gái à, con đừng có không vui, sau này, mẹ sẽ không bắt con phải đi gặp mặt người ta như vậy nữa đâu. Lần này là do mẹ không tốt, đều là do mẹ chưa có tìm hiểu kỹ mà đã đồng ý chuyện này.”
Lúc trước thì có Lâm Hồng Binh, sau này thì lại có Ngưu Thự Quang, Phương Quế Chi đúng thật là sợ đứa con gái sẽ đau lòng lắm rồi.
Ai mà ngờ rằng Khương Tuệ Tuệ cúi đầu ủ rũ như vậy, chẳng qua chỉ là đang sợ mọi người phát hiện thấy bản thân mình đang cười mà thôi. Khóe miệng của cô nhếch lên tạo thành một nụ cười, cố gắng hết sức mà nuốt tiếng cười vào trong, không để mọi người phát giác.
Cô biết rõ rằng, chuyến đi lần này quả thật là rất đáng đấy, chí ít là trải qua chuyện này, nội trong một năm nay, Phương Quế Chi nhất định sẽ không dễ dàng để cô đi gặp mặt nữa đâu.
Còn về chuyện của sau này thì cứ để sau này nói tiếp đi.
Lưu Ái Đệ nghe mẹ chồng mình nói những lời như vậy, trong lòng lại bỗng chốc nghẹn ngào, những lời nói này tức có ý là, là định để cho cô nhỏ nhà mình ở lại nhà trong bao lâu nữa đây?