BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 159
Cập nhật lúc: 2024-09-17 13:30:58
Lượt xem: 35
Phương Quế Chi cho rằng vấn đề này chắc chắn là có được trong tầm tay mình rồi, thậm chí còn kể luôn việc về đứa bé.
Vốn dĩ là Khương Tuệ Tuệ đang ăn quả mâm xôi, mâm xoi đã được rửa sạch rồi, để đầy trong cốc trà rồi, cô và Nữu, hai cô cháu, mỗi người cầm trên tay một quả mà ăn, cảm thấy rất là thoải mái.
Thực sự là không ngờ rằng Phương Quế Chi lại nghĩ xa xôi đến như vậy, xém chút nữa là bị sặc khi mà đang ăn quả mâm xôi rồi.
Sau khi mà bình tĩnh trở lại, cô mới bắt đầu nói: “Mẹ, mẹ đang nói cái gì vậy, con vẫn còn nhỏ cơ mà. Hơn nữa, con cũng đâu có nói là con thích anh ta đâu.”
Nhân phẩm thì cũng chả ra làm sao, khuôn mặt thì cũng không ổn, cô mà vừa ý thì đúng thật là có ma rồi.
“Sao! Dựa vào cách nói này của cô, tức là cô không ưng cậu ta à?!” Lưu Ái Đệ có chút gấp gáp, vốn cứ nghĩ rằng hôn sự của người cô nhỏ này cuối cùng cũng đã được ổn thỏa cả rồi, tảng đá nặng nề trong lòng của cô ta cũng đã có thể buông xuống, ai mà biết được rằng lại xảy ra cớ sự này cơ chứ?
“Là cậu ta không ưng cô, hay là cô không ưng cậu ta vậy?” Lưu Ái Đệ vừa hỏi xong, bèn cảm thấy mình đúng thật là đang hỏi một cách thật là ngu ngốc, đương nhiên là cái cậu họ Ngưu gì đó không ưng cô nhỏ nhà này rồi!
Ngày hôm nay, cô ta cũng đã nghe chị hai nói rồi, gia đình nhà đó có điều kiện chẳng tồi, muốn kiếm đối tượng nào thì chả được cơ chứ? Nếu như cô nhỏ nhà này mà có thể gả được vào nhà đó, thì đúng thật là phước phần ba đời nhà cô rồi!
Cố Diệp Phi
Cô ta nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Chắc là cậu ta không ưng cô rồi, ừm, thôi quên đi, cũng đừng quá nản lòng, nhà của chúng ta, nhìn cô là xinh nhất rồi, trước sau gì cũng có thể gả đi mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-159.html.]
Trong lúc mà an ủi Khương Tuệ Tuệ thì cô ta cũng là đang an ủi chính bản thân mình.
Ai mà ngờ rằng, sau khi mà Khương Tuệ Tuệ nghe những lời mà cô ta nói xong, lại chau mày lại, đôi môi đỏ mọng có dính một chút ít nước quả mâm xôi, cô thè lưỡi ra mà l.i.ế.m một cái, l.i.ế.m cho sạch sẽ hết nước quả mâm xôi, trên khuôn mặt toàn là vẻ bất mãn của cô đối với những lời nói vừa rồi của Lưu Ái Đệ.
Cô lập tức bĩu môi rồi phản bác lại: “Chị hai, nếu như mà chị cũng đã nói vậy rồi thì so với tất cả mọi người trong nhà, tôi có vẻ ngoài xinh đẹp nhất, vậy thì có lý do gì mà chị lại cho rằng cậu ta không ưng tôi cơ chứ? Hừm, cậu ta nhìn tôi chằm chằm đến mức trợn mắt hết cả lên, chỉ tiếc là, tôi không ưng cậu ta.”
“Sao?!! Cô… Cô… Cô…” Lưu Ái Đệ bắt đầu không khống chế được sự kích động ở trong lòng mình rồi: “Cô dựa vào cái gì mà lại không ưng cậu ta chứ!”
Không phải, cô nhỏ nhà này có phải não bị gì không đó! Đúng thật là tức c.h.ế.t cô ta rồi, khó khăn lắm mới có người giới thiệu cho một đối tượng tốt như vậy, cô út nhà này sao mà lại vô ý tứ như thế chứ? Còn không ưng người ta nữa chứ.
Đợi đến khi cơ hội này mà mất đi rồi, thì sẽ không còn cơ hội nào khác cho mình nữa đâu, chắc cô còn chưa biết được rằng, hai người là Triệu Anh và Trương Cúc Hoa đó đang nói xấu gì cô ở sau lưng, nếu tin đồn này mà bị truyền ra ngoài, cho dù bọn họ có giải thích đến mức nát hết miệng của mình đi chăng nữa thì cũng không có ích lợi gì.
Nếu không thì chẳng phải là có câu nói người thì đi tung tin đồn bậy bạ, còn việc giải thích thì giao lại cho một người khác à?
Cô ta là một người ngay cả cấp tiểu học vẫn còn chưa học xong, cũng hiểu được đạo lý này, cô nhỏ nhà này sao mà lại không hiểu rõ cơ chứ.
Khương Tuệ Tuệ bị ánh mắt “Não em bị vấn đề gì à” của Lưu Ái Đệ làm cho tức giận, liền quay mặt sang một bên rồi hừm một tiếng, mặc kệ cô ta đi.