BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 134
Cập nhật lúc: 2024-09-16 10:53:02
Lượt xem: 84
Phía sau, Khương Thúy Thúy nhìn theo bóng lưng của hai người, có chút không vui: "Hợp tác xã cung ứng và tiếp thị không phải đã nói là không có ô để bán hay sao? Anh ta lấy ô ở đâu ra vậy? Anh Hồng Binh, chúng ta còn phải đợi ở đây bao lâu nữa?"
Vốn dĩ Lâm Hồng Binh bị trận mưa này làm cho chậm trễ mọi việc là đã thấy rất khó chịu rồi, hơn nữa phản ứng vừa rồi của Khương Tuệ Tuệ với Tống Thời Thanh càng khiến trong lòng hắn ta càng bực bội hơn.
Lại nghe thấy Khương Thúy Thúy phàn nàn, trong lòng hắn ta rất không vui, tùy tiện nói: “Không đợi được vậy thì chạy thẳng đến cửa hàng bách hoá đi.”
Nói xong, hắn ta trực tiếp chạy vào trong mưa.
Cố Diệp Phi
Khương Thúy Thúy không ngờ lại là như vậy, không chỉ quần áo của bọn họ bị ướt mà đồ của bọn họ đã mua sắm cũng bị ướt! Nhưng nhìn thấy Lâm Hồng Binh bất chấp lao vào mưa, cô ta không còn cách nào khác ngoài việc đi theo.
"Anh lấy ô ở đâu ra vậy? Tôi nghĩ hôm nay bản thân sẽ phải bị ướt như con gà rơi vào nồi rồi." Khương Tuệ Tuệ ngước đôi mắt trong veo nhìn lên Tống Thời Thanh.
Tống Thời Thanh giải thích: "Tôi đến hiệu sách để mua mấy tờ báo. Chủ cửa hàng là một người quen cũ. Ông ấy cho tôi mượn ô khi thấy trời mưa. Tôi phải trả ô trước khi quay lại. Nhưng cơn mưa này chỉ là một trận mưa rào nên sẽ không mưa lâu đâu."
Khương Tuệ Tuệ gật gật đầu sau khi nghe được điều này: "Vậy thì chúng ta phải làm gì bây giờ? Quay trở lại xã sao?"
Có lẽ là chợ sẽ đóng cửa khi trời mưa, trong thành phố lúc này cũng không có nhiều chỗ vui chơi, lang thang hết chỗ này đến chỗ khác cũng không được nên chỉ có thể quay về.
"Cô muốn đi xem phim không?" Tống Thời Thanh hỏi: "Trời mưa nên xe bò không có cách nào để trở về, tôi đoán chừng trời tạnh mưa thì mới đi được, nếu cô muốn đi xem phim thì để tôi mời cô đi xem phim."
Xem phim sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-134.html.]
Đôi mắt của Khương Tuệ Tuệ chợt sáng lên và cô vội vàng gật đầu không ngừng.
Rạp chiếu phim ở thập niên 1970 tương đối cũ kỹ, nhỏ bé, nơi này từng là một nơi diễn kịch, những người đó cũng từng tới đây nghe kịch. Về sau phát động phong trào, nơi này thành nơi đóng quân nên đoàn kịch bị phong tỏa, mấy năm sau mới mở lại, nhưng lại đổi thành rạp chiếu phim.
Khi bọn họ đi, tình cờ có một bộ phim sắp bắt đầu, đó là "Lenin và Cách mạng tháng Mười".
Tống Thời Thanh đi mua vé, Khương Tuệ Tuệ mua hai que kẹo mạch nha và một gói hạt dưa nhỏ, tranh thủ thời gian anh đi mua vé, định vừa ăn vừa xem phim.
Khương Tuệ Tuệ nhớ chỉ từng thấy loại kẹo mạch nha này khi còn nhỏ, khi mẹ cô đưa cô đi hội chợ ở chùa, cũng giống như bây giờ, ông già bán kẹo mạch nha lấy ra hai que tre nhỏ, sau khi khuấy kẹo mạch nha vặn trái và vặn phải, hai cây gậy đã được tách ra trước khi trao cho cô.
Cô nhẹ nhàng l.i.ế.m một chút, rất ngon mà cũng rất ngọt, tuy không thơm như kẹo trái cây nhưng ngon hơn đường, có mùi thơm của mạch nha.
Cắn mạnh một cái nhưng thực chất không dễ cắn đứt. Mạch nha dễ dính vào răng, vô tình dính vào răng, cô dùng lưỡi ấn vào chỗ dính, một lúc sau mới lấy được viên kẹo ra, ngậm trong miệng, chúng từ từ tan ra.
Chỉ là cô không dám cắn nữa, chỉ dám l.i.ế.m chầm chậm.
Sau khi Tống Thời Thanh mua vé xong, cả hai bước vào rạp xem phim.
Lúc này trên vé xem phim không có ghi số ghế, cũng không có nhiều người xem phim nên cứ vào trong tìm một chỗ ngồi là được.
Phim bắt đầu sớm, nói thật là Khương Tuệ Tuệ đã lớn như vậy rồi, nhưng cô chưa từng xem "Lenin và Cách mạng tháng Mười", nhưng cô lờ mờ biết đây là một bộ phim về cách mạng của Liên Xô với Lenin là nhân vật chính, diễn ra ở trước thềm Cách mạng tháng Mười.
Lúc đầu, Khương Tuệ Tuệ có chút phấn khích vì lần đầu tiên cô xem một bộ phim ở rạp chiếu phim vào những năm 1970, cô vẫn có thể xem được một chút.