BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 117
Cập nhật lúc: 2024-09-16 10:44:21
Lượt xem: 35
Bà ấy nói với Ngưu Thự Quang: "Thự Quang, cháu phải chiêu đãi với người đồng chí nữ tốt một chút, đi một quãng đường dài vào trong thành cũng không dễ dàng gì."
Đôi mắt của Ngưu Thự Quang còn chưa nhìn đến, anh ta đã vội trả lời: “Vâng, vâng, cô họ cứ yên tâm, cháu nhất định sẽ chiêu đãi thật tốt.”
Vì chưa đến giờ ăn cơm nên cửa hàng vẫn vắng khách, đồ ăn được dọn ra nhanh hơn bình thường. Không lâu sau khi Ngưu Thúy Phân rời đi, đã có một cái bao bụng gà được dọn ra.
Cố Diệp Phi
Ngưu Thự Quang giơ tay áo lên, cố tình để lộ chiếc đồng hồ Rolex trên cổ tay, gắp một chiếc đùi gà cho Khương Tuệ Tuệ và bỏ vào bát của cô.
"Ăn nhiều một chút, trông cô hơi gầy. Bình thường ở quê cô không ăn được đồ ngon như vậy đâu. Nhà hàng quốc doanh của chúng tôi là nhà hàng ngon nhất thành phố, nếu cô thích ăn, tôi sẽ thường xuyên dẫn cô đến đây ăn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-117.html.]
Kể từ lần đầu tiên Ngưu Thự Quang nhìn thấy Khương Tuệ Tuệ, đôi mắt anh ta chưa bao giờ rời khỏi khuôn mặt của Khương Tuệ Tuệ.
"Năm nay cô mười tám tuổi đúng không? Vừa đúng độ tuổi có thể lấy chồng, sớm giải quyết ổn thỏa, sau khi cô được gả vào nhà chúng ta, tôi sẽ nhờ cha tìm cho cô một đơn vị thích hợp trong thành phố, an bài cho cô một công việc, một tháng tiền lương ước chừng bằng ba bốn tháng công điểm ở xã của cô, mà làm cũng không mệt, cô lớn lên xinh đẹp như vậy, tôi cứ nghĩ đến cô sẽ phải sống cuộc sống vất vả ở quê, lòng tôi lại rất đau xót.”
Ngưu Thự Quang tiếp tục nói mà không chú ý đến vẻ mặt không nói nên lời của Khương Tuệ Tuệ: “Dù sao thì nếu cô kết hôn với tôi, gia đình chúng tôi chắc chắn sẽ không đối xử tệ với cô, nếu cô không muốn đi làm, cô có thể ở nhà chăm sóc con cái của mình, ở nhà có TV rồi, cũng không cần phải lo lắng gì nhiều, sẽ không quá nhàm chán, ồ, nhân tiện, cô biết mẹ tôi là giám đốc của một cửa hàng bách hóa phải không? Ăn nhanh đi, ăn xong tôi sẽ đưa cô đến chỗ bà ấy đi dạo, nhất định sẽ khiến cô mở rộng tầm mắt.”
“Sau đó chúng ta sẽ đi rạp chiếu phim xem phim, cô đã bao giờ đến rạp chiếu phim chưa? Nó khác so với những bộ phim ngoài trời mà các nhà chiếu phim đã chiếu ở nông thôn, nếu cô đi, cô chắc chắn sẽ thích nó.”
Ngưu Thự Quang nói lải nhải liên hồi, Khương Tuệ Tuệ khoanh tay ôm n.g.ự.c và nhìn anh ta như một thằng ngốc.