Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 86: Đọc sách mà cũng có thể tự thôi miên mình ---
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:00:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhân Sâm Quả bật thành tiếng: 【Ký chủ, xem tiểu chỉ nhân Một của , e rằng thu về nữa ~】
Vân Nhiễm đen mặt. Nếu nàng nhớ lầm, khi nàng đưa tiểu chỉ nhân là cho mượn mà. Giờ đây thu về , còn thiên lý !
Tuy nhiên, khi nhận tiền thưởng, sắc mặt Vân Nhiễm hơn hẳn. Tiểu chỉ nhân ăn uống, còn giúp nàng kiếm tiền, xem nàng hời .
Vậy thì nàng tạm thời so đo nhiều nữa, trực tiếp lên giường ngủ.
Sáng sớm hôm , đường đến trường, Vân Nhiễm nhận thông báo từ ‘cấp ’.
Tiểu chỉ nhân Một của nàng biên chế, còn cả lương bổng, tiền lương sẽ chuyển thẳng thẻ ngân hàng của nàng. Chuyện thật sự khó tin đến mức vượt ngoài sức tưởng tượng!
Lão Lưu thấy biểu cảm mặt Vân Nhiễm đổi liên tục qua gương chiếu hậu, nhưng hề nảy sinh chút tò mò nào.
Đến cổng trường, những chiếc xe sang trọng gần đó đậu thành cụm. May mà khu vực đều là địa phận của Tinh Hoa, nếu , giao thông sẽ tắc nghẽn đến mức nào.
“Tiểu thư, buổi trưa sẽ đến đón .”
“Ừm.”
Vân Nhiễm gật đầu, theo đám đông trường.
Trong lớp quốc tế mà nàng theo học, chẳng mấy chịu khó học hành tử tế, phần lớn đều ngoài tham gia du học đoàn, hoặc là thi đấu gì đó .
Vừa xuống lầu, một giọng quen thuộc vang lên: “Nhiễm Nhiễm, đến đây?”
Nhìn từ cầu thang xông , nhiệt tình chào hỏi nàng, Vân Nhiễm nhanh chóng tìm thấy tương ứng trong ký ức của nguyên chủ.
Đây chính là Mạnh Nguyệt – bạn “nhựa” của nguyên chủ.
“Trước du học ? Sao về nhanh , cũng cho , sớm tìm chơi …”
Nguyên chủ vốn là một ngoài mạnh trong yếu, thoạt hung hăng lắm, bênh vực ruột Khúc Dĩnh thì ghê gớm. Thực tế, tính tình trầm lặng và yên tĩnh, lẽ vì thế mà mới chơi với một ồn ào như Mạnh Nguyệt.
Vân Nhiễm thì , nàng ghét nhất những kẻ ồn ào, chỉ cảm thấy cái đầu sắp nổ tung .
“Dừng! Muội khát ?”
Giọng Mạnh Nguyệt chợt im bặt, mặt tràn đầy tủi : “Nhiễm Nhiễm, đang mắng ư? Chúng còn là bạn nữa đây!”
Vân Nhiễm trực tiếp gạt tay Mạnh Nguyệt : “Muội quá ồn ào, chúng thể bạn nữa.”
Nói xong, nàng trực tiếp xách túi của , lớp quốc tế.
Bên trong giờ chỉ còn năm , cả lớp tổng cộng ba mươi .
Những lớp , hoặc là phụ cưng chiều hết mực, kỳ vọng họ thi đỗ đại học nào, chỉ chờ nghiệp cấp ba đưa nước ngoài “mạ vàng”.
Hoặc là những gia tộc coi trọng, sợ mất mặt gia đình, thà rằng ngay từ đầu con cái định du học.
Vân Nhiễm ném lớp , rõ ràng là do nguyên nhân thứ hai: sủng ái, thể để khác chê, thế là đày nước ngoài, mắt thấy tâm phiền.
Sự bắt nạt và chế giễu trong tưởng tượng xảy , năm còn chỉ ngẩng đầu Vân Nhiễm một cái, thu ánh mắt, phớt lờ nàng.
Tuy đều ở trong cái gọi là giới phú nhị đại, phú tam đại, nhưng giới với giới cũng khác .
Vân Nhiễm – kẻ như cái đuôi tạ, ngay cả giới con ngoài giá thú cưng chiều cũng thể hòa nhập.
Tính cách trầm mặc của nguyên chủ, phần lớn nguyên nhân là vì những , hoặc là nàng với ánh mắt cao ngạo, như thể đang xem xét một loài động vật quý hiếm, hoặc là phớt lờ.
Vân Nhiễm thì để tâm, nàng trực tiếp xuống, chờ đến giờ học.
Dù cũng là ngày đầu tiên, biểu hiện thật , hăng hái chờ đợi lão sư đến.
khi nàng lật sách ngoại ngữ , định xem một chút, mới hai dòng, tại , mí mắt càng lúc càng nặng trĩu, nặng trĩu hơn, đó, nàng ngủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-86-doc-sach-ma-cung-co-the-tu-thoi-mien-minh.html.]
Nhân Sâm Quả: …
Ký chủ cũng thật là lợi hại, ngày đầu tiên học, sách mà cũng thể tự thôi miên .
Vân Nhiễm ngủ ngon lành, đến nỗi tan học cũng .
“Vân Nhiễm đồng học~”
Vân Nhiễm mở mắt, đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục chỉnh tề mặt, ừm, quen.
“Ta là đặc trợ của Đỗ Hiệu trưởng, thể gọi là Diêm đặc trợ.”
Bị bắt quả tang ngủ gật trong giờ học, Vân Nhiễm ngược hề cảm thấy hổ, giọng điệu bình thản: “Ồ, Diêm đặc trợ , chuyện gì ?”
Diêm đặc trợ: …
Hắn bây giờ dường như hiểu, vì đây hiệu trưởng , đối với Vân Nhiễm đồng học, khách khí một chút là ý gì .
Đổi sang nóng tính hơn một chút, e rằng cái tính của nàng cho tức chết.
“Hiệu trưởng mời cùng dùng bữa trưa.”
Mời nàng ăn cơm mà rầm rộ đến thế ư? Vân Nhiễm nhớ thái độ của mấy bạn học đối với nàng đó.
Lập tức hiểu ý của hiệu trưởng, đây là bảo hộ nàng, tránh cho nàng khác ức h.i.ế.p ở trường.
“Được, , tan học sẽ . À, đúng , thích ăn thịt, chuẩn thêm chút thịt.”
“Được, thành vấn đề.”
Sau khi Diêm đặc trợ rời , Vân Nhiễm lúc mới thấy, mấy đó coi nàng như khí, giờ đây ánh mắt nàng mang theo vẻ dò xét.
Tuy nhiên, chuyện chẳng liên quan gì đến nàng, nàng đến đây để kết bạn, chỉ là sống qua ngày thôi, ở cũng cả.
Đến lúc tan học buổi trưa, Mạnh Nguyệt trực tiếp xông tới, níu kéo Vân Nhiễm.
Mèo con Kute
“Nhiễm Nhiễm, là quen hiệu trưởng thế, cùng nhé.”
Ý đồ tính toán của nàng lộ rõ như ban ngày.
Vân Nhiễm một nữa gạt tay Mạnh Nguyệt xuống: “Không cần.”
Diêm đặc trợ đợi sẵn, Vân Nhiễm theo.
Mạnh Nguyệt lập tức tức giận đến mức phồng má như cá nóc, chỉ cảm thấy Vân Nhiễm một kỳ nghỉ như biến thành một khác.
Đến phòng riêng của nhà ăn, Vân Nhiễm mới thấy, lão Lưu mà cũng ở đó, nhưng xuống mà ngay bên cạnh.
Trong nhà xảy chuyện lớn như , hiệu trưởng mà vẫn xuất hiện ở trường với vẻ mặt rạng rỡ đầy tinh thần.
Thái độ yêu nghề kính nghiệp , trách gì thể vững vị trí hiệu trưởng khiến khác thèm .
“Nhiễm Nhiễm còn quen với lớp hiện tại ? Ta xem qua thành tích học tập đây của , thể một lớp thông thường theo lộ trình thi đại học.”
Người khác đổi lớp, cầu cha gọi cũng , giờ đây cơ hội trực tiếp đặt mặt Vân Nhiễm.
Nếu là nguyên chủ, lẽ sẽ lập tức đồng ý.
đổi là Vân Nhiễm, thì cần thiết. Nàng kính phục những ai dốc lực cho kỳ thi đại học, nhưng nàng một thích chịu khổ.
Người từ nhỏ tìm đủ cách để lười biếng, con đường thi đại học phù hợp với nàng, kẻo hỏng khác.
Lập tức lắc đầu như trống bỏi: “Không cần phiền phức như , vẫn thích những chuyện khác hơn.”
Hiệu trưởng , lập tức tự vẽ một cảnh trong đầu rằng thiên phú và sở thích của Vân Nhiễm đều ở việc xem quẻ, đương nhiên, về mặt , nàng quả thực lợi hại.