Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 361: Nắm Đấm Mới Là Lẽ Phải ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:21:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giờ phút , Nhân Sâm Quả cũng hối hận , y khi đó nên chọn hóa hình thành một đứa trẻ con, cảm thấy quá dễ chi phối.
“Vậy cần, đồ nhỏ của , định theo con đường thông thường của các tử Huyền Môn khác, y con đường riêng của !”
Nhân Sâm Quả giờ đây công khai phận , thêm đó, nàng (Vân Nhiễm) bây giờ nổi danh, ánh mắt dõi theo bọn họ chắc chắn sẽ nhiều hơn. Để phòng ngừa kẻ kiếm chuyện, Vân Nhiễm định ngay từ đầu sẽ thiết lập cho Nhân Sâm Quả một hình tượng " theo lối mòn", như sẽ dễ sụp đổ hình tượng.
Đôi mắt trông như một tầng sương mù bao phủ, tựa như mắt mù của Đạo trưởng Mù, giờ phút chằm chằm Nhân Sâm Quả.
“Không chứ, ngươi nghịch thiên đến , ngươi còn định bồi dưỡng một tử tương tự ngươi nữa ? Ôi chao, những khác xong , thể thấy rõ trong vòng vài chục năm tới, ngày họ thể ngóc đầu lên nữa.”
Đạo trưởng Mù một chút cũng hoài nghi lời của Vân Nhiễm, ai cũng danh sư xuất cao đồ, Vân Nhiễm lợi hại như , nhãn lực càng hơn , nếu đồ nhỏ chỗ nào hơn , Vân Nhiễm chắc chắn cũng sẽ để mắt tới. May mà, may mà lão sớm xuất sơn, hiện giờ cũng coi như một nhân vật tiếng tăm một phương . Còn về phần những tiểu bối t.h.ả.m thảm, chèn ép thể ngóc đầu lên , thì liên quan đến lão, kẻ nào bảo bọn họ sinh gặp thời.
“Lời , nếu ngươi còn ở bên ngoài, đều nghi ngờ, ngươi cố ý khiến đời thù ghét , Thanh Phong Quan, tương lai chỉ và đồ nhỏ của hai , thể uy h.i.ế.p gì chứ?”
Đối mặt với sự ‘khiêm tốn’ của Vân Nhiễm, Đạo trưởng Mù lễ phép gì, dù kẻ xui xẻo cũng lão, lão mới ngu ngốc như , mà tranh luận với Vân Nhiễm.
Một bên khác, Cố Nguyên trở về bên cạnh Tạ Hữu Chi, cần y báo cáo gì, Tạ Hữu Chi chuyện bên trường đấu . Cả y yên lặng một bên, lặng lẽ đợi cho hết giờ việc, giờ đây tâm trí y sớm bay xa .
“Thái độ của các thế gia Huyền Môn khác thế nào, Cố Nguyên, chuyện , ngươi rõ.”
Cố Nguyên đang lơ đãng, thấy tên , giống như điểm trúng một huyệt đạo đặc biệt nào đó, lập tức tỉnh táo trong một giây. Cung kính gật đầu: “Vâng, ngay.”
Rời khỏi phòng họp, đồng hồ, chỉ còn một canh giờ nữa là tan ca. Trước y còn chê thời gian tan ca quá lâu, giờ đây, y cảm thấy thời gian hình như đủ dùng, y thực sự thêm giờ a a a!!!!
Lấy điện thoại bấm vài phím, đối phương lập tức truyền đến tiếng “tút tút tút”.
Người ở đầu dây bên , nhanh máy, nhưng ngữ khí, hề . “Ngươi gọi điện gì, cho ngươi , đừng hòng gài lời , sẽ mắc lừa nữa !”
“Biểu , xem ngươi kìa, biểu ca là lương tâm như ?”
Người ở đầu dây bên , hừ lạnh một tiếng, đó một tiếng đầy âm dương quái khí: “Ha ha ~”
Cố Nguyên coi là gì, càng bất kỳ gánh nặng tâm lý nào, biểu ca biểu chẳng để trêu đùa , nếu , y lấy cớ mà cho bọn họ sắc mặt .
“Ta chỉ hỏi ngươi đặt cược Vân Nhiễm đoạt khôi thủ , đừng biểu ca che chở ngươi nha, đây tin tức nội bộ, Vân Nhiễm chắc chắn đoạt khôi thủ . Cơ hội như , nếu ngươi mua, thì thiệt thòi lớn , ngươi , hôm nay Vân Nhiễm đ.á.n.h cho những khiêu chiến của các gia tộc khác tơi bời hoa lá……”
Những lời , tóm tắt , chính là, Vân Nhiễm là cổ phiếu tiềm năng, bây giờ mua lỗ, mua mua mua!!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-361-nam-dam-moi-la-le-phai.html.]
Người ở đầu dây bên , lập tức như một khẩu pháo châm ngòi. “Ngươi đúng là đồ mã hậu pháo, bây giờ sớm ngừng đặt cược , ngươi rõ ràng là đang rắc muối vết thương của , ngươi nếu sớm nhắc nhở một chút, đến nỗi thua lỗ t.h.ả.m hại như ?”
Bị mắng, nhưng mặt Cố Nguyên nở nụ , y thăm dò . Nếu thái độ của các thế gia Huyền Môn khác đối với Vân Nhiễm là kiêng kỵ và đề phòng, ngữ khí của biểu y, tuyệt đối sẽ là loại hối hận bực tức , mà sẽ là giữ kín như bưng, hé răng nửa lời.
“Được , là biểu ca nhắc nhở rõ ràng, nếu còn cơ hội như , nhất định sẽ tấm áp phích lớn hơn. Nhìn ở việc ngươi là biểu , những tài nguyên ngươi thua lỗ, đợi biểu ca trúng giải nhất, sẽ bù đủ cho ngươi chứ, biểu ca như , ngươi cứ lén lút mà vui .”
“Ngươi đó nha, nếu ngươi lừa , sẽ đăng ảnh lúc nhỏ ngươi mặc quần thủng đũng lên mạng nội bộ!”
Mèo con Kute
Sau khi cúp điện thoại, Cố Nguyên liên tiếp gọi thêm mấy cuộc điện thoại, đều là những ‘quan hệ’ mà y tỉ mỉ chọn lựa. Cuối cùng, y cuối cùng thể xác định , ngay cả những gia tộc vốn dĩ mối quan hệ với Cục Đặc Quản, giờ phút đối với thái độ của Vân Nhiễm, là quan sát thì cũng là nhường nhịn ba phần.
“Chậc chậc chậc, quả nhiên, nắm đ.ấ.m mới là đạo lý cứng rắn nhất, nguyên tắc gì nữa, đều nhường đường.”
Nhìn đồng hồ, còn mười phút nữa là tan ca, y tranh thủ thời gian về báo cáo.
Khi báo cáo với Tạ Hữu Chi, Cố Nguyên ngay cả bản cũng nhận , tốc độ của y bây giờ, nhanh gấp đôi so với .
“Lão đại, thuộc hạ báo cáo xong , ngài còn gì cần phân phó ?”
Tạ Hữu Chi chỉ liếc một cái, Cố Nguyên rốt cuộc đang nghĩ gì. Nhẹ nhàng phất tay, Cố Nguyên lập tức hì hì: “Vậy nếu chuyện gì, xin tan ca đây.”
Lão đại nhà bọn họ ở điểm , chỉ cần việc cần xong, cho dù bên thái độ bình thường thôi, cũng bao giờ so đo. Không như những khác, cứ thích cầm lông gà lệnh tiễn, dựa chút quyền lực trong tay, luôn luôn soi mói, khó bên .
Cố Nguyên ngân nga hát, bước sân viện của Vân Nhiễm, giờ phút trong viện ít , vô cùng náo nhiệt.
Điều duy nhất khiến cảm thấy hợp lý chính là, Vân Nhiễm rõ ràng là một trẻ tuổi, nhưng những đến chúc mừng nàng, đều là những lão già.
“Cố Xứ trưởng đến !”
Cố Nguyên lập tức khẽ ho một tiếng: “Chư vị cần khách khí, hôm nay đều đến chúc mừng , cho thể diện, chính là cho thể diện.”
Long Linh giờ phút đang cầm một ly rượu vang đỏ, dựa khung cửa, tư thái lười biếng tùy ý. Nhìn Cố Nguyên dáng vẻ chủ nhà, Long Linh lập tức bật khinh bỉ, trong ánh mắt mang theo một tia ngạo mạn khinh thường. Đặc biệt là thái độ coi thường ở đây một cách bình đẳng, thành công chia khí náo nhiệt trong viện thành hai phần.
Sau đó, y phun hai chữ: “Đồ ngu!”
Nhân Sâm Quả vì là dáng vẻ trẻ con, sắp xếp ghế ăn dặm, mặt đặt một chiếc bánh kem lớn. Thính lực của y , đương nhiên là thấy giọng của Long Linh. Ngoảnh đầu sang, Long Linh một cạn sạch, uống hết bộ rượu vang đỏ trong ly, đó ợ một tiếng vang vọng trời đất.
Nhân Sâm Quả:…… Cái tật cảm thấy hổ khác cuối cùng cũng phát tác . .