Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 343: Thiên Đạo nhắm mắt làm ngơ? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:21:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Huyền Sở đang tại một nơi tuyệt đối an , ánh mắt lúc chút nghi hoặc luồng Thiên Lôi rõ ràng mang theo khí tức trừng phạt của Thiên Đạo. Y lẩm bẩm : “Rõ ràng là kẻ Thiên Đạo chán ghét, là kẻ mà Thiên Đạo hiển thị sẽ trở thành diệt thế, thể dễ dàng triệu thỉnh Thiên Lôi?” Tay Huyền Sở cũng ngừng , bắt đầu đoan tính thiên ý.

 

Chẳng mấy chốc, Huyền Sở đoan tính kết quả, nhưng kết quả đó càng khiến y thêm phần mờ mịt. Đối với kẻ Thiên Đạo ruồng bỏ, Thiên Đạo rõ ràng nghiêm khắc khắt khe. giờ đây, y dường như đoan tính rằng, Thiên Đạo đối với sự tồn tại của Vân Nhiễm, là khoan dung nhắm mắt ngơ? “Rốt cuộc là chuyện gì thế ?” Tuy nhiên, dù trung tâm tỷ thí truyền đến đủ loại tiếng kêu cứu hỗn loạn, bước chân Huyền Sở cũng hề nhúc nhích nửa phân.

 

Tiếng Thiên Lôi dần nhỏ , cho đến khi biến mất. Ma Kiếm lúc còn vẻ thần khí như , biến trở kích thước ban đầu, bẩn thỉu rơi mặt đất. Bụi đất xung quanh bay mù mịt, khiến liên tục ho sặc sụa. Thanh Mộc Đạo nhân cùng những khác chế phục những kẻ đoạt hồn phách đó. Một trong họ vung phất trần vài cái, đám bụi đất đang lan tỏa như một trận gió thổi qua. Vùng trung tâm của bụi đất cũng từ từ lộ một mặt rõ ràng.

 

Mọi lúc mới thấy, thanh Ma Kiếm vốn tỏa hắc khí, trông vẻ bẩn thỉu, giờ đây sáng bóng như mới, hệt như chế tạo xong. Vân Nhiễm bước tới, nhặt một khối đá đen kịt cạnh Ma Kiếm, khi còn kịp phản ứng, nàng thu khối đá túi của .

 

Mọi : …

 

Lúc , họ dường như lập trường nào để hỏi hoặc yêu cầu Vân Nhiễm lấy khối đá đó . Dù thì, đó, họ cũng thấy khối đá là của Vân Nhiễm. vẫn ít trong lòng tò mò, rốt cuộc thứ là gì. Vân Nhiễm nhặt thanh Ma Kiếm thanh tẩy lên. “Ừm, cảm giác cầm khá .”

 

Mấy lão già trông như những ông lão quét dọn bước tới, ánh mắt họ đổ dồn lên kiếm của Ma Kiếm. Rất nhanh, lông mày mấy nhíu , chỉ một cái , họ xác định rằng Kiếm Linh của Ma Kiếm biến mất. Nói cách khác, thanh kiếm giờ đây chỉ thể coi là một lợi khí mà thôi, cần dùng đến Xích Khóa Long nữa. Nếu tận mắt chứng kiến Thiên Lôi thanh tẩy và luyện thanh Ma Kiếm , họ nghi ngờ kẻ nào đó đ.á.n.h tráo ngay mắt . Vân Nhiễm định gì đó, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng rít chói tai của Long Linh: 【Mau đuổi mấy !!!】

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-343-thien-dao-nham-mat-lam-ngo.html.]

“Có thể thu hồi sợi xích ? Ta cảm thấy rợn ~” Mấy lão già Vân Nhiễm với ánh mắt kinh ngạc, sợi xích tuy gọi là Xích Khóa Long, nhưng đối với những trong Huyền Môn như bọn họ, cũng chỉ là pháp khí mà thôi.

 

“Thu đồ !” Giọng Tạ Hữu Chi vang lên phía họ. Mấy lão già tuy chút khó hiểu, nhưng vẫn thuận theo mà thu sợi xích . Những của họ đều là những gia tộc để chuyên canh giữ Ma Kiếm. Tuy cũng coi là trong Huyền Môn, nhưng cả đời , họ chỉ học một bản lĩnh duy nhất, đó là cách sử dụng Xích Khóa Long. Tạ Hữu Chi từ xuống Vân Nhiễm, ngoài việc lem luốc và vết thương ở tay, thì thêm thương tích nào khác. Điều khiến Tạ Hữu Chi cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. “Ngươi về băng bó vết thương .”

 

Vân Nhiễm gật đầu, đó đưa kiếm cho một lão già bên cạnh. Nhân Sâm Quả vội vàng nhảy , gậy chống cho Vân Nhiễm, mặc dù nàng cũng cần đến nó. dính quá nhiều bụi bẩn và mồ hôi, điều khiến nàng cảm thấy khó chịu, về quần áo và tắm rửa. Những việc tiếp theo, Vân Nhiễm bận tâm, nhanh trở về tiểu viện nơi nàng ở.

 

Nhân Sâm Quả cẩn thận giúp Vân Nhiễm thoa t.h.u.ố.c lên vết thương ở lòng bàn tay. Đáy mắt nó đầy vẻ xót xa. Lòng bàn tay ký chủ của nó quá nhiều vết sẹo, những đường vân tay đều phá hủy. Long Linh cũng lặng lẽ trở về, đáy mắt tràn ngập vẻ sợ hãi. Nhìn thấy Vân Nhiễm tắm rửa, trực tiếp phịch xuống ghế sofa, cũng ngờ rằng xui xẻo đến , đụng pháp khí thể giam cầm . Chờ Vân Nhiễm tắm rửa xong xuôi, Long Linh dường như vẫn hồn. “Ngươi gì thế, cứ như mất hồn !”

 

Mèo con Kute

Long Linh ngẩng đầu, ánh mắt chút oán trách nàng: “Ta còn tưởng khi đoạt xá, sống ngày nào thì sống ngày đó chứ. Không ngờ, ngươi tên tiểu điên chằm chằm , Xích Khóa Long đe dọa …” Nghĩ đến điều gì đó, Long Linh bật nhảy lên, ánh mắt mang theo một tia sợ hãi: “Ngươi xem, liệu ai đó thèm bản lĩnh của , tìm cách hãm hại , khiến trở thành bia đỡ đạn, căm ghét. Rồi đường đường chính chính bắt , cuối cùng giam cầm , hành hạ , ép buộc , thấy tivi đều diễn như đấy!!!”

 

Vân Nhiễm ánh mắt chút cạn lời, nàng trực tiếp xuống ghế sofa. Nhân Sâm Quả vội vàng mang máy sấy đến, bắt đầu sấy tóc cho Vân Nhiễm. “Ngươi quá coi trọng bản , ngoài , cũng quá coi !” Chuyện Long Linh lo lắng, Vân Nhiễm sớm chuẩn phòng . Chuyện hoài bích kỳ tội, lẽ nào nàng ? Đây cũng là lý do nàng cho Long Linh một phận rõ ràng. Với cái tính khí ch.ó má của Long Linh, ai mà khi nào thì hãm hại, đến lúc đó chỉ tự gặp tai ương, mà còn liên lụy đến nàng. “Ngươi bây giờ của Cục Đặc Quản , cho dù trong Cục Đặc Quản tranh đấu thế nào, nhưng nếu kẻ nào dám tính kế lên đầu của , họ sẽ yên .” Rất nhiều chuyện, chỉ cần xuất sư vô danh, thì dù là nồi đen lớn đến mấy, cũng đừng hòng đổ lên đầu ai. Nhìn Vân Nhiễm vẻ mặt khí định thần nhàn, Long Linh vốn đang lo lắng trong lòng, cũng cuối cùng bình tĩnh đôi chút. Khoảnh khắc , dường như chút thể hội cảm giác ô dù là như thế nào.

 

“Ta cảnh cáo ngươi, các điều khoản liên quan của Cục Đặc Quản, ngươi mau chóng thuộc lòng, chỉ cần ngươi vi phạm những quy định đó của Cục Đặc Quản, Thiên Vương Lão Tử đến, ngươi cũng sẽ an !” Nếu là đây, Long Linh nhất định sẽ khịt mũi coi thường lời , nhưng bây giờ, dự định sẽ học thuộc từng chữ tất cả các điều khoản của Cục Đặc Quản. “Ta ngay đây!” Nói xong, Long Linh liền chạy mất. Hắn là một Long Linh thích học hỏi!!! Mấy ngày tiếp theo, Vân Nhiễm cứ trong tiểu viện nghỉ ngơi dưỡng thương, đồ ăn thức uống, chẳng lo lắng gì, đây chính là những ngày nàng yêu thích nhất. Đến ngày thứ ba, Long Linh cũng cuối cùng bước khỏi thư phòng, tràn ngập khí tức ‘ yêu học tập’.

 

 

Loading...