Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 326: Phong thủy luân phiên chuyển ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:21:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi xác nhận thời gian chủ nhân rời , trong phòng thêm bất kỳ vật gì, tiểu nhân giấy mới an tĩnh dán lên cửa kính. Vân Nhiễm căn bản chẳng cần bận tâm điều gì, chỉ vệ sinh cá nhân đơn giản ngả lưng xuống ngủ ngay.

 

Đợi đến khi tỉnh nữa, trời là sáng ngày hôm . Vân Nhiễm mở cửa, thấy tiếng ồn ào của Nhân Sâm Quả, chỉ cần tiếng thôi, nàng liền thích nghi ở đây.

 

“Tiểu thiếu gia, đừng chạy nhanh như , cẩn thận ngã đấy!”

 

“Tiểu thiếu gia, chân gà ngâm của xong .”

 

“Tiểu thiếu gia…”

 

 

Vân Nhiễm xuống lầu, liền thấy sân trống phía một khu vực biến thành khu vui chơi dành cho trẻ nhỏ, chỉ đầy rẫy đồ chơi đắt tiền mà còn ít thiết vui chơi đơn giản. Còn Nhân Sâm Quả thì đang chạy lung tung khắp vườn hoa bên ngoài, trong tay còn cầm ít đồ vật, bên cạnh hai ba hầu chuyên môn cùng nó.

 

hầu thấy Vân Nhiễm xuống lầu, liền vội vàng tiến lên: “Tam tiểu thư, dậy ạ.”

 

Mèo con Kute

Chỉ thái độ của hầu nhà họ Vân hiện giờ, cùng với thái độ của họ đối với Nhân Sâm Quả, ai thể ngờ Vân Nhiễm từng chỉ là một gánh nặng của Vân gia chứ.

 

Người hầu thấy Vân Nhiễm về phía Nhân Sâm Quả, liền vội vàng giải thích: “Đại thiếu gia dặn dò, thứ đều theo sở thích của tiểu thiếu gia, những thứ đều là khi tiểu thiếu gia chấp thuận mới thêm .”

 

Vân Nhiễm gật đầu: “Mang một chút đồ ăn đến cho .”

 

Nhân Sâm Quả nhận thấy Vân Nhiễm dậy, liền đầu sang, đó vội vàng đặt đồ trong tay xuống, lao tới như một viên đạn pháo. Người hầu tinh ý nhường gian cho hai , đương nhiên, chân gà ngâm của Nhân Sâm Quả cũng mang tới.

 

“Ta thấy ngươi chơi khá vui vẻ đó.”

 

Nhân Sâm Quả lập tức hì hì hai tiếng, đó đeo găng tay bắt đầu gặm chân gà. Vừa gặm : “Ký chủ, bây giờ xem như cái gì gọi là một đắc đạo, gà ch.ó cũng thăng thiên . Những đãi ngộ hiện tại của , chính là đãi ngộ của thiếu gia, tiểu thư thế hệ kế tiếp của Vân gia, những món đồ chơi , cực kỳ đắt tiền, trực tiếp đưa đến tận cửa mặc sức chọn.”

 

Vân Nhiễm chỉ đơn giản uống một bát cháo đặt đũa xuống. “Ngươi đừng vui mừng quá sớm, với cái tuổi của ngươi hiện giờ, ước chừng chẳng bao lâu nữa, ngươi sẽ đưa đến trường học để tiếp nhận giáo d.ụ.c đó.”

 

Nhân Sâm Quả: …

 

Ký chủ ngay cả cũng thích đến trường, bây giờ đưa nó đến trường ?

 

Ngay lúc , Vân Cảnh Dương trở về. Vân Nhiễm thời gian, ngoài trời, trong tình huống bình thường , chắc chắn là giờ tan , nhưng nếu là đối với Vân Cảnh Dương, thì đây là về sớm .

 

“Đại ca, về sớm như !”

 

Vân Cảnh Dương cũng lời của Vân Nhiễm chọc : “Ngươi sẽ thật sự nghĩ sắt, thể việc liên tục trong thời gian siêu dài chứ?”

 

“Điều đó thì , chỉ là cảm thấy, đột nhiên tan sớm như , quen mà thôi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-326-phong-thuy-luan-phien-chuyen.html.]

Vân Cảnh Dương tự nhiên thể , là vì Vân Nhiễm trở về, mới trở về sớm như . Ánh mắt rơi Nhân Sâm Quả, thấy nó hề chút gò bó nào, đó mới hỏi: “Ở nhà còn quen ?”

 

Nhân Sâm Quả gật đầu, thể quen chứ, nó sắp trở thành bá chủ trong nhà . “Rất quen, cảm ơn bá bá.”

 

Vân Cảnh Dương lúc mới gật đầu. Sau đó mới sang Vân Nhiễm: “Phụ công tác ở tỉnh ngoài, về , nhưng chờ Vân Uyển và Vân Thanh đều trở về, ngươi trở về, một nhà cùng ăn một bữa cơm.”

 

Đối với hai Vân Uyển và Vân Thanh, Vân Nhiễm mấy ưa thích, nhưng cũng đến mức ghét bỏ như tưởng tượng, nàng nhẹ nhàng gật đầu, biểu thị . Vân Cảnh Dương khi thấy Vân Nhiễm bày tỏ thái độ, trong lòng liền âm thầm thở phào một , nếu Vân Nhiễm thật sự ưa hai , thật sự tiện gì.

 

Sau đó càng thêm cảm thấy, nha đầu Vân Nhiễm , khí phách và tấm lòng thật sự tầm thường, rõ ràng tuổi đời còn trẻ, mà đối nhân xử thế vô cùng khéo léo. Chẳng trách lọt mắt xanh của nhà họ Tạ.

 

“À , Nhiễm công quán của ngươi sửa đổi theo yêu cầu của ngươi , lát nữa ngươi xem thử, nếu chỗ nào hài lòng, trực tiếp với quản gia.”

 

Trò chuyện đơn giản vài câu với Vân Nhiễm, Vân Cảnh Dương lúc mới dậy, chuẩn lên lầu một bộ y phục. Thấy Vân Cảnh Dương rời , Nhân Sâm Quả mới nhỏ giọng : “Ký chủ, chúng chuyển đến Nhiễm công quán ?”

 

Vân Nhiễm gật đầu, mặc dù nàng hiện tại ở Vân gia đãi ngộ khá , gần giống như tiểu thư đích của Vân gia , nhưng rốt cuộc vẫn địa bàn của . Nhiễm công quán thì khác , đó là nơi nàng dựa bản lĩnh đoạt , là chủ nhân xứng đáng. Hơn nữa, Vân gia cũng hạn chế con cái trong nhà ngoài ở, hiện tại hai Vân Uyển và Vân Thanh cứ luôn ở bên ngoài, chỉ khi việc mới trở về. Nàng chuyển ngoài ở, cũng tính là lập dị.

 

Biết ý định của Vân Nhiễm , Nhân Sâm Quả gật đầu: “Ồ, thôi.”

 

Thấy Nhân Sâm Quả dường như vẫn còn chút tình nguyện, Vân Nhiễm lập tức bật nên lời: “Sao thế, ngươi mới ở đây một ngày, chút nỡ ?”

 

Nhân Sâm Quả vội vàng lắc đầu như trống bỏi: “Điều đó thì , chỉ là cảm thấy ở đây ăn uống chơi, cảm giác khác hầu hạ thật .”

 

Nếu đến Nhiễm công quán, cần đoán cũng , bên đó hầu sẽ quá nhiều, còn đãi ngộ như vạn vây quanh nữa .

 

Vân Nhiễm lập tức dùng tay chọc chọc đầu Nhân Sâm Quả: “Nhanh như hưởng thụ vật chất , thật là ngươi đó!”

 

“Hì hì!”

 

Bên ngoài truyền đến tiếng động, Vân Nhiễm sang, hai chị em Vân Uyển và Vân Thanh cùng trở về. Mặc dù hai là chị em song sinh, nhưng Vân Thanh luôn chút thanh cao, ngay cả nguyên chủ cũng ít khi thấy hai chị em cùng hành động. Không ngờ tới, bây giờ Vân Nhiễm thấy cảnh .

 

Thấy Vân Nhiễm ghế sô pha, còn một bé trai mũm mĩm, hai rõ ràng là sớm Vân Nhiễm mang theo một đứa trẻ trở về, hề vẻ gì ngạc nhiên. Vân Uyển miễn cưỡng một tiếng: “Nhiễm Nhiễm trở về.”

 

Người luôn lạnh lùng liếc Vân Nhiễm, bây giờ lộ khuôn mặt tươi , Vân Nhiễm lập tức nổi hết da gà. Còn về Vân Thanh, từ gặp ở Sakura quốc, đây vẫn là đầu tiên Vân Nhiễm gặp nàng. Không là ảo giác của Vân Nhiễm , nàng luôn cảm thấy cả nàng trông đều gầy yếu nhiều.

 

“Chúng lên y phục .”

 

Cái dáng vẻ đó, chút cảm giác tháo chạy tán loạn.

 

“Ký chủ, hai họ hình như chút sợ ngươi, tặc tặc tặc, quả nhiên là loại bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh, hai họ đối với nguyên chủ, căn bản là chẳng thèm để mắt tới chút nào.”

 

Vân Nhiễm liếc Nhân Sâm Quả, lúc mới chậm rãi một câu: “Điều lên điều gì? Phong thủy luân phiên chuyển, vẫn nên quá ngông cuồng! Ai lúc nào, liền vả mặt ngược chứ.”

 

 

Loading...