Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 294: Đều Tại Nàng Quá Xuất Sắc Rồi~ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:08:29
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xử lý xong chuyện phiền lòng, tâm tình Vân Nhiễm lập tức hồi phục. Nhân Sâm Quả cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm, túc chủ phát điên mất kiểm soát, đến nỗi y cũng dám thở mạnh. Ngay lúc , điện thoại của Vân Nhiễm reo vang, thấy là điện thoại của Tạ Hữu Chi.
Vân Nhiễm mỉm nhận máy, nàng mới nhắn tin cho Tạ Hữu Chi, nàng sẽ đến Hoàng Đỉnh Hội Sở tạm trú một thời gian. Nào ngờ, lập tức gọi .
Ôi, cái sự trọng yếu thể thế c.h.ế.t tiệt của nàng, là kẻ công, thể khiến kim chủ chu đáo đến , thật ai sánh bằng, đều tại nàng quá đỗi tài hoa!
Đầu dây bên truyền đến giọng lạnh lùng của Tạ Hữu Chi: “Ngươi tạm thời đừng trở về, bên Kinh Đại một dự án, xin sự hỗ trợ của Cục Đặc Quản, Tổng cục phái đến. , đó của , phận của Cố Nguyên và bọn họ cũng thích hợp, ngươi là nhân tuyển thích hợp nhất hiện tại, ngươi hiểu ý của ?”
Vân Nhiễm:… Sau đó nhịn lườm một cái, hừm~ Cứ tưởng là điện thoại thăm hỏi của cấp , hóa là nàng nghĩ nhiều .
Giọng điệu của Vân Nhiễm lập tức trở nên vô cảm: “Tư liệu đưa !” Đã là công chuyện, thì thể trách nàng lạnh nhạt. Thân là kẻ phàm trần lao động, nào ai thích thêm giờ!
“Đã gửi hòm thư của ngươi …” Lời của Tạ Hữu Chi còn dứt, Vân Nhiễm trực tiếp ngắt điện thoại. Còn về việc khiến Tạ Hữu Chi vui , đó chuyện của nàng nữa.
Mở hòm thư chuyên dụng , Vân Nhiễm mới thấy, đối tượng của nhiệm vụ , chính là nhóm của Ngọc Bác Sĩ. Người phái đến từ Tổng cục Đặc Quản, là của Mộ Dung gia tộc, một trong Tứ Đại Gia Tộc, dẫn đội…
Hèn gì Tạ Hữu Chi phận của Cố Nguyên và bọn họ thích hợp, ai bảo họ là nhân viên chính thức, nếu giữa chừng xảy chuyện, dễ khác gán tiếng . nàng thì khác, năng lực hàng đầu, đầu óc thông minh, còn là nhân viên tạm thời. Nếu xảy chuyện tranh giành công lao hoặc bè phái, thì đại diện cho bất kỳ lập trường nào.
“Từng kẻ một, quả là hạng tham lam vô độ…”
Lời Vân Nhiễm dứt, điện thoại reo, đây là thông báo tin nhắn. Mở xem, chỉ thấy thông tin thẻ ngân hàng của , tài khoản mười triệu.
Vân Nhiễm lập tức ngưng bặt những lời c.h.ử.i rủa , đổi giọng. “ cũng , kẻ năng lực nhiều hơn cũng là lẽ đương nhiên. Ai da, dẫu , chỉ xuất sắc như , mới bận rộn như con vụ, kẻ vô dụng đều ghế lạnh thôi~”
Nhân Sâm Quả Vân Nhiễm, tự dỗ dành bản vui vẻ trở , ánh mắt y về phía Huyền Sở xa. Chỉ cảm thấy tên thật sự lo lắng thái quá, kẻ nào hủy diệt thế giới, cũng đến lượt túc chủ nhà y. Túc chủ nhà y dễ dỗ, nếu dỗ , thì cứ thêm gấp đôi đồ là .
Còn hai canh giờ nữa là phi cơ cất cánh, Vân Nhiễm trực tiếp dậy, chuẩn trả vé. Trừ một phần phí thủ tục, về nàng sẽ đòi bồi , kẻ nào cũng đừng hòng chiếm của nàng một phân tiền nào.
Huyền Sở Vân Nhiễm rời , ngược còn bám sát theo nữa. Trong tay y pháp khí hòa nhập khí tức của Vân Nhiễm, dù Vân Nhiễm chạy đến chân trời góc biển, chỉ cần hạt châu đổi màu, y đều thể kịp thời tìm thấy Vân Nhiễm.
Tài xế du lịch rời bao lâu, nhận điện thoại của Vân Nhiễm, còn ngẩn một lát.
“Vân tiểu thư, là cô nương để quên đồ gì ?”
“Không , là thuê xe của ngươi, đến một nơi khác, giá cả như , ngươi nhận ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-294-deu-tai-nang-qua-xuat-sac-roi.html.]
Tài xế lập tức đầu xe: “Nhận chứ, cô nương đợi một lát, đây sẽ về ngay!”
Tuy nơi Vân Nhiễm đến tuyến đường y thường xuyên chạy, nhưng để kiếm tiền mà, đôi khi thể linh hoạt xử lý. Chỉ cần giá cả hợp lý, dù cho Vân Nhiễm bây giờ thuê xe của y, khiến y lái xe đến Hải Thành Khu, y cũng cam lòng.
Nửa canh giờ , tài xế trở . “Vân tiểu thư, hiện giờ trời tối muộn , nếu cô nương cần nghỉ ngơi, sẽ đặt cho cô nương khách sạn nhất gần đây. , nếu cô nương gấp gáp, sẽ bảo tài xế khác đang hợp tác với đợi chúng đường, đến lúc đó sẽ cùng y luân phiên lái xe, tuyệt đối sẽ chậm trễ thời gian của cô nương.”
Sự cung kính và chu đáo của tài xế, chứng minh đầy đủ, quyền năng của tiền bạc.
“Không nghỉ ngơi nữa, cứ bảo bạn đồng hành của ngươi đến , giá cả như ngươi. Ngoài , bảo y chuẩn thêm một ít đồ ăn, cùng các vật dụng y liệu đơn giản thường dùng.”
Tài xế mở cửa xe cho Vân Nhiễm, lưng y tự chủ mà khom xuống: “Được, cô nương cứ yên tâm, đây sẽ sắp xếp thỏa cho cô nương.”
Khi đang nghỉ xa nhà, Vân Nhiễm búng tay một cái.
Tiểu nhân giấy đang ở cùng Ngọc Bác Sĩ và bọn họ, lập tức từ trạng thái dò xét khắp nơi đó, thẳng dậy. Bảo tiêu lập tức phát giác, vội vàng đề phòng.
Không trách họ ầm ĩ, thật sự là năng lực của hai tiểu nhân giấy quá mức nghịch thiên, năng lực cảnh báo của chúng, thậm chí còn vượt xa thiết tối tân nhất mà họ mang theo.
“Có gần đây xuất hiện thứ gì đó phi khoa học ?” Học trò của Ngọc Bác Sĩ, giọng đều mang theo một chút run rẩy, theo lẽ thường, dũng khí của những thực lớn . Nếu , cũng dám nghiên cứu những thứ khảo cổ , càng dám theo chân hạ mộ. những thứ, là một chuyện, tận mắt chứng kiến sự lợi hại của chúng là một chuyện khác.
Mèo con Kute
Một trong tiểu nhân giấy lắc đầu: “Không , là chủ nhân triệu hoán.”
Ngọc Bác Sĩ còn vững như thái sơn, lập tức chút yên, sự bảo vệ của hai tiểu nhân giấy , y mới thể trấn định tự nhiên. Nếu hai tiểu nhân giấy rời , bọn họ tiếp theo, e rằng thể yên , nhất là bây giờ, còn bắt kẻ nhắm họ…
“Các ngươi… thế , tiên gọi điện cho chủ nhân của các ngươi.” Cũng là vì tiểu nhân giấy là do Vân Nhiễm phái tới, nếu , y tuyệt đối sẽ tiện mở lời cưỡng ép giữ tiểu nhân giấy .
“Chủ nhân chỉ triệu hoán một trong chúng .” Tiểu nhân giấy xong lời , vụt một cái, biến mất ngay mắt . Một tiểu nhân giấy còn , vẫn lơ lửng giữa trung, cái đầu nhỏ trái , vẫn vô cùng cảnh giác quan sát thứ xung quanh.
Mọi lập tức thở phào nhẹ nhõm, còn một cái là , cứ tưởng đều triệu hồi về hết , hù c.h.ế.t bọn họ .
Vân Nhiễm miệng nhồm nhoàm ăn món cay điều vơ vét từ sảnh tiếp khách quý của phi trường, từ khi búng tay đến giờ, cũng chỉ vỏn vẹn vài thở mà thôi. Ngay lúc , mắt nàng đột nhiên xuất hiện một tàn ảnh, nhưng tàn ảnh đó nhanh định hình, chính là tiểu nhân giấy nàng triệu hồi về đó.
“Chủ nhân~”
Vân Nhiễm nhẹ nhàng búng ngón tay một cái, một viên công đức kim quang liền bay về phía tiểu nhân giấy. Tiểu nhân giấy vui vẻ ôm lấy công đức kim quang, thật sự nhịn , mở miệng , liền nuốt chửng công đức kim quang bụng.