Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 289: Tiền tài quả là mỹ diệu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:08:24
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong thời gian đó, đoàn xe của bọn họ còn gặp bất kỳ phiền phức nào nữa, cho đến khi trời sáng rõ.
Ngọc Bác sĩ chợp mắt một lúc, đúng giờ liền tỉnh giấc. Ngay lập tức, ông liền cầm điện thoại lên, gọi cho hiệu trưởng Đỗ.
Hiệu trưởng Đỗ đang dùng bữa sáng, thấy điện thoại của cố hữu, tò mò nhấc máy.
Từ đầu dây bên truyền đến giọng phần vội vã: “Ngươi gặp nguy hiểm, còn phái đến bảo vệ ?”
Hiệu trưởng Đỗ càng thêm bối rối, thời gian ông bận tối mắt tối mũi, đến cả hai đứa con cũng lơ là, thể chuyện của Ngọc Bác sĩ. đối phương như , chắc chắn xảy chuyện gì đó, hiện giờ giải quyết, mà còn liên quan đến ông.
“Đã xảy chuyện gì?”
Ngọc Bác sĩ kể sơ qua sự việc, đó tiếp: “Thủ đoạn Huyền Môn , lợi hại hơn nhiều so với những gì từng , ngươi quen như từ khi nào?”
Nếu là chuyện khác, Hiệu trưởng Đỗ lẽ còn thể liệt kê thêm vài đối tượng đáng ngờ. nếu là chuyện , thì cần đoán nữa, chỉ duy nhất một đáp án, đó chính là Vân Nhiễm.
, Vân Nhiễm Ngọc Bác sĩ gặp nạn? Lại còn sai hai tiểu nhân giấy đến bảo vệ?
Trong lòng Hiệu trưởng Đỗ vô câu hỏi, nhưng ông chắc chắn sẽ đem tất cả những vấn đề cho Ngọc Bác sĩ .
“Là Vân Nhiễm, chính là đứa bé mà đây từng với ngươi, nhờ ngươi giúp sắp xếp một suất đặc cách, cũng là ân nhân cứu mạng hai đứa con của .”
Ngọc Bác sĩ xong, liền hiểu , đối phương e rằng thật sự là một đại sư. Cho dù là vì suất đặc cách, nhưng ông nhận ân tình .
“Thì là , , như thế nào mà thể khiến ngươi sớm mấy năm bắt đầu trải đường cho nàng , lát nữa sẽ lo thêm hai suất nữa, để nàng tự chọn .”
Trước đó, Ngọc Bác sĩ chỉ là nể mặt cố hữu, cộng thêm việc chào hỏi mấy năm để xin một suất, khó khăn gì nên đồng ý. bây giờ, ông những , mà còn cho thật chu .
Sau khi cúp điện thoại, Ngọc Bác sĩ thử gọi khí: “Các ngươi còn ở đó ?”
Những tiểu nhân giấy dán ghế đang tiêu hóa các hạt sương đen mà chúng ăn đó. Nghe thấy Ngọc Bác sĩ gọi, chúng suy nghĩ một lát vẫn bay từ ghế.
Các camera liên quan đều thể chúng, lúc , bảo vệ ở vị trí lái xe chỉ thấy Ngọc Bác sĩ trong khoang đang chuyện với khí. Điều khiến y đầu xem, liệu mắt thể thấy hai tiểu nhân giấy đó .
Tiểu nhân giấy bay , ngoan ngoãn chắp tay: “Có chuyện gì ?”
Khi Vân Nhiễm chế tạo những tiểu nhân giấy , nàng tạo hình chúng theo hướng đáng yêu, nên Ngọc Bác sĩ và những khác, khi thấy tiểu nhân giấy lơ lửng giữa trung. Dù rõ ràng là một cảnh tượng khá đáng sợ và kỳ dị, nhưng vì chúng vẻ ngoài đáng yêu, giọng mềm mại đáng yêu, nên ai nảy sinh ý nghĩ sợ hãi.
Học trò của Ngọc Bác sĩ, khi thấy tiểu nhân giấy, ánh mắt sáng rỡ, sợi dây căng thẳng trong lòng bấy lâu nay, lúc thả lỏng ít.
“Các ngươi định ở bao lâu?”
Nghĩ đến vụ chặn g.i.ế.c đó, cùng với sự phản bội của Tôn Thiến, Ngọc Bác sĩ cảm thấy, bọn họ chắc chắn sẽ còn gặp nguy hiểm. Khả năng của các bảo vệ là phi thường, điều cần nghi ngờ, nhưng một thủ đoạn khó lòng đề phòng, nếu hai tiểu nhân giấy liên tục bảo vệ, thì...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-289-tien-tai-qua-la-my-dieu.html.]
Đừng Ngọc Bác sĩ và học trò của ông suy nghĩ như , ngay cả những bảo vệ từng thấy tiểu nhân giấy đây cũng suy nghĩ tương tự. Có hai tiểu nhân giấy nhỏ bằng lòng bàn tay ở bên, cảm giác an tăng lên nhiều.
Nếu phận của Vân Nhiễm, Ngọc Bác sĩ lẽ sẽ ‘ đằng chân lân đằng đầu’. giờ đây, ông cảm thấy Vân Nhiễm hiểu chuyện, ông cũng tiện mở lời.
“Chủ nhân bảo chúng bảo vệ ngươi, chủ nhân triệu hồi, chúng sẽ rời .”
Nhận câu trả lời , Ngọc Bác sĩ lập tức nở nụ , ông đoán đúng.
“Lát nữa sẽ hảo hảo cảm tạ chủ nhân của các ngươi, các ngươi cũng cần trốn tránh nữa, cứ theo bên cạnh .”
Không cần trốn ghế, đương nhiên là nhất, tiểu nhân giấy vội vàng gật đầu.
Sau khi một tiểu nhân giấy thu nhận mỗi tháng kiếm tiền lương cho Vân Nhiễm, thêm hai tiểu nhân giấy nữa, góp phần xây đắp ‘tương lai’ của nàng.
Vân Nhiễm tỉnh dậy từ sáng sớm, đầy vẻ cáu kỉnh khi mới ngủ dậy, đặc biệt là khi chiếc xe đạp dừng ở một bên, oán khí tỏa còn nặng hơn cả quỷ.
“Video đều là lừa bịp, thấy đạp xe hết cung đường nhỏ thật tự do thoải mái, còn tràn đầy năng lượng, chắc chắn là diễn cảnh!!!”
Lời dứt, liền thấy đang video, phía xe đạp đang chạy, phía một chiếc xe bốn bánh theo.
Vân Nhiễm:…
Ha ha, giữa với , còn chút tín nhiệm nào chứ.
Dùng bữa xong, Vân Nhiễm liền bán luôn chiếc xe đạp, nàng chịu một chút khổ nào, cuối cùng bỏ tiền thuê một chiếc xe RV và một tài xế bản địa với giá cao. Tài xế lái xe chậm rãi theo tốc độ mà Vân Nhiễm mong .
Vân Nhiễm trong xe uống ngắm cảnh, lúc mới hài lòng gật đầu: “Đây mới là cuộc sống nên chứ.”
Nhân Sâm Quả nhét đồ ăn miệng : “Ký chủ, tiền thật là quá .”
Mèo con Kute
Đến một thắng cảnh nổi tiếng của địa phương, đến thì Vân Nhiễm đương nhiên tham quan một chút. Tài xế nhiệt tình tìm quen hướng dẫn viên cho Vân Nhiễm, nàng hưởng bộ đãi ngộ siêu VIP, gì cũng cần chờ đợi.
“Nơi đó, thể ?”
Hướng dẫn viên mặt đầy ý , thuận theo ngón tay Vân Nhiễm mà qua. Vị Vân tiểu thư chi tiền rộng rãi, những nơi khác thể , y cũng thể dẫn nàng đến.
Đến khi rõ vị trí đó, sắc mặt hướng dẫn viên chợt biến đổi. Nếu là khác, y đoán chừng xụ mặt , chừng còn lẩm bẩm vài câu: Chỗ nào cũng , thiên đường luôn ! Nghĩ đến xấp tiền dày cộp mà Vân Nhiễm đưa, thái độ liền khác hẳn.
Hướng dẫn viên vội vàng hiệu Vân Nhiễm nhỏ: “Vân tiểu thư, là khách VIP tôn quý của , còn do Lưu ca đích dẫn đến, xin tiết lộ cho chút nội tình. Trong vòng trăm dặm , đến cũng thể dẫn , ngay cả mấy khu bảo tồn cấm, cũng cửa . duy chỉ nơi chỉ là thể , trong thôn đó từ đến nay giao thiệp với ngoài, những kẻ xông thôn họ, đều chết…”
Trên mặt hướng dẫn viên vô cùng căng thẳng, rõ ràng là sợ một tiểu thư nhà giàu như Vân Nhiễm thích tìm chết, cứ nhất quyết đến nơi nguy hiểm như . Trước đây từng mấy kẻ phú nhị đại thích tìm c.h.ế.t rủ đến đó, kết quả là sống thấy , c.h.ế.t thấy xác.
Điều kỳ lạ nhất, thôn đó thể thấy, nhưng ai tìm đường thôn của họ, những kẻ thám hiểm hoặc xông , tất cả đều c.h.ế.t đường . .