Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 208: Bị Nghiền Ép ---
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:05:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lại một nữa cẩn thận dò xét gương mặt của đàn ông bí ẩn , hiểu vì lẽ gì, Vân Nhiễm luôn cảm giác gương mặt của y dường như bao phủ bởi một tầng sương mù. Căn bản thể xuyên qua gương mặt để thấy mệnh cách vốn của y. Nàng chỉ thể tạm thời đè nén nghi hoặc trong lòng, tiếp tục bước xuống. Loáng một cái, Vân Nhiễm thấy một gương mặt quen thuộc, chỉ là gương mặt trông chút thê t.h.ả.m nỡ . Nếu nàng mới gặp Đàm Thành Bích đang hoạt bát lanh lợi, nàng còn tưởng là bản tôn.
Người treo , dung mạo giống Đàm Thành Bích như đúc, là Đàm gia. Vốn dĩ là thể hoành hành vô cản, giờ phút treo ở đây một cách thê thảm. Bây giờ Vân Nhiễm hiểu, vì Đàm gia bỏ cái giá lớn đến thế để mời Tạ gia mặt, khiến Cục Đặc Quản đến Anh Hoa Quốc. Người dung mạo tựa tiên nhân , còn điên cuồng đến mức động thủ với thuộc Đàm gia đích chi, những kẻ sinh hưởng tài nguyên nhất thế gian, sợ mới là lạ.
"Ngươi nhận treo ư?"
Vân Nhiễm gật đầu, điều chẳng gì giấu giếm: "Phải, từng gặp một khác giống hệt."
Người đàn ông đột nhiên một câu đầu cuối: "Những kẻ , đều sinh tội."
May mà đàn ông dung mạo tựa tiên nhân sát tâm với Vân Nhiễm, khi lời dứt thì tiếp tục dẫn nàng xuống. Cứ thế mãi, Vân Nhiễm cuối cùng cũng phát hiện sự bất thường ở đây. Hóa căn cứ ngầm rộng lớn và trống trải là một tòa tế đàn thần bí, xung quanh tế đàn còn vô khí cụ cổ xưa, cái giống đồng xanh.
Nhìn từ dấu vết của những khí cụ , chúng hẳn giấu ở đây từ lâu lâu , chứ mới di chuyển từ nơi khác đến. Một cách khó hiểu, trái tim Vân Nhiễm run lên, lông tơ đều dựng . Tế đàn khiến nàng cảm nhận một nỗi sợ hãi đến từ sâu thẳm huyết mạch, như thể nàng sắp gặp tai họa diệt vong .
Mèo con Kute
Nhân Sâm Quả cũng chút căng thẳng: 【Ký chủ, tế đàn ở đây uy lực mạnh mạnh, chúng e là thực sự thê t.h.ả.m .】 Lần là khi Vân Nhiễm triệu hồi lão tổ, Nhân Sâm Quả mới cảm nhận loại uy h.i.ế.p khóa chặt .
Người đàn ông dung mạo tựa tiên nhân đầu Vân Nhiễm, phát giác nỗi sợ hãi đang tỏa từ nàng lúc . Y hề cảm thấy nỗi sợ hãi của Vân Nhiễm giống với nỗi sợ hãi của những kẻ y bắt đó, vì , chỉ thể là Vân Nhiễm nhận tòa tế đàn .
"Ngươi nhận tế đàn ư?"
Dường như là nhớ điều gì, trong ánh mắt đàn ông một tia trầm tư hồi ức. Trong miệng khẽ lẩm bẩm: "Thật dễ dàng gì, còn tưởng đời chỉ mới tế đàn ."
Vân Nhiễm quanh, lắc đầu: "Không, hề tế đàn , chỉ cảm thấy nó nguy hiểm."
Cùng lúc đó, Nữ quỷ vương trốn bên cạnh Vân Nhiễm sớm áp chế khí tức của đến cực điểm. Ngay cả Thủy Long Long Linh đây luôn chút đối chọi với Vân Nhiễm, giờ phút cũng im lặng như gà, như thể nó căn bản tồn tại .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-208-bi-nghien-ep.html.]
Người đàn ông để ý đến việc Vân Nhiễm quanh. Y trực tiếp đến trung tâm tế đàn, ở giữa một khí cụ trông như máng nước, tùy ý cứa rách lòng bàn tay , m.á.u thuận theo máng nước từng chút từng chút chảy sâu bên trong tế đàn. Ngay lúc , những khí cụ xung quanh sáng lên, dù một hoa văn đó Vân Nhiễm nhận , nhưng nàng thể cảm nhận uy lực khổng lồ tỏa từ những hoa văn đó.
Nỗi sợ hãi trong lòng Vân Nhiễm càng ngày càng rõ ràng, nàng lặng lẽ lùi mấy bước. Máu của đàn ông, cứ như thể kích hoạt cơ quan nào đó, cả tòa tế đàn như sống , khẽ rung động một chút. Vân Nhiễm cảm nhận tòa tế đàn sống dậy dường như đang hút lấy sinh cơ nàng, nàng tiếp tục lùi , nhưng bước chân thể nhúc nhích. Nỗi sợ hãi tính chất thực thể, Vân Nhiễm ngược bình tĩnh hơn. Người như nàng, cho dù đối mặt với tuyệt cảnh, cũng tuyệt đối dễ dàng bó tay chịu trói. Cho dù là chết, nàng cũng giãy giụa một phen, giáng cho đối phương một đòn chí mạng.
Vân Nhiễm lật tay lấy đào mộc kiếm, ánh mắt kiên định quyết tuyệt. Nhìn đào mộc kiếm Vân Nhiễm lấy , mặt đàn ông lóe lên một tia kinh ngạc, dường như ngờ tới gian giới tử trong truyền thuyết thực sự tồn tại.
"Xem , ngươi cũng huyền môn bình thường."
Đào mộc kiếm trong tay Vân Nhiễm trực tiếp vung một đạo kiếm quang, thẳng hướng tế đàn mà . Kiếm quang của đào mộc kiếm, ngay cả Thủy Long Long Linh cũng chịu chút đau đớn. trong mắt đàn ông, đạo kiếm quang cứ như thể đang gãi ngứa, khiến y ngay cả một bước chân cũng lùi.
Khi Vân Nhiễm vung kiếm quang, tiểu chỉ nhân cũng thả hết lúc , chúng ẩn ẩn tỏa từng tia kim quang. Trước đó tiểu chỉ nhân một chính khí của trận pháp thương, Vân Nhiễm chia cho các tiểu chỉ nhân một tia công đức kim quang, bảo vệ chúng. Cứ như , trận pháp ở đây đối với tiểu chỉ nhân cũng giới hạn. Khi nàng trợ thủ nào khác, tiểu chỉ nhân đối với nàng mà chính là trợ thủ nhất.
Người đàn ông nheo mắt, y còn tưởng Vân Nhiễm là ngoan ngoãn hiểu chuyện, ngờ là khắp đầy gai nhọn. Y dùng ngữ khí chút thiện ý : "Xem ngươi vẫn học thế nào là thời thế mà ."
Vân Nhiễm chỉ xem y như đang sủa bậy, kiếm trong tay nàng nữa vung , nhưng , kiếm quang Vân Nhiễm rót một tia công đức. Người đàn ông vốn dĩ ý định né tránh đạo kiếm quang , mãi đến khi thấy trong kiếm quang công đức kim quang, y mới né tránh.
"Không ngờ ngươi công đức, điều quá , dùng công đức ngươi gia trì, tỷ lệ thành công sẽ cao hơn."
điều y là, công kích của Vân Nhiễm đối với y chẳng qua chỉ là một màn che mắt. Các tiểu chỉ nhân vẻ đang công kích y, thực chất khi đến gần y liền lập tức xoay lùi về . Chúng chẳng qua chỉ là để cứu những con đang treo lơ lửng .
Sắc mặt đàn ông còn đạm nhiên: "Vẫn kẻ nào thể từ đây cứu , ngươi nếu c.h.ế.t thì ngoan ngoãn lời, bằng chỉ thể trận pháp giáp công, khiến ngươi sinh tử đạo tiêu."
Theo lời của đàn ông dứt, Vân Nhiễm lúc mới thấy, tường bao quanh tế đàn còn mấy pho tượng uy nghiêm. Lần lượt là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ. Thấy các pho tượng cũng khẽ sáng lên ánh sáng, Vân Nhiễm liền bỏ chạy. Tế đàn nguy hiểm hơn nàng tưởng nhiều, khi ánh sáng lóe lên, uy áp của thần thú đồng thời áp chế lên Vân Nhiễm.
Vân Nhiễm luồng uy áp đè xuống đất, thể nhúc nhích, bộ dạng trông chút thê thảm, nhưng đầu nàng hề cúi thấp. Vẫn ngẩng đầu đàn ông, trong ngữ khí mang theo một tia kiêu ngạo của huyền môn thiên kiêu: "Muốn chết, dễ dàng như !"