Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 119: --- Là do chúng không biết phấn đấu, trách ai?
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:01:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Dã vốn đang lo lắng, tiểu chỉ nhân uy phong lẫm liệt như , lập tức đặt lòng trở bụng.
Ở một bên khác, Vân Nhiễm khi mắng một trận nguôi giận, nữa thi triển pháp quyết triệu hồi tiểu chỉ nhân. Lần , hồi đáp , tiểu chỉ nhân vút một cái xuất hiện ngay mặt Vân Nhiễm.
Nhìn tiểu chỉ nhân lớn bằng đứa bé sơ sinh, từ chỉ nhân lột xác thành hình dạng một con búp bê, lửa giận trong lòng Vân Nhiễm tiêu tan.
“Chủ nhân, bọn họ đều bắt ~”
Tiểu chỉ nhân, , bây giờ nên gọi là tiểu ngoạn ẩu mới đúng, trong giọng mang theo sự uất ức vô hạn.
“Lần nếu những kẻ còn dám nảy sinh lòng tham lam với ngươi, cần nể mặt chúng, trực tiếp tay đ.á.n.h chúng cho !”
Tiểu ngoạn ẩu lúc từng thiên lôi luyện, sớm thoát thai hoán cốt , cho dù những huyền môn thế gia thật sự cao nhân, đối đầu với nó cũng chắc bao nhiêu phần thắng.
“Ta chủ nhân là nhất, là thương nhất!”
Nói đoạn, tiểu ngoạn ẩu liền biến về hình dạng tiểu chỉ nhân nhỏ bằng lòng bàn tay, ngoan ngoãn dán lên túi vải của Vân Nhiễm.
Thẩm Triết bên cạnh cảnh , mím môi, rốt cuộc cũng gì.
Y tuy là tiểu đội trưởng, nhưng đối với những ở cấp , y nhiều tiếng , càng lập trường để khuyên Vân Nhiễm đừng bận tâm.
Y cũng , những oan ức mà bọn họ thể chịu đựng, Vân Nhiễm tuyệt đối sẽ chịu đựng.
Sau khi Vân Nhiễm rời , Vương Lâm đội mũ bảo hiểm của lên, nghề phụ của y là lái xe thuê.
Những như bọn họ, trừ khi nhiệm vụ, bình thường đều nghề phụ của riêng , hơn nữa bộ đều là những nghề nghiệp thể luồn lách qua ngóc ngách của thành phố.
Mục đích là để tiện lợi theo dõi trong bóng tối bất cứ lúc nào, đồng thời cũng là để ẩn giấu phận của .
Vân Nhiễm trở về nhà đó mới thấy, Vân Cảnh Dương mà vẫn ngủ, ở phòng khách vẫn cần mẫn xử lý công việc.
Điều khiến nàng chút tò mò, Vân gia thư phòng, nàng thấy Vân Cảnh Dương xử lý công việc công ty ở phòng khách bao nhiêu .
“Đại ca, vẫn ngủ?”
Nhìn lướt qua chiếc đồng hồ quả lắc xa trong phòng khách, ừm, là ba giờ sáng .
“Ta hầu , hôm nay một ngoài, cũng mang theo tài xế, công ty gần đây ít chuyện xử lý, tiện thể chờ .”
Vân Nhiễm:…
Cảm giác khác chờ đợi , khiến Vân Nhiễm cảm thấy gì ấm lòng.
Nếu là nguyên chủ, từ nhỏ bạc đãi, bắt nạt, nay đại thiếu gia Vân gia để tâm như , nhất định sẽ cảm động đến phát .
Đáng tiếc, ai bảo nàng nguyên chủ chứ, nàng thiếu tình yêu, chút ân huệ nhỏ bé , cũng chỉ khiến nàng thấy thái độ của Vân Cảnh Dương, chỉ mà thôi.
“Đại ca cũng nên chú ý giữ gìn sức khỏe, thức khuya lâu dài như , là thói quen .”
Lần đến lượt Vân Cảnh Dương nên gì.
Im lặng hai giây, Vân Cảnh Dương chuyển đề tài: “Ừm, yên tâm, tự chừng mực, , bên Hoa Nam, chúng ngày mai sẽ xuất phát, nghỉ ngơi cho .”
Đây là sớm ? Vân Nhiễm cũng nghĩ nhiều, gật đầu.
Vừa về đến phòng, điện thoại một tin nhắn báo tiền tài khoản, nếu là , nàng lẽ còn hưng phấn một chút.
bây giờ, quá nhiều tiền thưởng , nàng chai sạn, hiện tại, nàng chỉ công đức mà thôi.
Vừa nghĩ , từng mảng kim quang liền dung nhập cơ thể Vân Nhiễm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-119-la-do-chung-khong-biet-phan-dau-trach-ai.html.]
Vân Nhiễm:…
Thì , công đức thể cầu nguyện ? Vừa nghĩ, liền đến một lượng lớn.
Trước cơ thể vì thiên đạo chán ghét mà sinh một cảm giác khó chịu, bây giờ đột nhiên giảm ít.
Nhân Sâm Quả cũng nhận một ít lợi ích: 【Xem , vẫn đ.á.n.h nhiều với những tà tu mới , công đức cứ như cần tiền .】
Vân Nhiễm cũng thấy Nhân Sâm Quả đúng, như , thì đừng trách nàng khách khí.
Tiểu chỉ nhân nuốt ít tà khí, nếu nữa gặp tà khí cùng loại, chính là lúc nó phát hiện đầu tiên, đến lúc đó, nàng sẽ nương tay .
Tâm trạng lên, Vân Nhiễm mỹ mãn xuống chìm giấc mộng.
đêm nay, đối với nhiều mà , là một đêm ngủ.
Tạ Hủ Chi xử lý xong văn kiện cuối cùng, xoa xoa giữa trán, đó mới Cố Nguyên ở góc văn phòng.
“Ngươi còn ở đây gì?”
Cố Nguyên:…
Mèo con Kute
Y thật sự kêu oan, là y tình nguyện ở đây thần giữ cửa ?
Lập tức vẻ mặt u oán Tạ Hủ Chi: “Đại ca, như thật là lương tâm a, là nguyện ý ở đây ?
Huynh đừng quên, hôm nay về phía đó, thấy ánh mắt hận thể đem về lò đúc của nhị thúc ?
Huynh , rõ ràng thể một lời phủ quyết những đề nghị của bọn họ, nhưng cứ cố tình bày một cái hình thức dân chủ gì đó, còn mượn miệng Vân Nhiễm, chê bai bọn họ một lượt.
Bọn họ , chuyện quyết định, từ đến nay thể đổi, chẳng qua là cho một bài học để bọn họ tự vả mặt mà thôi.”
Tạ Hủ Chi thì sảng khoái , còn y thì , trong ngoài đều , ai, ngày tháng , khi nào mới đến hồi kết đây.
những khác hình như còn t.h.ả.m hơn, so sánh như , y cảm thấy hình như cũng đến nỗi nào.
Nghĩ đến đây, Cố Nguyên thoáng dễ chịu một chút.
Những đó tưởng Tạ Hủ Chi trong huyền môn, sẽ khác khống chế.
, cho dù là trong huyền môn, thì cũng là , là thì điểm yếu của con , tên Tạ Hủ Chi , sở trường nhất chính là công phá tâm lý.
Nếu thuận theo Tạ Hủ Chi, nhiều nhất cũng chỉ là ghẻ lạnh mà thôi, nhưng nếu đối đầu với , sẽ trực tiếp dùng cường quyền áp chế ngay từ đầu.
Mà sẽ từ từ từng chút một chơi đùa đến c.h.ế.t những đó, còn khiến những đó cảm thấy, là do chính bọn họ điều, chứ , vị phó cục trưởng cục quản lý đặc biệt , công bằng.
Nghe Cố Nguyên than phiền, Tạ Hủ Chi khẽ bật : “Hừ, chẳng lẽ cho bọn họ cơ hội ? Là bọn họ tự tranh khí, trách ai?”
‘Dân chủ’ của Tạ Hủ Chi, từ đến nay chỉ là một quá trình ‘dân chủ’ diễn theo sự sắp đặt của mà thôi.
“Ta thấy, Vân Nhiễm thật sự giận , ngài mượn miệng nàng, đắc tội hết tất cả những trong huyền môn thế gia, bọn họ dám trút giận lên ngài, đến lúc đó đều sẽ đổ dồn về phía Vân Nhiễm.
Huống chi, những thứ trong tay Vân Nhiễm, chỉ riêng một tiểu chỉ nhân thôi, khiến những đó thèm thuồng , nàng còn ít đồ trong tay, ít.”
Lúc đó Vân Nhiễm còn thể chống đỡ thiên lôi, còn dùng thiên lôi luyện ít pháp khí của , đây ánh mắt còn đổ dồn Vân Nhiễm.
Lần , thực lực mà tiểu chỉ nhân của Vân Nhiễm thể hiện , đủ để nàng bước mặt .
“Nàng hề yếu đuối như ngươi nghĩ, hơn nữa, ngươi , nàng sẽ sợ những đó?”