Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 110: Đây... đây là Kim Thiềm! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:01:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Gã nam nhân ban đầu còn định mời Vân Nhiễm lưu cách thức liên lạc, dù chẳng thành, ít cũng dùng bữa mới rời . Chưa kịp mở lời giữ , thấy Vân Nhiễm dừng bước. Thuận theo ánh mắt Vân Nhiễm đến, gã cũng thấy con cóc ghẻ . Nếu là đây, gã nhất định sẽ cầm chổi xua con cóc ghẻ , nhưng đại sư từng , thuở là con vật nhỏ thế cho gã một kiếp nạn, nếu , gã sớm cái bóng biến dị hãm hại .

 

"Đại sư, đây tìm mãi mà chẳng thấy nó , hôm nay nó đột nhiên xuất hiện thế ạ!" Chẳng trách gã nam nhân kinh ngạc, gã là ưa sạch sẽ, thời gian , tuy chút lơ là, nhưng vẫn ngày ngày dọn dẹp. Con cóc ghẻ đột ngột xuất hiện khiến gã chút khó hiểu.

 

Khi Vân Nhiễm con cóc ghẻ, con cóc ghẻ cũng về phía nàng, rõ ràng là bộ dạng sinh linh trí. "Viên cốt châu , ngươi nếu thật sự , thể cho nó ăn, coi như trả xong ân oán việc nó từng hộ cho ngươi một ."

 

Gã nam nhân xong lời , chút ngẩn ngơ, , viên cốt châu ở chỗ gã chính là vật truyền gia bảo. giờ đây, thứ là do tà tu luyện chế , suýt nữa lấy tính mạng gã, gã còn mà trân quý nữa chứ, chỉ thấy đây là khoai nóng bỏng tay, chẳng xử trí . Giờ đây Vân Nhiễm chỉ cho gã cách xử lý, gã thể chấp nhận. thật sự tò mò, con cóc ghẻ còn thể ăn cốt châu ư? Song, động tác tay gã hề dừng chút nào, vội vàng ném viên cốt châu qua, cái vẻ sốt ruột , đủ để thấy gã còn ưa thích viên cốt châu nữa .

 

Con cóc ghẻ phản ứng cực nhanh, cái lưỡi khẽ cuốn, trực tiếp nuốt viên cốt châu bụng. Chẳng mấy chốc, con cóc ghẻ trông vẻ , màu sắc bắt đầu biến đổi, từ màu đất xí dần dần biến thành màu vàng óng. Kích thước cũng lớn hơn hẳn, thoắt cái từ kẻ vô danh tiểu trong giới cóc nhái, hóa thành tinh .

 

"Đây... đây là Kim Thiềm!"

 

"Hãy chăm sóc nó cho , nó sẽ chiêu tài tiến bảo cho ngươi."

 

Nói , Vân Nhiễm liền rời , lão Lưu vội vàng theo, chỉ còn gã nam nhân chôn chân tại chỗ, chút hoài nghi nhân sinh. Một con cóc ghẻ bình thường, đột nhiên biến dị, hóa thành Kim Thiềm Thừ chứ!

 

Lão Lưu cũng tò mò, nhưng lão quy củ, hề mở miệng hỏi han gì. "Tìm một chỗ râm mát, bày quầy bói toán !" Lão Lưu tìm chỗ, còn Vân Nhiễm thì về xe nghỉ ngơi. Vừa tay, nàng trông vẻ nắm chắc mười phần, nhưng vẫn vô tình động đến một chút nội thương, cần nghỉ ngơi một lát.

 

[Túc chủ, con cóc ghẻ đó đang mặc cả với ư? Trời đất, đúng là sống lâu mới thấy, trực tiếp hóa thành Kim Thiềm kìa!]

 

"Nó cho chỗ cất giấu bảo vật, giúp nó cốt châu để thăng cấp, là một giao dịch công bằng mà."

 

Ai ngờ , con cóc ghẻ ngay từ đầu nhắm viên cốt châu chủ tiệm, nhưng nó , viên cốt châu đó mang theo tà tính, nếu trực tiếp nuốt , nó e rằng sẽ chẳng kết cục gì. Cứu chủ tiệm , nó thể giữ vững lộ diện, mãi đến khi nàng loại bỏ tà tính của cốt châu, nó mới hiện , một khi tay là một địa điểm cất giấu bảo vật, đổi cho một cơ hội tiến cấp thành Kim Thiềm. Chà chà chà, thời buổi , ngay cả những tiểu gia hỏa cũng cân nhắc lợi hại đến , tự tìm cho một lối thoát .

 

[Hóa thành Kim Thiềm, đây chính là điềm lành vô cùng, thêm ân cứu mạng, chủ tiệm , nhất định sẽ cho nó ăn ít thiên tài địa bảo, giao dịch quả thực quá hời.]

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-110-day-day-la-kim-thiem.html.]

"Thế nên, thể xem thường bất kỳ sinh linh nào khai mở linh trí, ai mà chúng đang toan tính điều gì."

 

Lão Lưu nhanh , tìm cho Vân Nhiễm một ngã tư, nơi dòng qua tấp nập, còn ít nhảy quảng trường vũ (khiêu vũ công cộng) xung quanh, là một địa điểm vô cùng thích hợp. Vân Nhiễm mang theo quầy hàng nhỏ của đến đó. Vừa mới bày , tới xem náo nhiệt, còn là từ đám chơi cờ tướng ở bên cạnh tới.

 

Một lão đại gia mặc áo ba lỗ, quần đùi và dép lê, ánh mắt ngừng đ.á.n.h giá tấm biển gỗ Vân Nhiễm dựng ở một bên. "Tiểu cô nương, ngươi bày quầy sai chỗ đó, ở đây giàu đến , ngươi xem một quẻ 2000 tệ, hôm nay e rằng ' quân' ( khách) !"

 

" chứ, 2000 tệ lận đó, tiền rau của cả tháng đều đủ , lãng phí ở đây, đó mới là công cốc chứ."

 

"Một tiểu cô nương trẻ tuổi thế , thể xem chuẩn ư? Có kẻ lừa đảo ."

Mèo con Kute

 

... Lần , Vân Nhiễm để lão Lưu cạnh nàng nữa, vây xem cũng cho rằng, nàng chỉ là một tiểu cô nương bình thường, dung mạo thanh tú mà thôi. đôi khi, lòng tâm lý hiếu kỳ. Càng cho rằng sẽ chẳng ai đến xem bói, thì càng đến thách thức, thậm chí chứng minh rằng Vân Nhiễm là kẻ lừa đảo.

 

Quả nhiên, một lão đầu tử đeo kính liền : "Ta đến đây để vạch trần kẻ lừa đảo cho xem!" Những còn thấy, lập tức đều lộ vẻ mong chờ, quả là danh nhân ở đây . Con cái trong nhà đặc biệt thành đạt, căn bản chẳng thiếu tiền, nhưng trong mắt dung cát bụi, chuyện gì cũng nhúng tay một chút. Từ chuyện quốc gia đại sự, cho đến chuyện nàng dâu nhà nào bất hiếu, chồng hà khắc với nàng dâu. Tóm , chẳng chuyện gì mà lão xía .

 

"Tiểu cô nương, ngươi xem chuẩn đó?" Lão hồ ly sở dĩ là lão hồ ly, chính là vì lão việc xưa nay đều kín kẽ, lộ một kẽ hở.

 

"Xem chuẩn thu tiền."

 

Lão đầu tử lập tức lắc đầu: "Ngươi , xem chuẩn thì ngươi thu 2000, xem chuẩn thì ngươi thu tiền, kiểu gì ngươi cũng chẳng chịu bất kỳ cái giá nào."

 

Thế gian trăm vẻ, nào cũng , Vân Nhiễm để ý đến sự tính toán của lão đầu tử . Nàng thản nhiên : "Vậy ngươi thấy, cái giá như thế nào mới thích hợp?" Trên mặt lão đầu tử lập tức lộ một nụ đầy tự tin, những xung quanh, thấy cảnh , mơ hồ cảm giác chuyện thỏa. Trước , hễ là lão Hoắc đầu lộ nụ như , liền đại diện cho việc lão nhắm đến sắp gặp đại họa .

 

"Hàng hóa ở thương trường, đều là giả một đền mười, ngươi xem bói , tuy hàng hóa, nhưng cũng xem như là một hình thức dịch vụ. Thấy ngươi tuổi còn nhỏ như , cũng quá tàn nhẫn, cứ phạt gấp ba , nếu ngươi xem chuẩn, sẽ cho ngươi 2000 tiền quẻ. nếu ngươi xem chuẩn, ngươi lấy ba tiền quẻ, lão đầu tử cũng cần tiền của ngươi, ngươi cứ trực tiếp bỏ tiền phạt trong hòm công đức phía để việc thiện, thế nào!"

 

Ánh mắt Vân Nhiễm thuận theo hướng lão đầu tử chỉ mà qua, mới thấy, cách đó xa một hồ sen, bên cạnh đặt một hòm công đức khổng lồ. Thu ánh mắt, mặt Vân Nhiễm hề chút hoảng loạn nào, nàng nhàn nhạt : "Đương nhiên thành vấn đề." Trên mặt lão đầu tử cũng lộ nụ , đó trực tiếp xuống, dường như hề lo lắng chút nào rằng tiểu cô nương mắt sẽ thua mà chịu nhận.

 

 

Loading...