Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 100: Không biết nói thì đừng nói! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:00:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Thất gia, Bát gia, tiểu nữ vốn là tử Thanh Phong Quan, vô tình xông chốn , ngẫu nhiên gặp tà thuật nghịch thiên. Để tránh sinh linh đồ thán, tiểu nữ mạo mở Quỷ môn, dùng công đức kim quang đưa các cố đạo hữu luân hồi.”

 

Hai quỷ Phạm Tạ, chỉ liếc mắt thấu phận Vân Nhiễm, nàng dối. Đặc biệt khi thấy kim linh của Phượng Hoàng Bất Tử cắm đầu nàng, liền hiểu rõ nha đầu chỗ dựa vững chắc. Bọn họ cũng khó Vân Nhiễm, chỉ những quỷ vật công đức kim quang tẩy rửa một phần tội nghiệt. Rồi mới mở lời : “Ngươi lấy công đức trải đường cho bọn chúng, nhưng tội nghiệt của bọn chúng sâu nặng, vẫn cần chịu hình phạt của địa phủ. Vượt qua , mới thể nhập luân hồi.”

 

Vân Nhiễm trực tiếp dập đầu xuống đất: “Đa tạ Thất gia, Bát gia.”

 

Nam Thanh cùng các quỷ vật khác, khi công đức kim quang hòa thể bọn chúng, thần sắc tàn nhẫn mặt phai nhạt . Trước khi kéo , bọn chúng ngoảnh đầu Vân Nhiễm, ánh mắt ơn nơi đáy mắt, nhưng ai thấy.

 

Khi Quỷ môn đóng , Vân Nhiễm ngất lịm , Càn Khôn Quyển rơi xuống đất, mây đen trời vẫn tan. Trên Vân Nhiễm còn công đức kim quang, khắp nàng tỏa khí tức khiến Thiên Đạo chán ghét.

 

Mèo con Kute

Một đạo thiên lôi giáng xuống, kim linh cắm đầu Vân Nhiễm đột nhiên hóa lớn, chặn sự hủy diệt của Thiên Đạo, đó hóa thành từng đốm tinh quang, che giấu khí tức Vân Nhiễm, biến mất. Thiên Đạo bỗng nhiên tìm thấy vị trí của Vân Nhiễm, giận dữ nhưng cũng chẳng cách nào, nó đành thu cờ im trống. Mây đen tan , đất trống của biệt thự, một đám la liệt. Những mai phục bên ngoài kiểm tra thấy khí tức khủng bố biến mất, mới vội vàng xông .

 

Nhìn những đất, còn tưởng rằng tất cả c.h.ế.t hết , từng từng một với vẻ mặt bi thương tiến lên, định thu liễm t.h.i t.h.ể cho những hy sinh .

 

“Ơ, thể vẫn còn ấm mà.”

 

“Cố lão vẫn còn thở!”

 

“Chung Ly Quán chủ cũng còn sống.”

 

Đợi bọn họ kiểm tra xong một vòng, lúc mới xác nhận, tất cả đều còn sống, chỉ là, tất cả đều ngất lịm , xem , thương nặng.

 

Dung Cô giả dạng thành một lão phụ, khống chế một tài xế đưa bọn họ đến thành đông, xem sắp đến nơi Long Mạch tọa lạc. Đột nhiên, nàng phun một ngụm máu, mái tóc đen nhánh, trong chớp mắt hóa bạc. Những quỷ vật nàng để trong biệt thự, tất cả đều hủy diệt, đôi mắt mù lòa bắt đầu chảy huyết lệ. Bên tai cũng truyền đến tiếng thiên lôi, hai cánh tay nàng, cũng bắt đầu truyền đến nỗi đau xé rách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-100-khong-biet-noi-thi-dung-noi.html.]

 

Dung Cô vội vàng lấy một cái bình nhỏ luôn mang bên , bên trong chứa đựng là lão đạo mà nàng từng gặp năm xưa, xem là sư phụ của nàng, nhưng cũng là một trong những át chủ bài của nàng. Sau khi lão đạo hung thú nuốt chửng, tung tích của nàng, che giấu. Thiên Đạo suýt nữa phát điên, thế nào mà một hai , đều thể trốn thoát ngay mí mắt của nó, đây là một chút cũng coi nó gì cả!

 

Cô gái mù vốn dĩ lòng tin thể trốn nơi Long Mạch tọa lạc, nhưng nàng phản phệ nghiêm trọng, hiện tại kinh động những trấn giữ Long Mạch, e rằng dễ. Nàng cam tâm, đột nhiên, ánh mắt nàng về một hướng nào đó.

 

Những trấn giữ tại Hoàng Đỉnh Hội Sở nhận thông báo, một con đường nhỏ gần Long Mạch dừng một chiếc xe, bọn họ cẩn thận từng li từng tí tiếp cận, chỉ thấy tài xế sớm bỏ mạng. Mà Dung Cô sớm biến mất tung tích, hơn nữa ngay cả nửa điểm dấu vết cũng để .

 

Không ai , Dung Cô giờ khắc , thoải mái trong một cỗ xe xa hoa, an rời khỏi Hải Thành. Giăng thiên la địa võng, vẫn cứ thoát , Tạ Hủ Chi mím chặt môi, ánh mắt lạnh lùng về phía những ‘mời tới’. Bọn họ tự cũng , Tạ cục chắc chắn, nội gián đang ở giữa bọn họ. Cảm giác nghi ngờ như , chính là trắng trợn tát mặt bọn họ.

 

Trong đó một thực sự thể chịu đựng khí như nữa, đột nhiên dậy, đập bàn, gằn giọng quát mặt những chiến hữu ngày xưa: “Khốn kiếp! Rốt cuộc kẻ nào là nội gián, cút đây cho lão tử! Lần mặt mũi của phân cục Hải Thành chúng , xem như mất sạch . Người quyền, liều sống liều chết, để kẻ chạy thoát ngay mí mắt chúng , còn mặt mũi nào để lãnh đạo bọn họ nữa ! Quả thực là một viên cứt chuột, hỏng cả nồi canh. Đừng để bắt kẻ đó là ai, nếu , lão tử nhất định sẽ tự tay lột da !”

 

Nhìn thấy bên cãi vã gần đủ , Tạ Hủ Chi mới nhàn nhạt mở lời: “Cho các ngươi ba ngày để tự kiểm tra. Nếu tra nội gián là ai, tất cả những mặt hôm nay, bộ sẽ đình chỉ chức vụ!” Hắn mới quan tâm là g.i.ế.c lầm vô tội , ở chỗ , chỉ cần hiềm nghi, tất cả đều loại khỏi cuộc chơi. Hắn ngược xem, rốt cuộc là tốc độ mua chuộc của một kẻ nhanh hơn, là tốc độ của nhanh hơn.

 

Sau khi Tạ Hủ Chi rời khỏi phòng họp, những đó còn cãi vã ầm ĩ, từng từng một hận thể xé xác kẻ nội gián. Cách cứng rắn như của Tạ Hủ Chi khiến bọn họ uất ức, nhưng thể cầu xin cho bản . Cố Nguyên chỉ một ngày tỉnh , những còn , cũng mất một đến hai ngày, lượt tỉnh dậy. Tạ Hủ Chi , công thần lớn nhất giải quyết những quỷ vật chính là Vân Nhiễm.

 

Sau khi Vân Nhiễm thể mở Quỷ môn, ngay lập tức hạ lệnh phong khẩu. Đồng thời, dùng phận thiếu chủ Tạ gia, lệnh phong khẩu với tất cả các gia tộc của những tham gia. Ngoài bản bọn họ , ai nội tình nhiệm vụ rốt cuộc là gì, ngay cả hồ sơ lưu trữ, cũng chỉ một Tạ Hủ Chi quyền xem xét. Vân Nhiễm, vẫn luôn hôn mê. Lúc đầu, đều cảm thấy là chuyện bình thường, ai bảo Vân Nhiễm thương nặng nhất cơ chứ.

 

mãi cho đến khi Vân Nhiễm hôn mê một tuần đó, mới phát giác điều bất thường. Cố Nguyên sợ hãi thôi, vội vàng mời thúc công đến. “Thúc công, Vân Nhiễm thương quá nặng, sắp c.h.ế.t ?” Cố thúc công trực tiếp liếc xéo Cố Nguyên một cái: “Không thì đừng !” Tạ Hủ Chi cũng ghét bỏ Cố Nguyên một cái, cứ như thể là thứ gì đó thừa thãi . Cố Nguyên uất ức, nhưng cũng chỉ thể uất ức trong góc, một âm thầm chịu đựng tất cả ‘ác ý’.

 

Cố thúc công cẩn thận kiểm tra cho Vân Nhiễm, rõ ràng Vân Nhiễm chỉ thương ngoài da, tỉnh dậy? Điều cũng khiến khó hiểu. “Cố lão, nàng thế nào ?” Cố thúc công lắc đầu, đó về phía Cố Nguyên: “Tiểu Nguyên, mời Chung Ly Quán chủ trở về.” Cố Nguyên định tìm , mở cửa thấy Chung Ly Nguyên Kính sẵn ở cửa. Chung Ly Nguyên Kính đây chút xem thường Vân Nhiễm, chỉ là cảm thấy những Thiên Đạo chán ghét, đều là những kẻ tiền đồ gì. Giờ đây, xuất hiện ở đây, ngược khiến Cố thúc công chút bất ngờ.

 

“Ta đến xem .” Cố thúc công ngược thói quen khác khó xử, trực tiếp nhường chỗ: “Vừa định mời ngươi đó.”

 

 

Loading...