BỐC TOÁN TỬ - MẠN CHÂU SA HOA - 8

Cập nhật lúc: 2024-12-28 20:56:52
Lượt xem: 7,640

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đó là nụ giống hệt mẫu phi, nụ luyện gương hàng trăm hàng ngàn .  

 

"Mẫu phi từng sủng ái nhất lục cung, nhưng cuối cùng thì ?"  

 

Câu tựa như một tiếng sấm nổ vang trong ánh mắt Lưu Dung Dự, khiến hồ sâu trong đêm bỗng chốc cuộn sóng, gió mưa dồn dập. Chỉ còn một chiếc thuyền đơn độc cố gắng băng qua.  

 

Ta như thấy, quyết lòng dấy lên sóng cả nơi hồ sâu:  

 

"Hay là, nhà họ Lưu của ngài cần một đồng minh như Bắc Yến?"  

 

Chiếc thuyền nhỏ đang vội vàng chèo rốt cuộc đụng đá ngầm, cuồng phong cuốn nát. Lưu Dung Dự lặng, môi tái nhợt chút máu.  

 

Hắn một cách trống rỗng, giọng đầy vẻ xót xa:  

 

"Ta nửa đời bôn ba triều, vì nhà họ Lưu..."  

 

Hắn tiếp, chỉ ngửa đầu bầu trời đầy . Bên bờ sông ngân hà, Ngưu Lang và Chức Nữ từ xa.  

 

Hắn cứ như thế thật lâu, đến mức nghĩ sẽ gì thêm, thì rốt cuộc cũng khẽ thốt , giọng như nghẹn :  

 

"Như ý nguyện của , Tam công chúa."  

 

13

 

Sau khi Lưu Dung Dự rời , bước trong điện tìm Vãn Thu:  

 

"Đã vẽ xong ?"  

 

Vãn Thu lặng lẽ gật đầu, trong mắt thoáng chút đau buồn.  

 

Ta cúi đầu , bên cạnh bức chân dung của Lưu Thục phi vẫn còn đặt một tờ giấy vẽ, đó là một đôi chim xanh sống động như thật.  

 

Đôi chim xanh trong Diêu Hoa cung vốn Vọng Xuân chăm sóc. Sau khi nàng cùng mẫu phi c.h.ế.t ở Giang Nam, Vãn Thu coi con chim xanh còn như niềm ký thác nỗi nhớ của nàng dành cho Vọng Xuân.  

 

Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng:  

 

"Những món nợ , sớm muộn cũng đòi ."  

 

Vãn Thu gật đầu, bắt đầu giúp hóa trang. Dưới bàn tay khéo léo của nàng, như già hơn mười tuổi, gần như trở thành hình bóng của mẫu phi năm năm .  

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Ta cởi bỏ bộ cung trang, chỉ còn chiếc áo lót trắng thuần. Tháo trâm cài tóc, để mặc mái tóc đen xõa tung.  

 

Sau đó, lặng lẽ rời cung, về phía Đình Ngắm Trăng giữa hồ.  

 

Từ khi mẫu phi qua đời, năm nào đến đêm Thất Tịch, phụ hoàng cũng một uống rượu ở Đình Ngắm Trăng cho đến sáng.  

 

Đêm , từ xa phụ hoàng thấy bên bờ hồ một bóng nữ tử áo trắng, tóc đen che mặt, chậm rãi tiến đến.  

 

Giọng ông run rẩy:  

 

"A Châu, là nàng ?"  

 

Nữ quỷ chỉ phát những tiếng nức nở, thể thành lời, như thể thứ gì đó chặn ngang miệng.  

 

Phụ hoàng nghẹn ngào:  

 

"Cuối cùng nàng cũng chịu đến gặp trẫm."  

 

Nữ quỷ chỉ thể đáp ông bằng những tiếng ai oán, thê lương.  

 

Cuối cùng, phụ hoàng bật nức nở:  

 

"A Châu! Trẫm g.i.ế.c nàng. trẫm thể để giang sơn tổ tông tiêu vong!"  

 

Ông loạng choạng dậy, định bước về phía nữ quỷ.  

 

Nữ quỷ xoay , mái tóc đen tung bay, để lộ một nửa gương mặt, chính là dáng vẻ mà phụ hoàng vẫn ngày đêm khắc khoải nhớ nhung.  

 

Ngay đó, một luồng khói trắng bùng lên từ nữ quỷ.  

 

Phụ hoàng hoảng hốt kêu lớn:  

 

"A Châu—"  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boc-toan-tu-man-chau-sa-hoa-wqym/8.html.]

Ông loạng choạng lao đến chỗ nữ quỷ đang , nhưng quá muộn.  

 

Khi khói trắng tan , nơi đó trống , chỉ còn một tấm giấy vàng dùng cho tế lễ rơi mặt đất.  

 

Trên giấy bảy chữ đỏ như máu:  

 

"Kẻ loạn Đại Lương: Lưu Hoàng hậu."  

 

14

 

Mặc dù từ chối đề nghị của Lưu Dung Dự, nhưng sáng hôm , Lữ Đạo Vi vẫn đến Diêu Hoa cung.  

 

Hắn lấy từ trong tay áo một tờ giấy vàng dùng cho tế lễ:  

 

"Công chúa nhận vật ?"  

 

Ta hạ mắt thoáng qua, thấy giấy trống một chữ, liền nhàn nhã rót cho một chén :  

 

"Đồ dùng để tế lễ cho quá cố, tất nhiên nhận ."  

 

Lữ Đạo Vi cầm chén lên, uống một ngụm:  

 

"Khi hạ quan du hành Nam Cương, từng thấy một loại mực từ nhựa cỏ đỏ. Chữ bằng loại mực sẽ tự biến mất vài canh giờ."  

 

Tim đập thình thịch, nhưng nét mặt vẫn tỏ vẻ hiếu kỳ:  

 

"Đại nhân mang thứ đến kinh thành ? Một vật thần kỳ như , cũng chứng kiến."  

 

Lữ Đạo Vi lắc đầu:  

 

"Thứ hiếm , dễ tìm."  

 

Ta giả vờ tiếc nuối, giọng pha chút cảm thán:  

 

"Mẫu phi mất sớm, kịp đưa về Nam Cương một . Chuyến rời kinh thành duy nhất của , cũng chỉ là đến Giang Nam."  

 

Nói , ngẩng đầu thẳng Lữ Đạo Vi:  

 

"Mẫu phi tin mệnh, luôn tìm đến truyền nhân nhà họ Lữ ở Đông Hải."  

 

Lữ Đạo Vi khẽ :  

 

"Đây là lý do công chúa cho điều tra về ?"  

 

Quả nhiên, .  

 

Đại hoàng vốn tự phụ thông minh, giỏi thu phục lòng , chắc chắn đưa tờ giấy đó cho Lữ Đạo Vi xem.  

 

Ta trả lời mà hỏi ngược :  

 

"Vậy Lữ đại nhân là truyền nhân nhà họ Lữ chăng?"  

 

"Phải thì , thì ?" Lữ Đạo Vi đáp, nhưng sắc mặt bỗng nhăn , ánh mắt lộ vẻ đau đớn.  

 

Ta đặt chén vẫn uống xuống, khẽ :  

 

"Bất kể ngài nhà họ Lữ , ngài đều là khách quý của . Ta đặc biệt pha loại Đoạn Hồn quý giá . Không đại nhân thấy mùi vị ?"  

 

Ba ngày ở Dụ Hoa tự, Tịnh An sư thái giúp xác minh, Lữ Đạo Vi đúng là nhà họ Lữ ở Đông Hải.  

 

Lữ Đạo Vi cố gắng giữ vẻ bình tĩnh:  

 

"Công chúa vị gì, nó liền vị đó."  

 

Ta chằm chằm mắt :  

 

"Tốt lắm. Dù ngài nhà họ Lữ , hôm nay hỏi lai lịch của ngài, chỉ hỏi về tương lai.  

 

"Nếu Lữ đại nhân đồng ý hợp tác với , những gì phụ hoàng và Đại hoàng thể cho ngài, cũng thể cho.  

 

"Còn nếu ..." Ta khẽ . "Vậy thì ngài sẽ còn tương lai nữa."  

 

Lữ Đạo Vi gượng , nụ như pha lẫn nỗi khổ sở:  

 

"Hạ quan vốn ý quy thuận. Nếu , đêm cung yến hôm đó, việc gì giúp công chúa che giấu?"  

Loading...