Bố  vui mừng, liền bỏ tiền cho hai vợ chồng  chọn nhà.
 
 chị dâu thì chê cái  chê cái  —
nào là vị trí  , môi trường  , nhà mới thì giao muộn,
nhà cũ thì  thích.
 
Lựa mãi chọn mãi, cuối cùng cô  để mắt tới căn nhà bố  mua cho .
 
Nhà  ở vành đai thứ hai, tiện ích đầy đủ, gần bệnh viện và trường học.
 
Quan trọng nhất:   trang trí,  thể dọn  ở luôn.
 
Phát hiện món hời , cô      ầm lên, bắt   xin  nhà cho .
 
Anh  vì thương  cảnh nhà vợ, từ khi yêu  luôn chiều theo  yêu cầu.
 
Cuối cùng cũng mặt dày xin bố .
 
 thì   bố  khó xử, nên đành nhường nhà  cho họ.
 
Tiền nhà  trả  cho .
 
Nói rõ ràng là: đợi   nghiệp, bố  sẽ lấy  tiền đó mua nhà khác cho .
 
Ai ngờ giờ  trở mặt,  tiền đó là của cô ?
 
Tức nghẹn,   với  :
 
"Anh, khi đó rõ ràng    mặt chị ,
nhà chuyển sang cho hai ,
bố  sẽ mua  cho em một căn khác."
 
"Mới một năm rưỡi mà hai   quên  ?"
 
Anh  mặt đỏ bừng, tránh ánh mắt :
 
"Nguyệt Nguyệt, là   đúng...
 chị dâu em đang mang thai,
 nên để tâm trạng  ảnh hưởng,
 cũng khó mà phản bác cô  ..."
 
Nghe mà nực .
 
"Cô  mang thai thì    nhịn cô  hết ?"
 
"Muốn đảo ngược đúng sai,  cho bố  mua nhà cho em?"
 
"Lại còn dám  tiền mua nhà là của cô ?!"
 
"Không thấy quá đáng ?"
 
Vì giận quá nên giọng  cao hẳn lên.
 
Mẹ  vội vàng xoa lưng  trấn an,   sang :
 
"Tần Dương, nhà chúng   từng  cái tư tưởng kiểu
'truyền tông đường cho con trai', 'gả con gái là  ngoài'."
 
"Bố  nuôi các con khôn lớn,
 mong gì hơn ngoài việc các con  đúng sai,  tiến thoái."
 
"Con 28 tuổi ,  cái gì nên, cái gì  nên chứ!"
 
"Chuyện hôm nay, con khiến bố  quá thất vọng..."
 
Bị bố  vốn  yêu thương mắng thẳng,   cũng thấy  hổ,
 rằng   sai.
 
Mẹ  thở dài, dịu giọng một chút:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bo-me-mua-nha-cho-toi-chi-dau-gian-du-muon-doi-lai/2.html.]
 
"Con mang quần áo cho Tiểu Hy ,
 lát nữa sẽ mang chút canh gà đến."
 
Anh gật đầu,  khi  còn xin   thêm  nữa,
 sẽ về  chuyện rõ ràng với vợ,
đảm bảo    tái diễn nữa.
 
Nghe , bố  cũng dịu  phần nào.
 
 cũng tưởng  chuyện đến đây là chấm dứt.
 
  nào ngờ, những chuyện xảy   đó,
   phá nát thế giới quan của …
 
Anh   công tác, lo lắng để chị dâu một  ở nhà nên đưa cô  về nhà nhờ bố  chăm sóc.
 
Vừa về đến nơi, chị dâu  bắt đầu soi mói phòng ở.
 
Nói nào là ánh sáng  , bụi bặm ảnh hưởng đến sự phát triển của thai nhi trong bụng, nhất quyết  chịu ở. Cô  cứ khăng khăng đòi  ở phòng của .
 
Thấy  ai đồng ý, chị dâu liền    dọa sẽ về nhà .
 
Sợ cô  gặp chuyện một , bố   cũng khó xử, đành hứa mua cho  bộ dụng cụ vẽ mới,  mới miễn cưỡng đồng ý để cô  ở một tháng.
 
Vừa kéo hành lý , khi  thấy phòng  bài trí  hơn, rộng hơn  nhiều so với phòng  , trong mắt cô  lóe lên tia ghen ghét.
 
Chưa  mấy hôm,  của chị dâu – Trương Xuân Mai – tới.
 
Vừa mở cửa thấy , bà  trợn trắng mắt, miệng mắng  ngừng:
 
“Con nhỏ vô dụng, mở cửa gì mà lâu thế,  c.h.ế.t !”
 
“Tay chân lười nhác như ,   gả    nhà chồng đánh c.h.ế.t mới lạ!”
 
Lần  suýt  bà  đánh ở bệnh viện,  vẫn còn ấm ức trong lòng. Nay  gặp   chửi,  lạnh mặt đáp trả:
 
“Không cần bà lo!”
 
Có lẽ giọng  quá sắc, Trương Xuân Mai định  tay:
 
“Này, đồ  chổi! Mày ăn  với bề  kiểu gì ?!”
 
Ngay lúc đó, bố   bước , bà  lập tức nuốt lời  bụng, đổi sắc mặt,  toe toét:
 
“Ôi chào, thông gia, thông gia phu nhân~”
 
Nói  chen qua , hiên ngang   nhà, đôi mắt đảo quanh  khắp nơi.
 
Tưởng bà  tới đón con gái về.
 
Ai ngờ bà  ngang nhiên ở ,  là  đợi   về mới .
 
Không còn cách nào, nhà   dọn phòng cho bà  ở.
 
Sau khi Trương Xuân Mai ở , liền tranh thủ  cơ hội kéo bố    chuyện “gia đình”.
 
Vòng vo một hồi,   về chuyện tiền mua nhà.
 
Chị dâu  im ở đối diện, để   phát huy, nhưng khóe mắt thì  ngừng liếc trộm phản ứng của bố  .
 
“Thông gia ,   mấy lời  …”
 
“Con gái thì sớm muộn gì cũng  lấy chồng, con gái gả  là nước đổ  , mua nhà cho nó chẳng  lợi cho  khác ?”
 
“Còn con bé Tiểu Hy nhà , nó mang thai cháu nội nhà các , đó mới là con cháu thật sự của nhà họ Tần chứ!”
 
Trương Xuân Mai nước miếng bay tứ tung, cố lấy lý do “nuôi con trai dưỡng già, con gái là đồ phản trắc” để thuyết phục bố   bỏ ý định mua nhà cho .