Vừa nâng niu rau:
“Rau  tươi thật!”
 
Lại cầm trứng:
“Trứng  to ghê!”
 
Không,  thấy mắt  tám phần  vấn đề.
 
Rau héo như sắp thành rau khô.
 
Trứng thì to  , chứ chẳng  như  xuýt xoa.
 
Mà  vỏ trứng còn in chữ “trứng gà nuôi công nghiệp”.
 
Ai nuôi gà nhà mà  đóng dấu in chữ?
 
 nghi bà lấy đồ trong tủ lạnh  dùng đến đem tặng.
 
Nghi ngờ đó  chứng thực khi Trương Sơn nấu cơm.
 
Rau ngâm cả buổi vẫn héo, trứng đập  thì mười quả hỏng cả mười.
 
Mùi bốc lên khiến bà nội   hỏi:
“Có  nhà ai rò nhà vệ sinh ?”
 
  bảo:
“Mẹ  cực khổ lắm mới ‘lấy’  mấy quả trứng thối quê.”
 
Trương Sơn im luôn, chả còn khoe khoang nổi.
 
Sau khi  sinh Kha Kha,  chồng xách một bát cháo kê và hai quả trứng vịt đến thăm.
 
Vừa bước   đưa cháo và trứng cho Trương Sơn:
“Cháo kê  là  dậy từ sáng sớm nấu, trứng vịt  là trứng vịt quê, bổ lắm, mau cho vợ con ăn.”
 
Rồi bà bế Kha Kha, miệng  gọi “cháu cưng của bà nội”.
 
Trương Sơn  bên ôm bát cháo và hai quả trứng, mắt rưng rưng đầy cảm động.
 
Bế   một phút, bà  đặt con xuống.
 
Bà nhăn mặt bảo , dạo   hiểu  cánh tay yếu hẳn, chắc là do bế con nhà chú út nhiều quá mà mỏi.
 
Thế nên bà  thể chăm  ở cữ .
 
Nhìn cái bộ mặt giả tạo đến tận xương tủy ,   nhịn  mà  trêu:
“Mẹ, con  cần  trông con hộ , việc nặng    . Con thấy cháo  nấu ngon lắm,  chỉ cần nấu ăn cho con là  .”
 
Sắc mặt bà lập tức biến đổi liên tục như diễn 72 phép biến hóa.
 
Bà chụp lấy túi, ôm đầu:
“Ối giời ơi,   ,  thấy choáng váng,   về nhà  nghỉ một lúc.”
 
Chưa kịp để Trương Sơn phản ứng, bà  biến mất dạng.
 
Từ lúc  đến lúc ,  đầy 5 phút.
 
Trương Sơn  ngờ   nhanh , đành chữa cháy:
“Mẹ bận lo cho cả nhà, việc nhiều quá. Nào, vợ, để  bóc trứng vịt cho em ăn. Nói thật, trứng vịt quê mới thơm…”
 
Tách!
 
Trương Sơn ngẩn   bát cháo biến thành thứ canh lỏng bốc mùi kinh khủng.
 
Không tin,   đập nốt quả trứng còn .
 
Cả phòng bệnh càng nồng nặc hơn.
 
Bà  chồng của sản phụ giường bên bịt mũi hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bo-chong-bi-liet-em-gai-chong-muon-toi-hieu-thao-voi-bo/4.html.]
“Chàng trai, nhà   phong tục gì lạ thế? Sinh con mà  đập hai quả trứng vịt thối ?”
 
Trương Sơn đỏ bừng mặt: “…”
 
 cũng  ngờ  chồng  lươn lẹo thế, mang hẳn hai quả trứng vịt thối nguyên đến, chẳng buồn luộc.
 
Có lẽ trong mắt bà,  và Trương Sơn đều là đồ ngốc.
 
  sớm thuê sẵn bà v.ú chăm ở cữ,   bà nội  hỗ trợ.
 
Tháng ở cữ của    là sướng  để  cho hết.
 
Cả tháng ,  chồng  hề xuất hiện  nào.
 
Tất nhiên,  xuất hiện  càng ,  mặt bà chỉ tổ bực, mất sữa.
 
Ra tháng,  chồng  xuất hiện.
 
Bà    dúi cho Trương Sơn hai quả trứng ngỗng, vẫn cái bài quen thuộc:
“Trứng ngỗng quê  lấy tận nông thôn, bổ lắm, bồi bổ cực !”
 
Tay Trương Sơn run run nhận trứng, rõ ràng   ám ảnh bởi “trứng” của .
 
Bà đảo mắt  quanh, thấy chúng  thuê bà v.ú thì bĩu môi:
“Ôi chao, bọn trẻ các con  hưởng thụ ghê. Chỉ sinh đứa con mà cũng  bỏ tiền thuê  chăm. Thời của   gì  chuyện ở cữ, vẫn  tự nấu ăn, tự dọn dẹp. Trẻ thời nay càng sống càng thụt lùi, một tí khổ cũng  chịu nổi!”
 
Bà nội  đang gấp quần áo cho Kha Kha, ngẩng đầu ngạc nhiên:
“Bà thông gia, bà ở cữ mà vẫn   việc ? Bố thằng Sơn  lo cho bà ?”
 
Chưa kịp để  chồng  đáp, bà nội  tiếp tục “đâm”:
 
“Ối dào,  cứ tưởng bà trong nhà  một là một, hóa  địa vị thấp thế cơ ? Tính bà nhịn giỏi thật,  bố thằng Sơn đối xử như  mà vẫn đẻ nhiều thế?”
 
“Chậc chậc,  nhà thằng Sơn khác hẳn. Nó quý con bé Oanh nhà  lắm, chẳng để nó động tay  việc gì, cơm còn bón tận miệng.”
 
Bà  lắc đầu  cảm thán:
“Người với , so mà tức chết!”
 
Mẹ chồng: “…”
 
Bà nghẹn họng,  một lúc  tức tối bỏ về.
 
Trước khi , bà còn nhanh tay “tiện” luôn nửa thùng sữa quá hạn đặt ở cửa  kịp vứt.
 
Vừa , bà nội  liền nhổ một bãi nước bọt theo bóng lưng bà:
“Phì!  là    hổ, tiền  bỏ, sức  bỏ, chỉ giỏi cái miệng.”
 
Bà  sang :
“Sau  con đừng khách sáo với loại  . Mềm mỏng thì nó tưởng dễ bắt nạt. Phải cứng lên, đốp thẳng !”
 
Ôi, bà nội  đúng là oai phong!
 
 vốn tưởng  chồng sẽ im  lặng tiếng vài hôm.
Ai dè hôm    tin bà nhập viện.
 
Nghe  là  trẹo chân, rạn xương nhẹ.
 
Không còn cách nào,  đành cùng Trương Sơn  thăm.
 
 múc một bát cháo kê, nghĩ thêm một lúc liền lấy 10 quả trứng gà, 2 quả trứng vịt, còn trứng ngỗng thì   hôm qua  chồng mang tới, khỏi mua.
 
 xách mấy thứ   cửa, Trương Sơn   ngập ngừng:
“Nhìn  mang sang cho  ít quá,  mang từng   … ít ?”
 
 vỗ trán: “À !”
 
Quay  bếp,   lôi thêm một nắm cải bẹ bỏ  túi.
“Đi thôi.”