10.
 
Đến khi lời  thốt  khỏi miệng  mới phản ứng , quả nhiên sắc  dễ    mê .
 
   hối hận.
 
Ai  hào quang chỉ thuộc về nhân vật chính?
 
Không ai nhất định  trải qua khổ nạn, nếu   những khổ nạn đó, Thẩm Dật cũng sẽ  trở thành một đại phản diện điên cuồng và tàn nhẫn.
 
  vẫn bổ sung một câu: "Sau  ngày nào  cũng  nấu cơm cho  ăn."
 
Thẩm Dật nấu ăn thực sự  ngon, ngon hơn bất kỳ nhà hàng nào  từng ăn.
 
Thẩm Dật gật đầu thật mạnh: "Ừ,   ngày nào  cũng nấu cho  ăn, còn giặt đồ cho  nữa."
 
Nghe đến giặt đồ,  suýt nữa phun hết cháo trong miệng .
 
Mặt  đỏ bừng như quản cà chua: "Giặt… giặt đồ thì  cần , cứ để dì giúp việc  là  ."
 
Bình luận của cư dân mạng.
 
[Xong  xong , nữ chính sắp  phản diện chiều hư .]
 
[Đừng  nữ chính,  cũng sắp   đây , ai hiểu  cảm giác  đang quằn quại như con giun  giường lúc  ?]
 
[Được , nữ chính diễn xong , đến lượt  diễn.   lột sạch quần áo của phản diện, đối diện với  hình cực phẩm như , nữ chính rốt cuộc   mà nhịn  sờ   cơ chứ?]
 
11.
 
Sau đó, mỗi khi  thời gian, Thẩm Dật  dạy kèm , hầu như ngày nào chúng  cũng ở cạnh .
 
Hôm nay dạy kèm toán cao cấp.
 
 vò đầu bứt tóc trong quán cà phê, cố gắng suy nghĩ bài toán mà Thẩm Dật đưa .
 
Nửa tiếng trôi qua,  vẫn chỉ   mỗi chữ "Giải".
 
Chợt nhớ  rằng bây giờ   bình luận trực tiếp , còn học  gì nữa,   bình luận   sẵn đáp án .
 
Lúc , bình luận đang bàn tán.
 
[Hả? Nữ chính đang học tiếng Anh ?]
 
[Vc,    học xong toán cao cấp, giờ  tiểu thuyết cũng  học toán cao cấp nữa? Bây giờ giới tiểu thuyết cũng cạnh tranh khốc liệt  ?]
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/binh-luan-noi-rang-phan-dien-benh-kieu-tham-yeu-toi/6.html.]
[Nhìn dáng vẻ của nữ chính   nhớ  nỗi đau từng trượt môn toán cao cấp ngày xưa.]
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
[Nữ chính đừng túm tóc nữa, tóc  chính là vì học toán cao cấp mà rụng sạch đấy.]
 
 sợ đến mức vội vàng buông tay khỏi tóc.
 
Được   , thì    cũng ngang ngửa  cả thôi.
 
Dù chúng   ở cùng một  gian, nhưng   cùng một nỗi khổ.
 
Như  chẳng  cũng là một kiểu duyên phận ?
 
Ngay khi một  nữa  cách giải bài của Thẩm Dật  cho  mòng mòng,  bực bội ném thẳng cây bút xuống đất.
 
"Không học nữa! Không học nữa! Toán học vốn dĩ là khắc tinh của ,  học thế nào cũng  giỏi lên ."
 
 hiểu rõ,   đang giở tính tiểu thư , nhưng   nhịn .
 
Thẩm Dật cau mày, nghiêm túc  .
 
Tự nhiên tim  thắt , nhận  rằng  lẽ  cũng bắt đầu mất kiên nhẫn.
 
Những ngày qua  luôn kiên nhẫn giảng bài cho , một vấn đề  lặp  lặp  nhiều   mới hiểu.
 
Dù là  kiên nhẫn đến  cũng sẽ  lúc cạn kiệt.
 
Ngay cả Cố Nam Phong,  lớn lên cùng  còn , huống hồ là Thẩm Dật.
 
 chuẩn  mở miệng  với Thẩm Dật rằng    cần kèm  học nữa, nhưng  kịp  thì miệng    nhét  một viên socola thơm ngọt.
 
Chính là loại socola  thích nhất.
 
Đến khi  phản ứng , Thẩm Dật   xổm xuống nhặt bút giúp .
 
" để ý thấy mỗi khi tâm trạng    sẽ ăn loại socola .”
 
"Nghỉ một chút ,  sẽ tìm cách giải đơn giản hơn, nhất định sẽ giúp  hiểu ."
 
Thẩm Dật   nghiêm túc, như thể việc   hiểu   là  của , mà là  của  .
 
Lúc , một tay  cầm bút, tay còn  khẽ xoa đầu ngón tay.
 
Chính là ngón tay  chạm qua môi  khi đút socola  miệng,  đó vẫn còn vương chút nước.
 
Gương mặt Thẩm Dật  hề  chút ghét bỏ nào, ngược  còn  nét  nhàn nhạt.
Khiến tim  cũng bất giác đập nhanh thêm mấy nhịp.