29
Ta  rõ ràng với Triệu Uyên xong,   thất hồn lạc phách rời , dường như    thể chấp nhận.
Từ nhỏ    là kẻ  trời ưu ái, hầu như  gì  nấy,  lẽ đây là  đầu tiên   nhận    bỏ lỡ, cho nên mới  buông bỏ  đến .
Cho dù đau khổ như thế,   vẫn giúp  giải quyết Tôn Mạnh Châu, đòi  tín vật.
Thế nhưng, ai bảo kẻ đó  là do chính   tìm đến chứ!
Ta  kể những chuyện  cho biểu di mẫu, nhưng bà là mẫu ,   là  nhận .
Cho nên khi  đề nghị  khỏi phủ sống riêng, bà  ngăn cản, ngược  còn tìm cho   ít nhân lực đắc lực, hộ viện,  gác cổng, nha  bà v.ú vân vân.
Ta  với biểu di mẫu: "Sau  con còn  thể thường xuyên đến thỉnh an  ?"
Biểu di mẫu là  duy nhất  khi cha   qua đời,     mưu đồ gì  thật lòng đối xử  với .
Bà ôn nhu xoa nhẹ tay , : "Con ngoan, con  đến,  mới  tức giận chứ!"
Nói xong, bà khẽ : "Biểu ca con   sẽ nghĩ thông thôi, con  cần lo lắng."
Ta chỉ thấy sống mũi cay xè, tựa  lòng bà : "Bộ trang sức ngọc trai  con sẽ  trả  cho  ,   con đến,  cũng   ghét bỏ con."
Biểu di mẫu dở  dở : "Yêu con còn  kịp."
30
Sau khi rời khỏi Phủ Hầu,  mới thấy trời đất rộng lớn  bao.
Ở trong nhà ,   còn   sắc mặt ai, cũng  cần cẩn trọng dè dặt, chỉ cần khiến  thoải mái là .
Trước đây Hầu phu nhân dạy dỗ  cũng  tác dụng  lớn,  đối với việc quản gia cũng tinh thông,  hầu  dễ dàng lừa gạt  .
Có lẽ một vài kẻ  ý đồ bất chính, thấy  một  một  ở ngoài, sẽ nảy sinh tâm tư.
 Phủ Hầu thường xuyên gửi cái  cái  cho , Hầu phu nhân cũng quan tâm  chu đáo, ngay cả Triệu Phong cũng cứ dăm bữa nửa tháng  đến chỗ  ăn chực, những kẻ đó đều dẹp bỏ ý đồ.
Thậm chí   còn đồn thổi rằng,  và Thế tử   liên hệ gì, thực  là Hầu phu nhân chuẩn  cho Phong ca nhi  con dâu.
"..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bieu-tieu-thu-lam-yen/chuong-16.html.]
Ta thật sự "xin cảm ơn" đấy.
Sau  Triệu Uyên cũng từng đến một .
Huynh  tiều tụy   ít,  cũng gầy  nhiều.
"Có việc gì nhất định  đến tìm , ngàn vạn  đừng tự  gánh vác." Huynh  chỉ để  một câu  như   rời .
Ta    vẫn còn chấp nhất, nhưng cuối cùng   cũng  tôn trọng  một .
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Bây giờ sản nghiệp ở Dương Châu phần lớn  chuyển đến Kinh thành,   vài cửa hàng và điền trang cần quản lý, mỗi ngày đều bận rộn  ngơi tay.
Ta học  cách bồi dưỡng nhân lực riêng của , học cách cai quản  , học cách  dùng ơn huệ  dùng uy nghiêm, khiến    ơn .
Sau ,  còn thử rời khỏi Kinh thành,  mở mang tầm mắt với sự rộng lớn của trời đất.
Dưới sự bảo vệ của đoàn thương nhân và hộ vệ,  từng xuôi về Giang Nam, đặt chân qua sa mạc,  qua Con đường tơ lụa lừng danh thiên hạ.
Một năm nọ,  đến hang Mạc Cao, còn bỏ tiền thuê thợ khéo tay tạc một hang động, điêu khắc tượng Phật tinh xảo, vẽ hình cả gia đình lên bích họa những  cúng dường.
Đương nhiên, ngoài cha   , còn  cả một nhà Phủ Hầu, Hầu gia, biểu di mẫu, Phong ca nhi, và cả Triệu Uyên.
Họa sư dựa  miêu tả của  để vẽ chân dung, đến lúc vẽ Triệu Uyên, ông  chỉ  bức họa   thành  : "Công tử tuấn tú bất phàm thế ,  đời khó gặp mấy ai, đây   tình lang của cô nương ?"
Ta  khỏi mỉm , lắc đầu : "Họ đều là   của ."
Những  đang sống, những   khuất, nhưng đều là những   yêu thương và che chở cho .
Khi hang động  thành,  thành tâm quỳ lạy  Phật đài, cảm tạ tất cả những gì   .
Linh hồn cha   ở  trời, chắc cũng sẽ tự hào về  lắm.
 
 
 
……
 
HOÀN CHÍNH VĂN