Bị từ hôn gả cho đồ tể thanh tú, dẫn dắt cả nhà làm giàu - Chương 89: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-14 13:42:26
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Họa bất đơn hành

 

Vầng trăng lưỡi liềm màu trắng vẫn còn treo bầu trời, gà gáy ch.ó sủa, xe ngựa của Vương Phong Lâm và Liễu quả phụ về đến thôn Thái Bình. Rèm xe chắn kín mít, Liễu Nguyệt Hương mơ màng như ngủ như . Đi ngang qua cổng nhà họ Triệu, Liễu Nguyệt Hương như ma xui quỷ khiến vén rèm xe lên, xuyên qua ánh sáng mờ ảo của buổi sớm mà thấy hai nhà họ Triệu đang buộc xe bò. Đàn ông nhà họ Triệu dáng cao lớn vạm vỡ, khiến một cảm giác an khó tả, Triệu Đại Trụ đối xử với vợ , Tiền thị trộm công thức trong nhà cho nhà đẻ mà còn đánh. quá nghèo , một đàn ông ăn đủ no thì lấy gì mà thương vợ.

 

Liễu Nguyệt Hương buông rèm xuống, dùng sức cựa quậy lòng Vương Phong Lâm. Vương Phong Lâm đang tìm kiếm bóng dáng Triệu Tiểu Ngọc. Việc buộc dâng phụ nữ của cho kẻ khác chà đạp khiến càng thêm mê đắm quyền thế, kết giao với quyền quý, đỉnh cao. Miếng thịt béo bở của nhà họ Cố, nhất định gặm cho bằng .

 

Triệu Đại Trụ và Triệu Nhị Trụ hôm nay dậy sớm, Thôi thị lấy giỏ đồ ăn đặt lên xe bò, dặn dò nhỏ nhẹ: “Trên đường cẩn thận, Đại Ngọc nếu vẫn còn giận các con thì cũng đừng gì khác, chỉ cần bảo nàng cẩn thận với nhà họ Vương là .”

 

Thôi thị lo lắng cho đại nữ nhi, càng mong Triệu Đại Ngọc thể trở về thăm nhà.

 

Triệu Đại Ngọc gả đến Mã gia ở thôn Khánh An gần hai năm .

 

Theo phong tục, con gái xuất giá ba ngày về nhà đẻ, nhưng Triệu Đại Ngọc về, cho đến tận bây giờ vẫn một về nhà.

 

Nàng vẫn luôn ghi hận Triệu Tiểu Ngọc trộm năm lạng sính lễ của để đưa cho Vương Tú Tài nộp học phí, khiến nàng khi xuất giá đồ hồi môn.

 

Chuyện Triệu Tiểu Ngọc quả thực quá đáng, Thôi thị cũng mắng Triệu Tiểu Ngọc.

 

Triệu Đại Ngọc cảm thấy đủ, vác chổi đòi đ.á.n.h c.h.ế.t Triệu Tiểu Ngọc.

 

Triệu Tiểu Ngọc đuổi chạy khắp sân, miệng vẫn chịu thua, c.h.ế.t cũng nhận sai.

 

Thôi thị ngăn Triệu Đại Ngọc , Triệu Đại Trụ và Triệu Nhị Trụ cũng che chở Tiểu Ngọc, ngay cả Tam Trụ và Tứ Trụ cũng tiền tiêu , đ.á.n.h nhị tỷ cũng vô ích.

 

Triệu Đại Ngọc trong lòng ấm ức vô cùng, thề sẽ bao giờ về nhà họ Triệu nữa, coi như nhà đẻ.

 

Triệu Đại Ngọc cuối cùng là lóc mà xuất giá.

 

Mèo Dịch Truyện

Sau khi xuất giá, nàng quả nhiên nhẫn tâm bao giờ về nhà đẻ nữa.

 

Triệu Đại Trụ cứ ba, bốn tháng đến thăm đại Đại Ngọc, ban đầu Triệu Đại Ngọc cho cổng, một ngụm nước cũng cho uống.

 

Về thái độ mới dịu đôi chút, nhưng vẫn tránh khỏi việc mắng một trận.

 

Sau , Triệu Tiểu Ngọc từ hôn tuyệt thực suýt c.h.ế.t, cứu về, cả nhà giúp Triệu Tiểu Ngọc ăn, bây giờ còn đang xây nhà, nửa năm thăm Triệu Đại Ngọc .

 

Chớ Thôi thị nhớ nhung, Triệu Đại Trụ trong lòng cũng nhớ vị đại cứng đầu .

 

Hai vội vã đ.á.n.h xe bò lên đường, mất nửa ngày mới đến thôn Khánh An.

 

Vào trong thôn, Triệu Đại Trụ liền thẳng đến Mã gia ở cuối làng.

 

Triệu Đại Trụ cổng sân ngó nghiêng.

 

Mã gia yên tĩnh, một tiếng động.

 

Chẳng lẽ đang ngủ trưa? Triệu Đại Trụ ngẩng đầu trời, chứ.

 

Huynh với Nhị Trụ bên cạnh: “Nhị , Đại Ngọc với nhất, gọi cửa ?”

 

Triệu Nhị Trụ liếc Đại Trụ, ánh mắt như thể lừa thì cũng tìm lý do nào cho hợp lý chứ.

 

Triệu Đại Trụ gãi gãi gáy, hì hì : “Coi như nợ một ân tình chẳng lẽ ?”

 

Triệu Nhị Trụ lớn tiếng gọi: “Đại Ngọc, Đại Ngọc, đến thăm đây, Đại Ngọc…”

 

Triệu Đại Trụ thấy cứ định gọi mãi, vội vàng ngăn : “Được , chúng đợi một lát.”

 

Không lâu , bà chồng của Triệu Đại Ngọc là Mã lão thái chống gậy bước : “Đại Trụ, Nhị Trụ đến , mau nhà .”

 

Hai sân, hỏi: “Thím ơi, đại của cháu ạ?”

 

Mã lão thái vẻ mặt đau khổ: “Than ôi, là Xuân Sinh nhà liên lụy Đại Ngọc.”

 

Thì Mã Xuân Sinh nửa năm cùng dân làng lên núi sâu săn bắn, lợn rừng ủi, gãy một chân. Theo lý mà , tuổi còn trẻ nối , nhưng lành. Để chữa bệnh, năm mẫu ruộng nước duy nhất trong nhà đều bán .

 

May mà chân chữa khỏi, nhưng Đại Ngọc lo lắng bực bội, đứa con đầy ba tháng cũng sảy.

 

Mã gia nửa năm nay tai họa ngừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-tu-hon-ga-cho-do-te-thanh-tu-dan-dat-ca-nha-lam-giau/chuong-89.html.]

 

Thật đúng là họa vô đơn chí.

 

Hiện giờ Triệu Đại Ngọc và Mã Xuân Sinh khai hoang, trưa thường về, tối mịt mới về.

 

Mã lão thái ngừng.

 

Nông dân đất thì thu nhập, cả nhà sống đây?

 

Triệu Đại Trụ, Nhị Trụ xong đều xót xa vô cùng, càng hối hận đáng lẽ nên đến thăm đại sớm hơn, cũng đến nỗi để nàng chịu nhiều khổ sở như .

 

Triệu Đại Ngọc hôm nay hiếm hoi về sớm, họ khai phá một mẫu đất hoang, nên hôm nay về sớm hơn một chút.

 

Nhìn thấy Triệu Đại Trụ, Triệu Nhị Trụ, Triệu Đại Ngọc kìm nữa mà bật nức nở.

 

Nàng hối hận , nếu khi thể nhún nhường mà về nhà tìm cha , ca tẩu giúp đỡ, dù tiền bạc giúp thì họ cũng thể đến chăm sóc Xuân Sinh, nàng cũng sẽ đến nỗi sảy thai.

 

Y sư nàng về khó lòng con nữa.

 

Triệu Đại Trụ cũng rơm rớm nước mắt, đại quá khổ .

 

Triệu Nhị Trụ thở dài thườn thượt, an ủi thế nào.

 

Mã Xuân Sinh miệng lưỡi vụng về thật thà, cũng buồn theo thê tử.

 

Triệu Đại Ngọc một lúc lâu, vẫn là Mã lão thái khuyên nhủ: “Đừng hỏng mắt, với cũng chuẩn ít đồ ăn cho Đại Trụ, Nhị Trụ, chúng đường nửa ngày .”

 

Nói đến đồ ăn, Triệu Đại Trụ mới nhớ trong giỏ còn đựng bao nhiêu món ăn.

 

Hai cũng chỉ khi lên xe mới phát hiện , ngoài đồ ăn trưa Thôi thị chuẩn cho họ, còn một giỏ bánh ngọt, bánh mì và một cái giò heo kho. Cái giò heo kho do Triệu Tiểu Ngọc .

 

Triệu Đại Trụ đưa giỏ cho Đại Ngọc: “Đây là đồ ăn gia đình mang đến cho , nhà bây giờ khá giả , đều mong trở về đó.”

 

Trên giỏ đậy lá sen, Triệu Đại Ngọc chỉ nghĩ là bánh màn thầu hoặc bánh bao, cũng để tâm.

 

Nàng nín hỏi: “Cha , Tam Trụ, Tứ Trụ đều khỏe chứ?”

 

“Đều khỏe, đều khỏe cả. Đại Ngọc, nhà thực sự sống , nhà bây giờ đang xây nhà gạch xanh đó, nếu thì đến thăm sớm hơn .”

 

Triệu Đại Ngọc thể tin hỏi: “Xây nhà gạch xanh? Xây một căn để nhị ca cưới vợ ?”

 

“Không một căn, xây tám chín gian nhà liền, một dãy nhà gạch xanh. Sân nhà rộng nên xây hết đó.” Triệu Đại Trụ nhắc đến chuyện là mặt mày hớn hở.

 

“Tiền ?”

 

Triệu Đại Trụ vén lá sen lên : “Muội nếm thử bánh ngọt , nhà bây giờ đang ăn buôn bán bánh ngọt đó.”

 

Triệu Đại Trụ dám nhắc đến Triệu Tiểu Ngọc, lo lắng Triệu Đại Ngọc cứng đầu cứng cổ nếu là Tiểu Ngọc , thể quẳng cả giỏ bánh ngọt thẳng.

 

Triệu Đại Ngọc giỏ bánh ngọt mà kinh ngạc đến nên lời.

 

11_ Mã Xuân Sinh ngạc nhiên từ chối: “Bánh ngọt quý giá thế để dành bán lấy tiền chứ, thể cho chúng ăn hết . Cho chúng nếm thử hai miếng thôi là đủ , còn mang về bán lấy tiền .”

 

Mã lão thái liếc một cái, cũng xót xa : “Đây là ăn tiền , mau mang về .”

 

Triệu Đại Trụ chớp thời cơ : “Đây đều là Tiểu Ngọc cho , lén lút đặt lên xe bò, chẳng hề với bọn . Dưới đáy giỏ còn một cái giò heo kho, đặc biệt kho một đêm cho thấm vị, tất cả đều là dành cho đó.”

 

Triệu Đại Ngọc xong, "oa" một tiếng . Nếu nàng đừng giận dỗi Tiểu Ngọc, chịu về nhà tìm trong nhà giúp đỡ, thì con của nàng mất.

 

Mã lão thái tâm tư của con dâu, an ủi : “Tỷ ruột thịt nào thù qua đêm, lẽ tiểu của con cũng đang nhớ con đó.”

 

Triệu Đại Trụ thấy Đại Ngọc cuối cùng cũng nghĩ thông suốt, lúc mới kể tỉ mỉ chuyện Triệu Tiểu Ngọc từ hôn suýt c.h.ế.t đói, đó ăn kiếm tiền cho ba họ .

 

Triệu Đại Ngọc xong lúc đầu thì tức giận vô cùng hận thể đ.á.n.h c.h.ế.t Vương Phong Lâm, đó khâm phục Triệu Tiểu Ngọc: “Tiểu Ngọc trưởng thành và hiếu thuận, cha cuối cùng cũng uổng công yêu thương một .”

 

Triệu Đại Trụ : “Cha cũng thương , cùng về nhà một chuyến , nhà sắp cất nóc , cùng chung vui chứ?

 

Muội xem Tiểu Ngọc cũng chịu nhún nhường , về nhà cứ để bồi thường cho năm lạng bạc . Giờ là tiểu phú bà , cả nhà đều đang việc cho .”

 

 

Loading...