Bị từ hôn gả cho đồ tể thanh tú, dẫn dắt cả nhà làm giàu - Chương 23: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-14 13:41:13
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

--- Phóng hỏa bắt gian ---

 

Khi khói đặc cuộn theo tàn lửa xé toang màn đêm, ba Triệu Tiểu Ngọc về đến nhà, nàng thở hổn hển hai tay vịn đầu gối.

 

“Nhà Liễu Quả Phụ cháy !” Một tiếng rống xé toang màn đêm.

 

Tam Trụ Tứ Trụ , chạy ngoài cùng với những dân đang cứu hỏa chạy về phía nhà Liễu Quả Phụ.

 

Tiền thị thích hóng chuyện, đem cháu Bảo Căn nhét lòng Triệu Đại Trụ lao ngoài, tiếng rèm cửa đập khung cửa khiến lũ muỗi hoảng sợ bay tứ tung.

 

Triệu Tiểu Ngọc chần chừ một lát, quyết định vẫn là về phòng nghỉ ngơi, ngày mai còn sạp hàng ở trấn, cần thiết tiêu hao tinh thần vì loại xa đó.

 

Nàng mơ hồ nhớ đúng thời điểm năm ngoái, Vương Phong Lâm chỉ món dưa muối của nàng mà : "Quân tử lánh xa bếp núc…". Khi đó, áo xanh của còn thoảng mùi ngải cứu, giờ đây đang kêu cứu giữa làn khói đặc.

 

Tiếng huyên náo từ phía đám cháy càng lúc càng sôi sục.

 

“Cứu mạng ——!” Tiếng hét chói tai của Liễu Quả Phụ lẫn với tiếng ho khàn đặc của đàn ông, khiến những dân đang xếp hàng dài truyền nước bỗng chốc im lặng trong một khoảnh khắc.

 

Không ai đó hét lên một câu “Trong nhà hán tử!”, đám đông lập tức như dầu sôi đổ nước, khi những đàn ông cầm đuốc xông phá cửa, ngay cả những con mèo hoang tường cũng mở to đôi mắt xanh u.

 

Khoảnh khắc cánh cửa gỗ đổ rầm xuống đất, Vương Phong Lâm đang dùng ống tay áo che bộ n.g.ự.c nửa lộ của Liễu Quả Phụ.

 

Kẹp ngọc bích chạm văn ly cài búi tóc của phản chiếu ánh lửa, đó là món quà trưởng thành mà Triệu Tiểu Ngọc tích góp nửa năm ở trấn mới đủ tiền .

 

“Vương Tú Tài?!” Thùng nước của Lưu Phú Quý rơi leng keng xuống chân y.

 

Y vốn kính ngưỡng tài học của Vương Phong Lâm, khi vợ thai y vội vàng mang thúc tu đến tìm Vương Phong Lâm, dạy học vỡ lòng cho con trai y, giờ đây chằm chằm dấu son phấn vạt áo của , y như thể sống nuốt một con ruồi xanh.

 

Đêm tối gió lớn, trai cô đơn gái góa bụa ở chung một phòng, ẩn ý trong đó cần cũng rõ.

 

Mọi với vẻ mặt trêu chọc Liễu Quả Phụ và Vương Phong Lâm đ.á.n.h giá.

 

Hứng thú còn dâng cao hơn nhiều so với lúc cứu hỏa.

 

Vương Phong Lâm cố gắng giả vờ bình tĩnh, cơn ho kịch liệt kéo theo cổ họng đau như đốt cháy.

 

Mẹ Liễu Quả Phụ ôm Liễu Quả Phụ lóc, xót xa đến mức nên gì cho .

 

Chị dâu Liễu Quả Phụ xích gần, vẻ xót xa vỗ lưng Liễu Quả Phụ, nhưng lời trực tiếp hướng về Vương Phong Lâm: “Tiểu , và Vương Tú Tài thoát c.h.ế.t trong gang tấc, đây đúng là duyên phận trời định, trời sinh một cặp.”

 

Mèo Dịch Truyện

Nàng kéo giật Liễu Quả Phụ, Liễu Quả Phụ nhân thế kéo toạc cổ áo , vệt đỏ mờ ám ánh trăng chói chang đến nhức mắt.

 

“Thật ngờ, Vương Tú Tài lên giường với Liễu Quả Phụ.”

 

“Hai quen ?”

 

“Nghe ý , e là quen từ lâu .”

 

“Liễu Quả Phụ giữ , phụ nữ nếm mùi t.ì.n.h d.ụ.c thì mấy ai giữ .”

 

“Không ngờ Vương Tú Tài cũng là một kẻ phong lưu.”

 

“Cái hình nhỏ bé của liệu nổi ?”

 

……

 

Mọi càng càng quá đáng, bắt đầu bàn tán chuyện hai một đêm mấy .

 

Không gì khiến bọn họ phấn khích hơn chuyện trai gái lén lút vui vẻ, huống hồ còn bắt gian tại giường.

 

Tam Trụ đột nhiên chộp lấy một thanh xà nhà bằng gỗ đang cháy, chọc Vương Phong Lâm: “Tên khốn, ngươi sớm câu dẫn Liễu Quả Phụ, nên mới hủy hôn với nhị tỷ của , hại nàng trễ nợ duyên.”

 

Tàn lửa b.ắ.n n.g.ự.c Liễu Quả Phụ bên cạnh, lập tức thiêu một cái lỗ cháy đen.

 

Khoe n.g.ự.c lộ v.ú cũng hơn thế.

 

Liễu Quả Phụ hổ đến mức hai tay ôm ngực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-tu-hon-ga-cho-do-te-thanh-tu-dan-dat-ca-nha-lam-giau/chuong-23.html.]

 

Mọi rộ lên ngừng.

 

Lúc mới chợt nhớ , Triệu Tiểu Ngọc mới là hại lớn nhất.

 

Chịu khó chờ đợi Vương Phong Lâm nhiều năm, tâm ý trả giá.

 

Thế mà cặp ch.ó má xoay vòng vòng.

 

Những vây xem đều thu vẻ mặt hóng chuyện, ai lộ vẻ khinh bỉ, chán ghét.

 

Vương Phong Lâm trong lòng uất ức, nhận định là nhà Liễu Quả Phụ tính kế , mục đích chính là ép cưới Liễu Quả Phụ.

 

Khó trách hôm qua Liễu Quả Phụ đẩy lùi , trăm phương ngàn kế dụ dỗ đến nhà nàng .

 

Thần sắc trầm xuống, trong mắt như lưỡi d.a.o sắc bén.

 

Vương bà tử cũng vội vã chạy đến, lóc kêu la kiểm tra tình hình của Vương Phong Lâm: “Con trai , con chứ? Con dọa c.h.ế.t nương .”

 

Vương Quyên, em gái của Vương Phong Lâm, phẫn nộ bất bình quát mắng : “Các ngươi đừng bịa đặt vu khống ca ca , chắc chắn là Liễu Quả Phụ liêm sỉ dùng thủ đoạn ti tiện hãm hại ca ca .”

 

Một phụ nhân khẩy: "Vương Tú Tài nếu , lẽ nào Liễu Quả Phụ một nữ nhi thể cưỡng ép ?"

 

phụ họa: " , ngươi nghĩ đại ca ngươi còn bằng một nữ nhân , yếu ớt như , liệu sinh con ?"

 

Mọi phá lên ha hả, ánh mắt chế giễu về phía Vương Phong Lâm.

 

Vương Phong Lâm khàn giọng cất lời: "Mẫu , chúng về ."

 

"Được, ." Vương Bà Tử chẳng buồn đáp lời, vội vàng đỡ con trai dậy.

 

Đại ca của Liễu Quả Phụ, Liễu Đại Toàn thấy hai sắp , liền sải bước tiến lên chặn : "Vương Tú Tài, chuyện của tiểu và ngươi nay bại lộ, ngươi cho một lời giải thích. Vừa bà con lối xóm đều ở đây, xin chứng cho tiểu ."

 

Lý Chính lạnh mặt vở kịch chướng tai gai mắt , Lý Chính phu nhân thầm mắng Vương Bà Tử gì.

 

Lý Bà Tử Vương Tú Tài t.h.ả.m hại, chợt bật hai tiếng, đây chẳng ?

 

Danh tiếng Vương Tú Tài thối rữa, gả cho cô nương nhà nàng đúng.

 

Vương Phong Lâm giãy giụa trong tuyệt vọng, khàn giọng : "Ta tự sẽ thừa nhận, nhưng chỉ qua với nàng khi hủy hôn, ngươi đừng vu oan danh tiếng , cũng hủy hoại danh tiết của tiểu ngươi."

 

Liễu Đại Toàn thấy Vương Phong Lâm chịu nhận tội thì còn quá khắt khe yêu cầu nhận tất cả, lạnh lùng uy hiếp: "Ngươi chịu nhận là , nếu như chối bỏ đừng trách khách khí."

 

Liễu Đại Toàn là kẻ vô nổi tiếng trong trấn, tay sai ở sòng bạc, ngày thường tuy về thôn nhưng tiếng thì ai cũng , dân làng đều tránh né ba phần.

 

Vương Phong Lâm hiểu rõ chuyện thể rũ bỏ nữa.

 

Tiền thị giận đến bốc hỏa: "Đồ hổ, lưng lén lút bao nhiêu ai mà , kỹ nữ còn dựng bia lập miếu. Hèn chi cứ trì hoãn chịu cưới tiểu , hóa sớm câu kết với Liễu Quả Phụ."

 

Tiền thị càng càng giận, nhào tới đ.á.n.h Vương Phong Lâm, Vương Bà Tử và Vương Quyên liều mạng che chắn.

 

Triệu Đại Trụ vội vàng chạy tới ôm ngang lưng vợ, đ.á.n.h Tú Tài là sẽ phạt đó.

 

Tiền thị đ.á.n.h , tức đến mức c.h.ử.i rủa té tát: "Ngươi cái đồ khốn nạn, ngươi sớm muộn gì cũng gặp báo ứng, trận hỏa hoạn hôm nay chính là trời phạt ngươi, ngươi cứ chờ xem, chừng ngày hớp nước miếng cũng nghẹn c.h.ế.t..."

 

Vương Phong Lâm mắng đến mất hết thể diện, giờ khắc chỉ còn gắng gượng chống đỡ, xem trọng danh tiếng nhất, giờ bà con lối xóm khinh bỉ, hận thể tìm một cái lỗ mà chui xuống.

 

Hắn chẳng qua là để bịt miệng Liễu Quả Phụ, cũng chỉ là vớt vát muộn màng mà thôi.

 

Chỉ cần bắt quả tang, c.h.ế.t cũng nhận, cho dù chế giễu cũng thể ở học đường biện bạch cho vài phần.

 

Vương Phong Lâm khom lưng, lủi thủi bỏ .

 

Từ xa, Triệu Tiểu Ngọc giường. Nàng lòng bàn tay chai sần vì ván thớt, chợt bật thành tiếng, với khí: "Tiểu Ngọc, ngươi hả giận . Hắn xem trọng danh tiếng nhất."

 

Vẻ thư sinh của Vương Phong Lâm, chỉ một ngọn lửa lộ nguyên hình, chẳng bằng cánh hồi trong nồi kho của nàng, càng nấu càng thơm.

 

 

Loading...