“Tiểu Uyển ,     sẽ khiến con chịu thiệt thòi nhưng cũng  còn cách nào khác. Con đừng thấy nhà họ Thẩm chúng  vẻ vang nhưng ở cái đất kinh thành , giới hào môn nhiều vô kể, gia đình  m.á.u mặt thì nhiều  đếm xuể. Nếu chúng  kết thù với nhà họ Tống thì chẳng khác nào tự chặt  một cánh tay. Mà một khi nhà họ Thẩm gặp khó khăn thì cũng bất lợi cho con. Dù  cũng chỉ là một cái danh phận,  nhà chúng   sự thật là  . Con yên tâm,   Giao Giao  thứ gì thì chúng  cũng sẽ  để con thiếu phần đó.”
“Được thôi.”
Ngoài dự đoán của tất cả  , Bộ Tiểu Uyển đồng ý một cách  sảng khoái.
Cô  xuống,  một tư thế như đang đàm phán.
“Vậy thì tính cho rõ ràng khoản phí nuôi dưỡng bao nhiêu năm nay  .”
Nụ  của Hứa Bích Phàm cứng đờ.
Thẩm Giao Giao  định mở miệng thì Bộ Tiểu Uyển  liếc mắt một cái: “Chân Ngôn Chú cấp cao nhất  thể khiến quãng đời còn  của cô  còn một lời  dối nào nữa,  thử ?”
Thẩm Giao Giao lập tức sợ hãi.
Chỉ  kẻ  tật giật  mới sợ   sự thật.
Thẩm Khoát   Thẩm Chính Nguyên mắng nên  dám hó hé gì nữa, chỉ dùng ánh mắt lạnh như băng để  Bộ Tiểu Uyển.
Hàng lông mày thanh tú của Hứa Bích Phàm nhíu . “Người một nhà với , tính toán cái gì chứ? Con đừng  quá đáng.”
Bộ Tiểu Uyển mặt  cảm xúc: “Chẳng  chính bà   ? Những gì Thẩm Giao Giao ,  cũng sẽ  thiếu một phần. Hơn nữa, nuôi dưỡng  vốn là nghĩa vụ của hai , quá đáng ở chỗ nào? Con gái của một con buôn  mà hai  còn  thể coi như châu báu,  mà đối với con gái ruột thì một xu cũng  chịu bỏ ,  khỏi quá keo kiệt . Hay là nhà họ Thẩm sắp phá sản ? Nên mới   cái chuyện   gì thế ?”
Sau đó, cô  tỏ vẻ bừng tỉnh ngộ: “Cũng  thôi, dù  con trai của hai  ngay cả một tấm vé máy bay  nước ngoài cũng mua  nổi, nuôi một kẻ thế  mà còn bắt    bảo mẫu và bạn giường miễn phí, đúng là một vụ mua bán  vốn mà vạn lời.”
Thẩm Khoát như thể    vả một cái ngay  mặt,  kinh ngạc  tức giận.
“Mày…”
“Con câm miệng  cho ba.”
Thẩm Chính Nguyên  thấy bộ dạng thẹn quá hóa giận của nó là  Bộ Tiểu Uyển   sai, mặt ông  liền đen .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-trao-18-nam-toi-tro-ve-va-mat-tra-xanh-va-dam-than-thich-cuc-pham/chuong-5.html.]
“Nhà họ Thẩm thiếu ăn  thiếu mặc của mày hả? Làm  cái chuyện bẩn thỉu như  mà còn  mặt mũi la lối ở đây. Nếu tiền của mày   chỗ tiêu,  thì khóa thẻ  hết . Ở nhà mà kiểm điểm cho ba, đỡ   ngoài  mất mặt.”
Sắc mặt Thẩm Khoát đại biến. “Ba!”
Thẩm Chính Nguyên dứt khoát hạ búa: “Mày  thời gian trăng hoa tuyết nguyệt mà    tâm trí  việc,  thì cái chức tổng giám đốc  cũng đừng  nữa.”
Hứa Bích Phàm  định lên tiếng thì bắt gặp ánh mắt lạnh như băng của chồng, cuối cùng đành  nín nhịn nhưng ánh mắt  Bộ Tiểu Uyển  càng thêm phần ác cảm.
 Bộ Tiểu Uyển   chiều bà .
“Nhìn   gì? Mấy chuyện thất đức mà con trai bà    do  dạy. Còn đứa con gái ngu ngốc của bà thì ngoài   vẫn chỉ  . Thân là một tiểu thư khuê các mà   chút phong thái nào,  học mấy cái trò rẻ tiền để thu hút sự chú ý. Mắt nó mù    mà  thấy trong ánh mắt của  khác  là khinh bỉ và xem thường ? Vậy mà vẫn còn ở đó tự mãn say sưa, thật sự nghĩ rằng cả thế giới  đều xoay quanh một  nó chắc, đúng là ngu đến độ  thể bay lên trời. Cũng may là   tráo đổi từ nhỏ, chứ nếu  mà  hai  nuông chiều thành cái bộ dạng  thì trăm kiếp tu hành cũng  bỏ .”
Thẩm Giao Giao  thể tin nổi, cô   phản bác nhưng khi  quanh thì  phát hiện  một ai lên tiếng phản đối những lời .
Không phản đối, tức là ngầm thừa nhận.
Cô  chỉ cảm thấy như sét đánh ngang tai, nhớ  những ngày tháng    vây quanh tung hô, những ánh mắt từng dừng    cô  dường như đều ẩn chứa ác ý. Khi lớp ngụy trang  xé toạc, cô  mới muộn màng nhận   chỉ là một con hề  bọc trong những viên đạn bọc đường.
Ngu  thể tả.
Ánh mắt của Bộ Tiểu Uyển  rơi xuống  cô . “Nhật nguyệt giác* của cô thấp và lõm, từ nhỏ  mất song . Cái  tên Hứa Ninh  nếu năm cô sáu tuổi vẫn còn sống,  thì chắc chắn    ruột của cô.” Cô  liếc sang Hứa Bích Phàm. “Nhìn tướng mặt của hai  cũng   quan hệ huyết thống.”
(Nhật nguyệt giác: vị trí  trán trong nhân tướng học, thể hiện mối quan hệ với cha )
Thẩm Giao Giao   đả kích đến mức  còn phản ứng gì nữa.
Bộ Tiểu Uyển liếc  Thẩm Chính Nguyên. “Có tra  tung tích của vị bác sĩ  ?”
Sắc mặt Thẩm Chính Nguyên nặng nề. “Đã tra . Không lâu  chuyện năm đó, bà   xin sang Đức tu nghiệp  định cư ở nước ngoài luôn.”
Bộ Tiểu Uyển   sang Thẩm Giao Giao. “Vậy thì tống cô   tù . Một kẻ tội phạm buôn  thì nên  trả giá cho những gì   .”
Hứa Bích Phàm là  đầu tiên phản đối. “Không …”