Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu - Chương 85
Cập nhật lúc: 2024-12-08 21:48:40
Lượt xem: 9
Cho dù nói như vậy, nhưng tâm tình của anh vẫn canh cánh chút gì đó khó nói nên lời...
May mắn thay, có một tin tốt!
Cuối năm 199, rộ tin sốt dẻo trong Tỉnh.
Một tuyến tàu điện ngầm Bắc - Nam sẽ được xây dựng trên tuyến đường huyết mạch của Thành phố.
Có hơn hai mươi ga tàu điện được thiết lập dọc đường đi.
Trong đó mỗi trạm ghé qua một Huyện nhỏ, lập tức các hoạt động thu hồi đất và phá dỡ sắp bắt đầu.
Hứa Bối Đóa hiện nay là chủ sở hữu các tài sản lớn nhỏ trong Huyện, gần như nắm 80% nhà trên con đường này.
Lần này kế hoạch xây dựng tàu điện ngầm được toàn Tỉnh hưởng ứng theo lời kêu gọi của nhà nước, tuyến tàu điện ngầm đầu tiên ở thành phố nhanh chóng được phê duyệt và khởi công, có ý nghĩa chiến lược quan trọng, chỉ có thể thành công, không được thất bại.
Việc thu hồi đất đang tiến hành rất nhanh chóng.
Đối với số ít dân cư mà nói, yêu cầu bồi thường số tiền cao không khó. Tuy nhiên lúc thu hoạch đất, người phụ trách việc thu hoạch cũng phát hiện bên trong thôn nhỏ này lại có rất nhiều nhà có cùng chung một người chủ.
Việc trưng thu quy mô lớn như vậy rất dễ xử lý, miễn là bồi thường đầy đủ.
Không ngờ vậy mà dựa vào chuyện này lại kiếm được một số tiền.
Với số tiền lớn này, Hứa Bối Đóa tận dụng cơ hội kinh doanh nhanh chóng mua vài mảnh đất bên cạnh các ga tàu điện ngầm.
Ngay sau đó, chính quyền thành phố gấp rút xây dựng tàu điện ngầm, đồng thời bên cạnh những tòa nhà vững chắc cao chọc trời chớp lấy thời cơ tranh thủ mọc lên.
Những tòa nhà này hướng đến mô hình văn phòng thương mại, trông rất phong cách, bức tường kính được dùng ở mặt tiền, trông rất sang trọng, cả khu vực tăng thêm không ít sự hiện đại hóa cho Tỉnh này.
Đương nhiên cũng trở thành hạng mục xây dựng trọng điểm của Tỉnh. Hứa Bối Đóa không ngờ rằng mình từng là một nhân viên làm việc nhỏ nhoi trong văn phòng ở một trong những tòa nhà như thế này, thế mà bây giờ lại là chủ sở hữu của cả một tòa nhà.
Người dân đến và đi, không có ai không quay đầu ngước nhìn những kiến trúc đồ sộ này.
Nó là đường chân trời của thành phố. Đại diện cho sự phát triển.
Hứa Bối Đóa tự hào ngẩng đầu, chỉ tay về những tòa nhà văn phòng này:
"Một tòa, Hai tòa...
"Tòa nhà này là của tôi, tòa nhà kia cũng là của tôi."
Mọi người kinh ngạc với tốc độ phát triển của Tỉnh càng ngày càng nhanh, không chỉ xây dựng tàu điện ngầm, các doanh nghiệp cũng mọc lên như nấm, khu nhà máy, tòa nhà văn phòng,...
Các cao ốc chọc trời cũng hăng hái mọc lên như nấm sau mưa, cần trục tháp có mặt khắp nơi trong thành.
Khu dân cư cao cấp hơn cũng xây dựng càng ngày càng nhiều, nhà ở thương mại hóa đã là xu hướng.
Lục Hoài Ninh bây giờ là nhà phát triển bất động sản quy mô lớn toàn Tỉnh, cả ngày tất bật.
Hứa Bối Đóa ở trường chủ yếu là học về quản trị tài chính và kinh tế, trước đây cô sống nhàn rỗi, nhận thức được tiềm năng quan trọng của người có năng lực trong xu hướng thời đại phát triển, cho nên cô càng cố gắng học những thứ khô khan, trang bị cho mình thật nhiều kiến thức, mở đường cho sự phát triển sau này.
Ở thời đại này, kiến thức là thứ rất quan trọng.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bi-phan-boi-ta-lai-quyet-lam-giau/chuong-85.html.]
Hai người đều bận, thời gian gặp mặt không có nhiều.
Nhưng ít nhất một lần trong tuần, Lục Hoài Ninh nhất định đến tìm Hứa Bối Đóa, cùng nhau ăn cơm nói chuyện.
Người bên cạnh anh cũng càng ngày càng nhiều.
Hai người ngầm hiểu rằng họ thật lòng không có hứng thú đối với những người theo đuổi đầy màu sắc ngoài kia, tất cả đều từ chối thẳng thừng.
Nhưng hai người từ trước đến giờ cũng không bày tỏ gì với nhau, tóm lại chính là mập mờ như vậy, tuần nào họ cũng nhất định phải gặp nhau...
Hứa Bối Đóa không phải không nhìn ra mối quan hệ giữa hai người bọn họ có điều bất thường, cũng không phải đoán suy nghĩ trong lòng Lục Hoài Ninh như thế nào, nhưng bây giờ giai đoạn này, cô chỉ có thể nói rằng có cảm tình với đối phương, nhưng không nhất định phải bước vào mối quan hệ yêu đương.
Chuyện yêu đương đối với cô chỉ là chuyện thêu hoa trên gấm trong cuộc sống, cũng không phải mục tiêu trước mắt cô muốn theo đuổi, chưa là một phần quan trọng trong cuộc sống, hiện cô không thể vì chuyện yêu đương này mà ảnh hưởng đến con đường cô đi lên.
Bây giờ Hứa Bối Đóa còn rất nhiều tham vọng phải hoàn thành, Lục Hoài Ninh cũng giống như vậy.
Muốn làm phú bà, tuyệt đối không phải ngồi chờ chiếc bánh ngon từ trên trời rơi xuống, nhất định phải tìm được cơ hội thông qua nỗ lực của bản thân, chăm chỉ không ngừng trau dồi bản thân, không ngừng mở rộng tư duy, mới có khả năng tìm được con đường ăn nên làm ra.
Hơn nữa, Tỉnh nhỏ chỉ là cấp thành phố đô thị kém phát triển, còn lâu mới trở thành đô thị cấp một, cấp hai...
Cho dù là mười năm sau, thông thường các Tỉnh Thành phố nhỏ đất liên cũng vẫn chưa thể phát triển quá cường thịnh, thật sự chỉ có một số thành phố ven biển và tuyến thành phố lớn cấp một mới phát triển nhanh.
Trước khi xuyên sách, Hứa Bối Đóa được sinh ra vào thời kỳ không bắt kịp tốc độ phát triển, giai đoạn phát triển thần tốc đã trôi qua, những người trẻ giống như cô vô cùng khó khăn để thâm nhập vào các thành phố lớn.
Giá nhà đất cao ngất trời xanh ở các thành phố lớn khiến nhiều người trẻ bị loại khỏi cuộc chơi, nhiều người đến thanh phố lớn chỉ có thể lang thang khắp nơi tìm cơ hội kiếm tiên ở đó nhưng trong lòng họ đều biết rằng bản thân không thể lay lắt ở đây mãi được. Chi phí sinh hoạt và tiền thuê nhà quá đắt đỏ, việc mua nhà riêng tất nhiên là chuyện mơ mộng hảo huyền, ngay cả khi họ móc cạn số tiền của cả gia đình cũng không thể, việc này xem như là không thể...
Bây giờ Hứa Bối Đóa nắm nhiều tài nguyên và tiên vốn như vậy, đương nhiên có thể thử ở thành phố lớn, cô không chỉ muốn thâm nhập và phát triển, còn muốn thật sự làm giàu ở đói Khi cân nhắc chuyện này, Lục Hoài Ninh cũng nhận được cuộc điện thoại rất xa từ Tam Á, Đảo Hải Nam, nhà mà hai người từng xem khi đó, bây giờ giấy tờ đã đầy đủ, hơn nữa vẫn còn sẵn rất nhiều căn.
Đã đến lúc quay lại đó một chuyến, xuất phát nhìn ngắm thế giới bên ngoài, mua một số nhà yêu thích.
Hứa Hắc Đậu nhận được tin từ chị Đóa Đóa, tay xách nách mang túi lớn túi nhỏ chạy đến Tỉnh tìm Hứa Bối Đóa.
Gần đây Hứa Bối Đóa muốn dẫn Hứa Hắc Đậu đến Thâm Quyến khảo sát, một mặt là chuẩn bị tìm cách nào đó bay đến thành phố phát triển, một mặt khác là muốn dẫn Hứa Hắc Đậu đi mở mang kiến thức, bây giờ cậu đang quản lý công việc kinh doanh ở Huyện rất tốt, rất có tiến bộ, nay cũng nên bước ra thế giới bên ngoài học hỏi một chút...
Khi Hứa Hắc Đậu đến là cuối tuần, Lục Hoài Ninh cũng trùng hợp đến.
Trên con đường chật hẹp, ba con người cùng nhau đi ăn.
Hứa Hắc Đậu nhớ lại lần đầu tiên gặp lão đại cũng là một bữa ăn ba người rất cẩn trọng, cậu lúc đó chỉ lo vùi đầu ăn cơm.
Cậu bây giờ đã không còn là chàng trai quê mùa của năm đó, không còn ngờ nghệch như vậy.
Trở thanh một bóng đèn một trăm watt...
Quan trọng là xem ý chị cậu như thế nào, cậu đành phải làm bóng đèn thêm một thời gian nữa...
Lục Hoài Ninh bây giờ càng ngày càng có khí chất, mọi cử chỉ đều rất tao nhã, cao quý.
Hứa Hắc Đậu nhìn anh bằng ánh mắt thân thiết như người trong gia đình, càng nhìn càng hài lòng.
"Vào dịp Tết nguyên đán vừa rồi, chúng tôi đến Tam Á xem nhà, nhân viên kinh doanh bên đó đã gọi điện cho tôi thông báo giấy tờ đã bàn giao đầy đủ, chúng ta có thể sắp xếp một chuyến công tác đến đó xem lại."
Hứa Hắc Đậu ngầm hiểu, liên tục gật đầu, "Ừm ừm, anh Lục, mọi người đi công tác, thật sự đi công tác...
"Tuyệt đối không phải đi nghỉ dưỡng." "Em hiểu, em đều hiểu." "Em đây sẽ xếp đồ về quê, đợi hai người trở về sau đó gọi em."