Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu - Chương 77
Cập nhật lúc: 2024-12-08 21:29:13
Lượt xem: 13
Đương nhiên chỗ tốt lớn nhất của nhà có kỳ hạn chính là thiết kế thường tương đối mới mẻ độc đáo, vị trí cũng không tệ lắm, quan trọng nhất là giá cả so với phòng đã xây hoặc phòng cũ cùng khu vực thấp hơn một chút.
Trước tiên xem nhân viên chính thức nói như thế nào.
Hứa Bối Đóa bình tĩnh chờ, thật không ngờ trên mặt Lục Hoài Ninh vô cùng lo lắng.
Anh có chút suy tư lo lắng, thì thào tự nói:
"Thiên Kỳ... Sao lại làm hỏng việc chứ?"
Hứa Bối Đóa nhạy bén nhận ra Lục Hoài Ninh dường như có tình cảm đặc biệt gì đó với nhà đầu tư Thiên Kỳ này.
Lúc này cô mới chợt nghĩ đến, thì thâm hỏi:
"Thiên Kỳ... Không phải là công ty của gia tộc anh chứ?"
Lục Hoài Ninh gật đầu.
Anh bị đưa đến Huyện Lý xa xôi này, không biết Lục gia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lão đại đứng đầu ngành bất động sản và xây dựng trong Tỉnh làm hạng mục nhỏ này sao lại sống nhăn vậy, hủy hoại danh tiếng mất?
Anh phải liên lạc với cô Chức Nghệ một chút, hỏi xem Lục gia đã xảy ra chuyện gì.
Trên mặt Lục Hoài Ninh lo lắng.
Anh tuy rằng không được người nhà coi trọng, nhưng anh chưa từng ghi hận trong lòng, cũng sẽ không hy vọng sản nghiệp Lục gia lụi bại.
Huống chi cha và anh trai của anh đều rất giỏi mảng kinh doanh, bọn họ đều có thiên phú và tham vọng lớn, sự nghiệp của bọn họ đều phát triển không ngừng, như thế nào đột nhiên lại ngã ngựa?
Đơn vị xây dựng mời tất cả người bị hại tụ tập ở cửa phòng kinh doanh đến văn phòng uống trà, ngồi nói chuyện.
"Lãnh đạo anh nên làm chủ cho chúng tôi, tất cả mọi người vất vả tích góp tiền, muốn mua một căn nhà của mình."
"Đúng vậy, đây đều là cả đời tích góp, bây giờ như ly nước nói đổ là đổ đi, chúng tôi làm sao bây giờ!?
Mọi người ai mấy tranh nhau lên tiếng, lãnh đạo vội vàng đi ra an ủi:
"Mọi người yên tâm, chúng tôi đã phái người đi liên hệ với nhà đầu tư và đại diện pháp lý của công ty, nhanh chóng tra ra manh mối."
"Chúng ta sẽ làm rõ chuyện gì đã xảy ra trước."
Có người vội lên tiếng đưa ra yêu cầu của mình:
"Tôi hiện tại có một ý kiến, nếu như cái nhà này không thể tiếp tục xây, có thể trả lại toàn bộ tiền cho chúng tôi không?"
Vị lãnh đạo hợp một ngụm trà, cũng không trực tiếp trả lời vấn đề này.
Hứa Bối Đóa cũng rõ ràng, thường thường loại chuyện này không đơn giản như vậy, tiền đã đưa vào túi người ta thì xem như không có khả năng lấy lại.
Bởi vì tất cả mọi người, kể cả tiền vay, đều vay từ ngân hàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bi-phan-boi-ta-lai-quyet-lam-giau/chuong-77.html.]
Nhưng mà, tiền vay từ ngân hàng lúc đã đã chuyển toàn bộ cho nhà đầu tư.
Trên lý thuyết, ngay cả khi có khoản vay, cư dân cũng nợ ngân hàng, sau đó ngân hàng lại chuyển tiền cho nhà đầu tư.
Đối với cư dân mà nói, mặc kệ ngôi nhà này có thể xây dựng thành công hay không, tiền bọn họ nợ ngân hàng là chuyện của bọn họ và ngân hàng, không liên quan đến ngôi nhà, tiền này nhất định phải lấy lại cho bằng được.
Quy tắc thế giới này chính là đáng sợ như vậy, nếu như nhà đầu tư bất động sản chạy trốn, đối với ngân hàng mà nói, bọn họ kỳ thật cũng chả để tâm, dù sao cũng đã cho vay rồi, về sau hàng năm đều sẽ có lãi.
Cuối cùng người khổ chính là dân chúng mua nhà, có thể mua được một căn nhà là tốt lắm rồi, nhưng còn phải không ngừng trả nợ, tiền đặt cọc cũng không có cách nào đòi lại, có thể nói là nỗi oan lớn nhất thế giới, bồi thường bao nhiêu cho đủ... (trừng phạt bao nhiêu cho vừa...?)
Trước đây, Hứa Bối Đóa cũng đã tham gia nhiều hoạt động nhằm giúp bảo vệ quyền lợi, vào năm 2023. rất nhiều nhà phát triển kiếm được lỗ hổng trong các chính sách, dẫn đến rất nhiều sự kiện xã hội gây ra sự bất mãn nghiêm trọng trong dư luận. Ở phương diện này bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình, cô ít nhiều còn có một chút kinh nghiệm.Người người cãi vã túi bụi, tài xế của Lục Hoài Ninh đi vào gọi Hứa Bối Đóa, nói anh Lục có chuyện quan trọng muốn bàn bạc với cô.
Sắc mặt Lục Hoài Ninh hơi nghiêm trọng, anh mặc áo gió, thân hình gầy gò.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giống như một chú chó nhỏ ở bên ngoài bị ủy khuất, gặp được Hứa Bối Đóa, yếu đuối nói:
"Đóa Đóa, Lục gia xảy ra chuyện rồi."
"Tôi nghe nói, một năm qua anh trai tôi điên cuồng lấy tiền mua đất, mắt nhìn của anh ấy rất tốt, nhìn trúng nhiều mảnh đất đẹp."
"Nhưng mua đất nhanh cần một số tiền mặt lớn, vì dòng tiền xoay chuyển, anh ấy bình thường sau khi lấy xong lập tức xây dựng cơ sở trước, sau đó bán nhà có kỳ hạn, thu lại một phần tiền sau đó lại tiếp tục mua đất, đồng thời ở trong ngân hàng có một khoản vay lớn."
"Mô hình như vậy nếu cứ tiếp tục, cũng coi như là chiến lược kinh doanh mới."
"Nhưng năm nay anh ấy có một vị hôn thê, hai bên nhà chuẩn bị kết hôn đồng thời cũng hợp tác mấy hạng mục kinh tế."
"Anh ấy đương nhiên tin tưởng gia đình của vị hôn thê, những hạng mục này cần đầu tư một lượng lớn tiên mặt. Thật không ngờ trong nhà vị hôn thê của anh đã gần như phá sản, cầm số tiền này lén lút chạy trốn."
"Hiện tại toàn bộ nguồn tài chính của công ty đã bị cắt đứt, nhà có kỳ hạn trước đó cũng không có cách nào tiếp tục trả tiền cho công nhân xây dựng, đành phải ngừng làm việc."
Quả nhiên lại là chiêu thức quen thuộc, cách lừa quen thuộc, thật không ngờ năm 1990 đã có người bắt đầu lừa lọc như vậy, cách lừa nguy hiểm này thường là nguyên nhân đầu tiên dẫn đến công ty bất động sản gần như sạt nghiệp.
Hứa Bối Đóa hỏi:
"Trực tiếp xin phá sản, sau đó đem toàn bộ tiền của dân chúng trốn đi sao?"
Dường như rất nhiều thương nhân bất động sản bất lương đều làm như vậy, phỏng chừng Lục gia cũng không ngoại lệ.
Không chút lo lắng, Lục Hoài Ninh gật đầu.
"Họ đã khởi kiện, chuẩn bị ra tòa, nhưng vụ kiện phải mất mấy năm mới giải quyết được, ít nhất mấy năm nay không thể tiếp tục hoàn thành những ngôi nhà này nữa."
Hứa Bối Đóa than thở:
"Một trò chơi tình yêu đơn giản của người có tiên, đôi khi đối với dân chúng mà nói chính là một ngọn núi lớn. Vài năm chính là cả đời của bọn họ, rất nhiều người tiêu tiền tiết kiệm cả đời chỉ để chờ ngày được đường đường chính chính dọn vào ở, nhưng rồi vài năm sau trôi qua, tuổi trẻ không còn, nhà còn chưa xong, trong chuyện này, có tiền cũng không làm gì được."
Sắc mặt Lục Hoài Ninh tái nhợt, nghiêm túc nhìn vào mắt Hứa Bối Đóa, nhưng giọng nói chắc chắn:
"Cho nên có một chuyện tôi muốn bàn bạc với cô."
"Tòa nhà này tôi muốn tiếp nhận nó."