Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu - Chương 64

Cập nhật lúc: 2024-12-08 09:18:28
Lượt xem: 14

Cô lại bổ sung tiếp: "Khoảng đất phía đối diện trường học tạm thời chưa có biện pháp để xây dựng, nhưng tôi đã nghĩ gân xong kế hoạch rồi, sau này chỗ đó chắc chắn cơ sở vật chất và nguồn lực càng tốt hơn nữa."

Lục Hoài Ninh tìm được mảnh đất này cũng không nhỏ, nhưng đợt này chỉ xây hai tòa nhà cho nên chỉ chiếm một phần của lô đất.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên bán nhà cho người dân ở đây, nên vẫn lo lắng có rủi ro, tính toán trước sau, ăn chắc mặc bền, quy mô tương đối nhỏ là tốt nhất thời điểm mới bắt đầu mô hình này.

Tên của tòa nhà cũng được đặt rồi, gọi là "Học phủ Lý". có rất nhiều toà nhà được đặt tên rất đặc biệt, tên này là do Hứa Bối Đóa nghĩ ra.

Có rất nhiều tòa nhà khi đặt tên, đều lấy những tên rất cao cả ví dụ như Royal Garden, Rome City, Vienna Hall... những phong cách này thường lấy tên nước ngoài để đặt, tập trung vào phong cách châu Âu.

Còn có một kiểu đặt tên theo phong cách Trung Hoa, thường được gọi là với tên gì đó chủ yếu mang một cảm giác dào dạt ý thơ.

Mà tòa nhà ở khu gần trường học thì càng quan trọng, nhất định phải đặt theo tên gắn liền với trường học và địa phương.

Tên "Học phủ Lý" có đầy đủ yếu tố như vậy, hai chữ "học phủ vừa nghe đã thấy rất có văn hóa, tài hoa, hơn nữa còn mang đến cho người ta cảm giác được đồng hành cùng với việc học tập ở Huyện Lý này vậy.

Nhãn hiệu của tòa nhà này về lâu về dài vẫn có thể tiếp tục sử dụng được, chỉ cần đợt đầu tiên bán tốt thì có thể tiếp tục mở rộng đợt thứ hai, còn nếu trong đợt đầu, tình hình bán nhà không khả quan thì có thể kịp thời ngăn chặn tổn thất, cũng không có vấn đề gì quá nghiêm trọng cả.

Mỗi ngày Lục Hoài Ninh đều bị những ý tưởng thiên tài của Hứa Bối Đóa làm cho sững sờ, thật lâu không thể nói lên lời.

Những ý tưởng này học được ở đâu ra vậy? Hơn nữa lại rất có hiệu quả, rất nhiều người đến tham quan vì cái tên này, tiện tay câm đi một tờ rơi quảng cáo, tiếng lành đồn xa, lại hấp dẫn thêm càng nhiều người đến tham quan hơn, đều tò mò muốn xem xem "Học phủ Lý" này trông thực tế như thế nào. Các thủ tục đã bước vào quá trình phê duyệt, cũng chuẩn bị bước vào giai đoạn bắt đầu rồi, thế nhưng đội xe của chú Lương lại có vẻ bị quá tải.

Bởi vì đợt này kiếm được không ít tiền, chú Lương muốn mở rộng quy mô của đội xe nên đầu tư thêm mấy chiếc xe vận tải lớn, nhưng lại không đủ tài xế, mỗi tài xế đều luân phiên thay ca nhưng có một số xe thật sự vẫn thiếu người lái.

Tài xế cần phải có trình độ chuyên môn, chịu được áp lực cao, hơn nữa còn phải có kỹ thuật lái xe linh hoạt, và đương nhiên là có bằng lái xe, những yêu cầu này đều rất khó, tuy rằng thị trường lao động ở Huyện còn có rất nhiều thanh niên thất nghiệp, nhưng bọn họ lại không đáp ứng được những điều kiện này, hơn nữa vừa nghe đến phải thi bằng lái xe, theo bản năng liên lắc đầu từ chối, việc thi cử khó khăn này bọn họ không làm được, nên quanh quẩn chỉ có thể tìm một số công việc đơn giản khác mà làm.

Hứa Bối Đóa đã thử đưa Hứa Hắc Đậu học lái xe, nhưng cậu thử vài lần đều không được, đành phải tức giận bỏ cuộc.

Nhắc lại cậu trợ lý của cô, gần đây Hứa Hắc Đậu đang nghiêm túc luyện tập đọc sách viết chữ, xem một số sách về quản lý, nhưng còn chuyện học lái xe thật sự quá khó, cậu thật sự không học được, nhìn cần số 1234 còn không hiểu, hơn nữa khi ngồi xuống vị trí điều khiển thì rất căng thẳng, tay chân vụng về, nào là chân côn, chân thắng, chân ga,... quả thật cậu không làm được việc này.

Hứa Hắc Đậu mồ hôi đầy mặt, liên tục câu xin tha thứ: "Chị Đóa Đóa, chị tha cho em đi, em đi học chữ thôi đầu óc đã quay cuồng rồi, học lái xe như nào cũng không điều khiển được, tay chân em run ray nè, việc này khó quá đi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bi-phan-boi-ta-lai-quyet-lam-giau/chuong-64.html.]

"Hơn nữa em cũng rất sợ, xe này to quá."

Hứa Bối Đóa buông tha cho cậu ta.

Không phải ai cũng có can đảm ngôi trên xe vận tải lớn lại còn làm tài xế, không phải ai cũng có quyết tâm này, cho dù người dân ai cũng biết nghề tài xế xe vận tải có thu nhập tương đối cao, nhưng rào cản này không phải ai cũng có thể vượt qua được.

Trong thời gian ngắn không tìm được tài xế thích hợp, mấy chiếc xe vận tải lớn cũng chỉ có thể để trống, chú Lương cũng vì vậy mà lo nghĩ đau đầu, để trống một ngày là thêm một ngày chi phí.

Vốn dĩ ban đầu đội xe của ông đã đủ tài xế cho các xe vận tải lớn rồi, nhưng không nghĩ đến có mấy người mùa Đông phải xin nghỉ phép quay về quê phụ giúp gia đình, sau đó khả năng cao không quay lại làm nữa, cho nên hiện tại đội xe bị thiếu người.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chú Lương rầu rĩ đi tìm Hứa Bối Đóa, hy vọng cô về hỏi trong thôn Lan Thủy xem có thanh niên nào muốn học lái xe không.

Hứa Bối Đóa tranh thủ về tìm trưởng thôn để thông báo chuyện này, tuy rằng có rất nhiều thanh niên biết thu nhập của tài xế xe vận tải rất cao nhưng một là bọn họ không dám, hai là không chịu khổ được, cuối cùng vẫn không có ai đăng ký.

Hứa Bối Đóa suy nghĩ, đột nhiên đưa ra một quyết định.

Trong trường trung học ở Huyện, có rất nhiều người học xong THCS thì không học lên Phổ thông nữa, điều kiện gia đình của họ đều rất khó khăn, cần phải nhanh chóng ra ngoài tìm việc cho nên họ đều chọn học trường sư phạm kỹ thuật (-trường nghề), sau khi tốt nghiệp được phân bổ công tác luôn, có thể kiếm tiền nuôi gia đình.

Tuy nhiên có rất nhiều người có kết quả học tập kém, thậm chí không thi đỗ vào trường sư phạm, không có cách nào để học tiếp để sau này được phân bổ việc làm, nên họ thường chọn cách thi lại vào năm sau, trong trường học cũng vì thế mà có thêm một lớp gọi là lớp học lại. Hứa Bối Đóa có thể hiểu được, ở thời đại này thi Đại học vốn dĩ là một chuyện không dễ dàng gì, đặc biệt những đứa trẻ ở nông thôn, điều kiện học tập và sinh hoạt ngày thường của họ cũng không tốt lắm, có thể ngồi ở trường để cố gắng học lại và thi lại cũng đã là kết quả của sự phấn đấu rất lớn rồi.

Trường sư phạm ở thời đại này, bởi vì chỉ cần học mấy năm là xem như có việc làm cho nên nhiều người tham dự thi tuyển, cũng vì thế mà điểm chuẩn còn cao hơn so với thi vào trung học phổ thông.

Trong lớp học lại có rất nhiều học sinh đều xuất thân từ gia đình nông thôn, điểm thi của bọn họ thật ra có thể lên trung học phổ thông, nhưng vì ba năm sau có thể được điều phối công tác, ra trường là ngay lập tức có thể kiếm tiền nuôi gia đình, bọn họ tích cực chọn học lại, không học phổ thông, cũng bỏ luôn khả năng vào Đại học của chính mình.

Dù sao thì gánh nặng của gia đình thời buổi khó khăn này còn quá lớn, thanh niên nào cũng phải nhanh chóng đi làm kiếm tiên,

Quan trọng nhất chính là bọn họ thật ra đã được coi như sinh viên tốt nghiệp rồi, có được bằng tốt nghiệp THCS, hơn nữa trong lớp học lại còn có một số học sinh hơn 18 tuổi vẫn cố chấp kiên trì vì muốn có một công việc đàng hoàng.

Hứa Bối Đóa sau khi xin phép hiệu trưởng, cô đi thẳng đến lớp học lại:

"Xin chào các bạn học, cô là Hứa Bối Đóa, giáo viên bên phòng hành chính, cô biết mọi người đang cố gắng hy vọng có thể thi đỗ trường sư phạm để được điều phối công việc."

"Hiện tại bên phía cô có một hướng đi mở ra một số cơ hội mới, cô muốn giới thiệu với mọi người, nếu có học sinh nào đồng ý, thì sau khi tan học có thể đến văn phòng hành chính tìm cô đăng ký, bây giờ chúng ta trò chuyện một lúc."

Loading...