Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu - Chương 56
Cập nhật lúc: 2024-12-08 09:13:59
Lượt xem: 20
Hứa Bối Đóa gật gật đầu, phân tích: "Lần này công trình cao ốc Bách Hóa có sáu tầng, trước mắt xem xét trình độ bên mình tương đối ổn định trong thị trường. Xem như lần này chúng ta thử nghiệm, làm bàn đạp đi lên, may mắn là chi phí đầu tư không quá cao.”
"Hiện tại chúng ta bắt đầu chuẩn bị cho hạng mục tiếp theo, khoản tiền còn lại của cao ốc Bách Hoá còn chưa thu được, cũng chưa bắt đầu có lợi nhuận. Về phần chi phí đầu tư bên Siêu thị nông sản Sơn Hải cũng cần phải nửa năm mới có thể thu hồi. Cho nên hạng mục tiếp theo chúng ta dự tính đầu tư đang bị hạn chế về vốn, chuyện này không mấy lạc quan."
Lục Hoài Ninh dạo gần đây luôn đau đầu vì chuyện này.
Đã triển khai hai hạng mục, nếu như tiếp tục đầu tư tiền vào, tài chính rất nhanh sẽ không đủ dùng.
Mặc dù anh có thể vay tiền ngân hàng dưới danh nghĩa công ty nhưng làm như vậy quá mạo hiểm.
Lỡ như công trình cao ốc Bách Hóa chậm tiến độ, Siêu thị Sơn Hải lại chậm chạp không thu hồi được chỉ phí, chuỗi tài chính sẽ đứt đoạn, hạng mục tiếp theo cũng sẽ thất bại theo.
"Đóa Đóa, kỳ thật, chứng kiến gần đây rất nhiều người có mong muốn tân trang nhà cửa sau khi đến tham quan nhà mẫu do chính tay đội trang trí Tân Thị thực hiện, anh rất muốn hạng mục kế tiếp là đầu tư vào thực hiện loại hình này..."
"Nhưng loại hạng mục nhỏ, rải rác này lại không có cách nào hợp tác với đoàn xe của chú Lương nên hiện cũng không có cách nào vận chuyển vật liệu cơ bản giống như trước, ở phương diện kiến trúc lại có ưu thế giá cả tự nhiên của gia đình anh."
Hứa Bối Đóa nhớ tới suy nghĩ táo bạo lúc trước của mình, cuối cùng cũng nói ra.
"Tôi có một ý tưởng, tôi nói cho anh nghe."
"Bây giờ chúng ta thực sự có ba lợi thế lớn.
Thứ nhất là anh có thể mua được nguyên vật liệu với chi phí thấp.
Thứ hai là chỉ phí vận chuyển của chúng ta có thể được kiểm soát, hợp tác đôi bên cùng có lợi với chú Lương. Thứ ba là trong lĩnh vực cải tạo nhà cửa, tôi đã nghiên cứu sâu và có một nhóm nhân công chất lượng cao trong tay, đồng thời hoạt động tham quan nhà mẫu thu hút rất nhiều khách hàng tiềm năng."
"Tôi muốn kết hợp cả ba lợi thế này."
"Dự án tiếp theo của chúng ta có thể là xây dựng các tòa nhà dân cư."
"Từ vật liệu xây dựng, thông qua quá trình vận chuyển, đến thiết kế và xây dựng tòa nhà thô, tiếp đến là thiết kế và tiến hành trang trí nội thất, tất cả đều được tích hợp và được thực hiện bởi đội ngũ của chúng ta."
"Bằng cách này, khi chúng ta bàn giao cho khách hàng, đó là một căn nhà hoàn chỉnh từ ngoài vào trong, người mua nhà có thể dọn vào ở ngay sau khi thanh toán."
"Điều quan trọng nhất là những ngôi nhà mà chúng ta xây dựng với lối trang trí hiện đại mang lại hiệu quả cao hơn nhiều so với những ngôi nhà đơn giản đã có trong thị trường bất động sản hiện nay, chất lượng được cải thiện đáng kể, gân như là một bước nhảy vọt...
"Loại hình này chắc chắn có thể thu hút một lượng lớn khách hàng tiềm năng mua trực tiếp, thay vì cải tạo ngôi nhà cũ của họ."
Lục Hoài Ninh nghe xong, nhất thời cảm thấy vô cùng tán thưởng ý tưởng này, chưa từng có ai làm loại dự án tổng hợp như vậy, ngay cả Tỉnh thành cũng không có.
Anh lại nhìn Hứa Bối Đóa thật đăm chiêu, không biết làm thế nào mà cô ấy nghĩ ra được những chủ ý quái lạ như thế, thiên tài chính là như vậy sao!?
Anh khẽ nhíu mày, sau đó hỏi ngược lại:
"Ý tưởng này không tồi, rất mới lạ nhưng quan trọng là chúng ta cần kế hoạch đầu tư dài hạn theo từng giai đoạn và nguồn vốn vô cùng lớn, rủi ro cũng rất lớn, chúng ta làm thế nào để giải quyết vấn đề về lỗ hổng tài chính đây?"
"Còn có một điểm, tôi đã nghiên cứu qua nhu cầu khách hàng ở các thị trường, kỳ thật có một số nhóm đối tượng muốn bỏ tiên ra để mua nhà ở khu vực Tỉnh thành, trong tay bọn họ có nguồn tài chính tương đối dồi dào, sau đó có khi còn muốn mở rộng diện tích để nâng cao chất lượng nhà ở, chất lượng cuộc sống."
"Tuy nhiên, đối với thị trường Huyện này, những người như vậy rất ít. Hầu hết công nhân viên chức của đơn vị sẽ được cấp nhà gần nơi làm việc, thuận tiện cho việc đi lại, nhiều người cống hiến cả đời trong đơn vị, sẽ không rời đi và sẽ không thay đổi. Đối với họ, đó là một cộng đồng toàn diện, có thể xem như là tiện lợi nhất cho họ về mọi mặt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bi-phan-boi-ta-lai-quyet-lam-giau/chuong-56.html.]
"Tòa chung cư mà chúng ta hướng đến không thể tiếp cận tới mọi đơn vị và tôi cảm thấy đó là điều không thực tế khi khách hàng từ bỏ căn nhà được cấp gần đơn vị để đi xa hơn và tốn thêm tiền mua một căn nhà khác."
Điểm này Hứa Bối Đóa thật ra đã từng nghiên cứu sâu.
Trước kia, lúc Hứa Bối Đóa vừa mới tốt nghiệp, tất cả mọi người trong nhà đều hy vọng cô có thể học lên thạc sĩ, tiến sĩ, tóm lại chính là hy vọng cô có thể vào một đơn vị quốc gia ổn định, nâng lên bát sắt.
Quan trọng nhất là, rất nhiều trưởng bối trong nhà còn mang tư tưởng cũ, cho rằng một số đơn vị tốt, không những có thể làm việc cả đời mà còn được cấp nhà ở đàng hoàng.
Chỉ cần làm đủ lâu, đơn vị có thể sẽ cấp cho công nhân viên chức một căn nhà, theo thứ tự mà nhận, ai nấy đều sẽ đến lượt...
Vào thời điểm đó, Hứa Bối Đóa sau khi tốt nghiệp ở Tỉnh, cũng được xem là một thành phố loại hai loại ba, nhưng lúc ấy giá nhà cũng tăng rất nhanh, người bình thường gân như đều phải vét sạch tiên tiết kiệm của cả gia đình mới có thể mua được một căn nhà thương mại nho nhỏ.
Khi đó Hứa Bối Đóa đành bỏ nhiều tâm tư nghiên cứu một chút, làm thế nào để có được một căn nhà với chi phí thấp nhất.
Về chuyện đơn vị cấp nhà, cô đã từng nghiên cứu sâu hơn.
Hứa Bối Đóa suy tính, nếu như muốn có một căn nhà của riêng mình do đơn vị cấp, không cần tốn tiên cũng có thể ở, là chuyện quá tốt...
Vậy thì, trước tiên tìm hiểu xem đơn vị nào có đãi ngộ cấp nhà.
Nghiên cứu này rất thú vị.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thì ra, trước thập niên 90, đại đa số đơn vị đều sẽ lần lượt phân chia nhà cho công nhân viên chức.
Hơn nữa một số đơn vị cấp phòng ở bình thường, đều là bên trong khu ký túc xá của đơn vị, điều kiện kém thì phòng ở nhỏ, khép kín, không thông thoáng cùng hàng lang đi lại phía trước. Điều kiện tốt một chút, thì có một số tòa nhà có trang bị đầy đủ đồ đạc, cửa sổ thông thoáng, cũng không tệ lắm.
Cho đến khoảng thập niên 90, người có công việc chính thức phần lớn đều sẽ không muốn đi mua nhà.
Không riêng gì cơ quan công quyền, còn có một số ít doanh nghiệp nhà nước cũng sẽ phân phòng trong nhà máy của mình.
Mỗi người đều sẽ dựa theo thâm niên mà xếp hàng, chỉ cần lớn tuổi, trụ lâu, nhất định có thể chờ được đến ngày ấy...
Cho nên cho dù đầu thập niên 90, trên thị trường xuất hiện một số ít nhà thương mại nhưng cơ bản cũng không ai quan tâm.
Làm gì có ai ngốc, chỉ cần chờ đợi một chút là có thể được cấp một căn nhà miễn phí, ai mà dại dột phí tiền mua nhà ở bên ngoài, làm chuyện vô ích vậy chứ...
Nhưng điều thú vị là tình thế cũng bắt đầu thay đổi từ khoảng thập niên 90 trở về sau...
Dần dần, các biện pháp phân phối nhà ở cho nhân viên càng trở nên nặng nề và loại phúc lợi này đã trở thành chi phí quả tạ mà đất nước và mỗi đơn vị cấp phát không thể gồng gánh nổi.
Không gì là miễn phí mãi mãi...
Khi niềm vui người làm công trở thành trọng trách nặng nề như một ngọn núi lớn đặt trên lưng của mỗi một đơn vị, mọi thứ liền dân dần đổi thay để phù hợp với khả năng.
Kỳ thật hiện tại cô đã có một ít manh mối.
Ví dụ như trường học hiện tại mà Hứa Bối Đóa làm việc có rất nhiều công nhân viên chức trẻ tuổi đều ở tạm trong ký túc xá của giáo viên, bọn họ còn đang vui sướиɠ chờ đợi được cấp phát nhà ở.
Nhưng Hứa Bối Đóa đã xem qua ghi chép đăng ký hành chính, danh sách cấp nhà hàng năm của trường càng ngày càng ít.