Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu - Chương 47

Cập nhật lúc: 2024-12-08 09:05:53
Lượt xem: 28

Ước tính nếu mỗi hộ một ngày có thể thu hoạch chừng trên dưới mười quả trứng gà, thì cũng chỉ chừng một tuần là họ có thể tích góp được năm mươi quả.

Đối với thôn dân mà nói, họ không dùng tiền để cân đo giá cả và giá trị của trứng gà, chỉ là cảm thấy chỉ cần tích trữ trứng gà trong một tuần là có thể đổi nửa cân thịt lợn, một thức ăn rất đáng giá.

Nhắc tới thịt lợn, Hứa Hắc Đậu quả thực hai mắt sáng rực, nhanh chóng nuốt nước bọt. Trong mắt cậu, trứng gà vị cũng bình thường, thịt lợn thì lại thơm, mỡ, mới là thức ăn ngon.

Hứa Bối Đóa vung tay định giá, bảo Hứa Hắc Đậu trở về thôn thông truyền.

Sau khi nghe Đóa Đóa tỷ đưa giá cả, Hứa Hắc Đậu trực tiếp sững sờ tại chỗ, hồi lâu vẫn chưa hoàng hồn.

Cho đến giờ phút này, Hứa Hắc Đậu đứng ở cổng thôn Lan Thủy, cầm loa lớn bắt đầu hô cái mức giá thu mua trứng, chính bản thân cậu cũng bối rối.

Sau khi xác nhận nhiều lân, cậu mới chấp nhận không phải mình nghe lầm, Đóa Đóa tỷ nói đích thật là như vậy.

"Chị ấy nói, con đây là lợi ích của người trong thôn, cho mọi người phúc lợi tốt nhất! mười quả trứng gà giá là năm hào tiền, năm mươi quả trứng gà là hai đồng rưỡi, một trăm quả trứng tất nhiên là năm đồng!"

"Có nghĩa là với năm mươi quả trứng gà mọi người bây giờ có thể mua được hơn hai cân thịt lợn!"

Hơn nữa Đóa Đóa tỷ còn nói, có bao nhiêu mua bấy nhiêu, không hạn chế số lượng!

Cả thôn lập tức lặng ngắt như tờ, rơi vào yên tĩnh.

Vị lão đại đứng chửi bới ở cửa thôn lúc nảy cũng đột ngột đứng hình, ông ta lẩm bẩm với những người gần đó: "Các người có nghe thấy không?

Đây... Đây không phải là ta nghe lầm chứ?

Năm mươi trứng gà, liền có thể đổi hai cân thịt lợn?"

"Trứng đương nhiên quý, nhưng nó có thể đắt đỏ như vậy sao?” Bỗng nhiên không biết ai là người đầu tiên hô một tiếng, sau đó mấy thanh niên, mấy thím, mấy chú đang quầng quật ngoài ruộng, ai nấy đều tức tốc lê dép chạy vê nhà.

Thôn trưởng vội vàng phái hai người khỏe mạnh tới đứng sát bên cạnh kèm Hứa Hắc Đậu, sợ tên tiểu tử này đùa giỡn xong bỏ chạy.

Ông vẻ mặt nghiêm túc nói: "Hắc Đâu, trước nay con luôn là người thành thật, con không thể lừa gạt dân làng."

Trên trời còn có bánh nhân thịt rơi xuống, có chuyện tốt, không, cực kỳ tốt như này sao?

"Hắc Đậu, ông hỏi cháu, chị của con đang làm gì bên ngoài vậy? Tại sao lại đột nhiên thu mua nhiều trứng đến vậy? Con cũng biết rằng trứng để để quá lâu được, chúng sẽ bị ung thối, nếu chị con thu thập và sau đó đòi trả lại, tất cả trứng coi như bỏ mất.

Trưởng thôn đương nhiên là một trưởng giả khôn ngoan, chính ông vẫn bình tĩnh, chân không nhúc nhích, tuy rằng trong nhà cũng nuôi không ít gà.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ông hỏi: "Hắc Đậu, ông hỏi cháu, chị Đóa Đóa của con đang làm gì bên ngoài vậy? Tại sao lại đột nhiên thu mua nhiều trứng đến vậy? Con cũng biết rằng trứng không thể để quá lâu được, chúng sẽ bị ung thối, nếu chị con thu thập và sau đó đòi trả lại, quá thời gian tất cả trứng coi như bỏ mất. Toàn thôn người nhiều như vậy chịu tổn thất, các con gánh vác nổi không?"

Hứa Hắc Đậu từ từ trong n.g.ự.c mình móc ra một cái ví da màu đen, sau đó nhanh chóng nhét cất vào lại trong ngực.

Đó là ví tiền chị Đóa Đóa mua cho cậu, bên trong có rất nhiều tiền, bao gôm đủ loại mệnh giá, lân này đến đây tuyệt đối là có chuẩn bị.

Hứa Hắc Đậu chính trực nói: "Trưởng thôn, ông xem này, chị Đóa Đóa bảo cháu mang tiên đến, chính là chia phúc lợi cho thôn. Chị ở Huyện có ý tưởng làm ăn lớn, trứng gà này đều là để bán cho người dân thành thị."

"Hơn nữa bây giờ chỉ cần từng nhà đến, kiểm kê xong trứng gà, trả tiên ngay tại chỗ, đã đưa mọi tiên làm sao còn có thể lấy lại?"

Trưởng thôn liec mắt nhìn ví tiền Hứa Hắc Đậu lúc nảy, căng phồng đến nổi không nhét nổi nữa, lúc này mới yên lòng.

Không chân chờ gì nữa, trưởng thôn cũng liền rút chân bắt đầu chạy về nhà, vừa chạy vừa gọi hai thanh niên đứng đó: "Các cậu trông chừng Hắc Đậu, nhất định phải chờ ta trở lại rồi mới đi.

Chẳng bao lâu, cổng thôn Lan Thủy liền xếp thành hàng dài, từng nhà đều xách theo một giỏ trứng gà, hăng hái bừng bừng như lễ hội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bi-phan-boi-ta-lai-quyet-lam-giau/chuong-47.html.]

Với mức giá tốt thế này, tất cả mọi người đều không tích trữ trứng gà nữa, bắt đầu tận lực bán đi. Đột nhiên, cảm giác được cuộc sống của nhà nào cũng đều có thể cải thiện trong vài tháng tới.

Nhưng trước đây do mỗi lần đi chợ, thôn dân đều có thói quen đổi trứng gà, cho nên hiện tại lượng trứng còn lại cũng không nhiều lắm.

Thanh toán xong cho từng người mang trứng gà đến bán, Hứa Hắc Đậu cũng chất đầy một nửa thùng xe tải.

Các thôn dân lưu luyến không rời nhìn, chưa từng có những trưởng bối dùng loại ánh mắt này nhìn cậu.

Hứa Hắc Đậu bối rối, vội vàng nói: "Các chú, các thím, mọi người yên tâm, việc làm ăn của chị Đóa Đóa rất lớn, sau này còn có thể có cơ hội như vậy. Hôm nay cháu xin phép đi trước.

Xe tải lớn âm ầm vang lên, một thùng trứng gà được cẩn thận từng li từng tí cố định ở trong thùng xốp, thẳng hướng chở đến nhà xưởng của Hứa Bối Đóa.

Lúc này ở thôn Lan Thủy, người dẫn vẫn còn tụ họp rất đông đúc, thật lâu không chịu tản đi...

Chưa hết một ngày trôi qua, từng dãy hộp đựng trứng được bày ngay ngắn trước cửa một căn nhà nào đó gần trường học.

Căn nhà này chính là nhà mẫu mà Hứa Bối Đóa tỉ mỉ xây dựng.

Tổng cộng có 50 hộp.

Hai ngày qua, Hứa Bối Đóa đã cử mấy thanh niên có thể lực tốt đi khắp Huyện, từng ngóc ngách đường phố, dùng loa phóng thanh hô to.

"Tặng trứng gà, tặng trứng gà, tham quan nhà mẫu, tặng trứng gà."

"Miễn phí tham quan phòng mẫu, còn tặng một quả trứng. Dẫn bạn bè đến tham quan, tặng thêm một quả trứng..."

Muốn đến bao nhiêu lần cũng được, mỗi ngày một người đến chỉ tặng trứng một lân, mang bạn bè đến tặng thêm một lần!"

Số lượng có hạn, tới trước được trước, mỗi ngày đều có!

Dù sao trứng cũng là thứ quý giá.

Hơn nữa nghe nói mặc kệ đi mấy lần đều có thể nhận miễn phí một quả trứng, nếu như là mang theo bằng hữu tới, lại có thể nhận thêm một quả.

Một ngày lĩnh hai quả trứng gà, quả thực như trời cho, xem như món ăn cho cả nhà...

Trứng gà, thật là xa xỉ! Bình thường cũng rất ít khi dám ăn! Bây giờ có thể ăn hai cái một ngày, miễn phí!

Chỉ cần chạy một chuyến đi xem cái gọi là nhà mẫu và không tốn bất kỳ khoản tiên nào.

Kết quả là trước cửa nhà Hứa Bối Đóa cũng xếp thành hàng dài, người người nhốn nháo.

Khắp nơi tràn ngập tiếng cười nói vui sướиɠ.

Đương nhiên, sau khi mỗi người vào nhà là do hai thanh niên hướng dẫn đi tham quan, giới thiệu từng thứ trong nhà, hơn nữa, vài phút sau bọn họ còn đặc biệt giới thiệu, tay đẩy cánh cửa tàng hình mở ra làm ai nấy đều kinh ngạc.

Toàn bộ vật dụng trang hoàng bên trong căn nhà mẫu này đều mới lạ, đại đa số mọi người chưa từng thấy qua.

Nhà ở Huyện có thể trang hoàng tốt như vậy! Người ở tự nhiên cảm giác có thể sống thoải mái!

Cửa ra vào và cửa sổ đều làm bằng kim loại, căn bản không phải lo lắng sợ trộm đột nhập!

Trong nhà lại còn có nhà vệ sinh độc lập, có thể đi vệ sinh và tắm rửa, hơn nữa còn ngắn khô ướt, hoàn toàn hai bên không ảnh hưởng nhau.

Chiếc tủ sao lại có thể đẹp và cao cấp như vậy, từ chân đến đỉnh, không có một khe hở, không cần quét dọn bụi bặm. Cửa tủ lại có thể kín kẽ, bằng phẳng như vậy!

Loading...