Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu - Chương 33

Cập nhật lúc: 2024-12-08 09:05:32
Lượt xem: 39

"Tôi nghĩ như này, nhờ nguồn lực của nhà anh ở trên Tỉnh, có thể mua được rất nhiều vật liệu xây dựng giá rẻ? Chú tôi có thể thầu toàn bộ việc vận chuyển, như vậy có thể lấy được vật liệu từ Tỉnh theo giá của gia đình anh nhập, như vậy giá nguyên vật liệu và chi phí vận chuyển sẽ cực thấp."

"Đầu tiên, anh có thể phá vỡ được thế độc quyền về thị trường vật liệu xây dựng ở Huyện, và thứ hai, nhà anh nắm được nguồn nguyên vật liệu, chất lượng lại tốt hơn các nhà máy nhỏ ở quanh Huyện."

"Giá thành tốt và chất lượng cao, là lợi thế của chúng ta trong việc kiểm soát chỉ phí và quảng bá."

"Thứ ba, dựa vào năng lực và gia cảnh của anh, chắc chắn có thể nhanh chóng hoàn tất giấy tờ để xây dựng cơ sở hạ tầng trong Huyện."

"Thứ tư, phía tôi có hai mảnh đất đang bỏ trống, hôm nay trước khi đến đây tôi đã đi xem qua, rất rộng, tôi định chia khu đất làm hai phân, một phần làm nhà kho để chứa nguyên vật liệu, phân còn lại làm văn phòng và ký túc xá chất lượng cao, để chúng ta và nhân viên có không gian làm việc và nơi ở đầy đủ tiện nghi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trong mắt Lục Hoài Ninh sáng lên lộ ra vẻ tán dương.

"Thứ năm, chờ mọi việc được làm xong xuôi, tôi sẽ cho anh một bất ngờ."

Hứa Bối Đóa nói xong, Lục Hoài Ninh vỗ tay tán thành: "Cách suy nghĩ của cô rất hay, nếu như vậy, liệu hôm nay có thể sắp xếp cho chúng ta gặp chú của cô, bàn bạc và bắt tay vào công đoạn chuẩn bị."

Sắp xếp một buổi gặp mặt tất nhiên đơn giản, nhưng Lục Hoài Ninh trước giờ không phải lăn lộn trong xã hội, anh cũng chân ướt chân ráo, thật sự cũng không biết nên cư xử với người từng trải như chú Lương như thế nào, về căn bản phong cách của hai người hoàn toàn khác nhau.

Cũng may có Hứa Bối Đóa và Lục Chức Nghệ, năm người cùng nhau dùng bữa, hai trưởng bối, hai hậu bối, cộng thêm Hứa Hắc Đậu tốt tính thiện lương chỉ biết vùi đầu vào ăn.

Hứa Bối Đóa giơ tay lên: "Chú Lương, con không dám hứa trước vụ làm ăn này sẽ thành công, dù sao cuộc sống cũng sẽ có những chuyện ngoài ý muốn. Nhưng trước tiên chúng ta có thể thử trên quy mô nhỏ, nếu không thành công, chi phí bỏ ra cũng không quá nhiều, anh chủ Lục của chúng ta tiện tay móc túi ra là có thể trả được. Còn nếu may mắn thành công, thì chúng ta có thể hợp tác phát triển lâu dài."

"Mọi người cứ suy nghĩ thật kỹ, bây giờ về phần vật liệu có phía anh Lục đây, chúng ta không phải lo nghĩ, nhà xưởng thì xây trên đất của tôi, cũng không phải tốn tiền, rủi ro duy nhất là ở việc vận tải hàng hóa và thời gian..."

Chú Lương sao có thể nghĩ đến việc hậu bối nhà mình vừa gặp mặt hôm trước, hôm sau đã có thể hợp tác làm ăn rồi, trong thoáng chốc vẫn chưa hết bất ngờ, ông vẫn khá cẩn thận, chậm rãi nói: "Được, chú sẽ suy nghĩ kỹ việc cháu nói. Và sẽ trả lời con sau ba hôm nữa, nhưng...

Chú Lương nhìn qua Lục Hoài Ninh, ngay từ lúc vừa nhìn thấy anh chú đã bị thu hút bởi vẻ ngoài công tử bột của anh, nhìn thoáng qua đã biết chưa trải sự đời, cuộc đời thuận buồm xuôi gió, lớn lên trong gia đình có điều kiện...

Chú Lương nói: "Đóa Đóa à, con mới mười tám tuổi, cuộc đời con còn rất dài. Mặc dù chú từng lăn lộn trên thương trường, cha con ngày trước có công việc ổn định, chú đã sống đến tuổi này, nên dù sao vẫn hy vọng con có một công việc đàng hoàng ổn định."

"Chúng ta buôn bán kiếm tiền, đều là vì cuộc sống, thế nhưng, hiện tại con khó có thể tưởng tượng được có bao nhiêu rủi ro nguy hiểm trong đó. Có những chuyện nghĩ thì rất dễ, nhưng lúc bắt tay vào làm, chưa chắc đã thuận lợi, có đôi khi cũng phải dựa vào ông trời, dựa vào vận may mà kiếm cơm."

"Đóa Đóa à, đừng trách chú nhiều lời, chú chỉ nói thêm một câu thôi. Các con ở độ tuổi này, rất dễ có những suy nghĩ bốc đồng."

"Chú chỉ muốn nói cháu nghe ý kiến này, con có thể lắng nghe, có thời gian thì hãy nghĩ thật kỹ. Chú nghĩ rằng, tốt nhất con nên cố gắng tìm công việc liên quan tới việc dạy và học, phân bổ công việc hợp lý, ít nhất là có một nguồn thu nhập ổn định. Nhỡ có một ngày làm ăn thất bại, còn có lương trợ cấp thất nghiệp, trong lòng cũng yên tâm hơn đúng không?”

Lục Chức Nghệ cũng ngồi không yên, nói lại: "Chú nói như vậy có chút bảo thủ, bây giờ người trẻ vô cùng năng động, còn trẻ mà đã nghĩ đến ổn định, ai sẽ tạo ra được một xã hội mới mẻ, phát triển đây?"

Hứa Bối Đóa thâm nghĩ, hai người này thật kỳ lạ.

Một người lăn lộn trong xã hội thì khuyên cô tìm việc yên ổn, một giảng viên Đại học thu nhập ổn định lại cho rằng con người thì phải tự do tự tại, mạo hiểm làm ăn.

Thật là bất đông quan điểm.

Nhưng Hứa Bối Đóa lại giỏi nhất việc sói giả làm cừu, cô gật đầu liên tục, tỏ vẻ cô đã tiếp thu, trả lời một cách ngọt ngào: "Chú và cô Lục nói đều rất có lý, con sẽ ghi nhớ những lời dặn dò này. Con sẽ cố gắng hết sức để cân đối tốt được cả hai phương diện."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bi-phan-boi-ta-lai-quyet-lam-giau/chuong-33.html.]

Lục Hoài Ninh im lặng lắng nghe, không biết cư xử hay nói gì thì lại gắp thức ăn cho Hứa Bối Đóa, nói nhỏ: "Cá này ngon lắm, cô nếm thử đi."

"Món này vị cũng rất đặc biệt, cô nếm thử đi."

Cố gắng nuốt mấy miếng cơm được một lúc, ánh mắt của chú Lương vô cùng kỳ lạ, sâu xa nhìn qua Lục Hoài Ninh, mãi sau chú mới lên tiếng:

"Đóa Đóa à, chú còn muốn dặn dò con vài câu."

"Con còn bé, đừng bao giờ để mấy tên đàn ông lừa."

"Đặc biệt là..."

"Đặc biệt là mấy tên đẹp mãt"

Bữa tiệc rơi vào im lặng một lúc, Hứa Bối Đóa nhìn mặt Lục Hoài Ninh, tên này quả thật rất đẹp trai, mấy người mê trai đẹp tất nhiên sẽ rất thích.

Nhưng mà, cũng chỉ giới hạn ở đây thôi, cô cũng không có tâm tư yêu đương.

Hứa Bối Đóa vội vàng gật đầu, vô cùng đồng ý nói: "Chú nói rất đúng, bây giờ chuyện yêu đương nhăng nhít không đi đến đâu! Thôn bên cạnh chúng ta có người suốt ngày theo đuổi con, nhưng con chẳng thèm quan tâm đến anh tal"

"Bây giờ con nhiều tiên như này, đàn ông tâm này cũng rất khôn, anh ta cũng chỉ vì tiền của con thôi! Con chẳng quan tâm!" Thôn bên cạnh sao?

Chú Lương và Lục Hoài Ninh đều khẽ nhíu lông mày.

Hứa Hắc Đậu đang vùi đầu vào ăn cũng ngẩng đầu dậy nói thêm vào: "Con biết con biết! Chị đang nói đến Hứa Quang Diệu! Anh ta hôm trước còn dẫn theo cha mẹ đến dạm hỏi chị! Con sẽ bảo vệ chị con thật tốt! Tên xấu xa nào dám đến gân chị của con nửa bước, con sẽ đánh c.h.ế.t hắn ta ngay tại chỗ!"

Hứa Hắc Đậu làm động tác giơ nắm đấm, chọc cười những người khác.

Hứa Bối Đóa vội cười nói: "Chú yên tâm, con chẳng có chút hứng thú gì với anh ta, con đã từ chối anh ta rồi, nhưng hình như anh ta thấy cháu giàu có, cứ luôn xuất hiện trước mặt cháu."

Chú Lương lập tức nói: "Đóa Đóa, chờ chuyện làm ăn của chúng ta xong xuôi, con chuyển vào Huyện ở đi, gân trường học, tên nhóc kia thấy con có công việc chính thức, có trường học bảo vệ, chắc chắn không dám xăng bậy."

Hứa Bối Đóa thấy chú Lương nhắc tới việc an ninh, trong lòng lại loáng thoáng nhớ tới chuyện xưa.

Trước kia cô từng thuê phòng trọ, mới chập chững vào đời, vì tiết kiệm tiền, từng ở khu ổ chuột.

Phòng trọ giá rẻ, thuê chung với các cô gái khác, không có khu cổng chính, an ninh cũng chỉ là nói cho có.

Trong ngõ nhỏ, thường xuyên có kẻ bám đuôi, hoặc là đi theo mấy cô gái vào tận thang máy.

Hứa Bối Đóa cũng mấy lần đọc được tin tức có người bám đuôi cô gái vào thang máy, sau khi cô gái ấn thang máy trước, đối tượng cũng len lén xuống lầu, quan sát cô gái kia đi vào phòng.

Càng đáng sợ hơn, có kẻ xấu trốn ở cầu thang tối, âm thầm quan sát những cô gái độc thân mở cửa, khi cô gái kia lấy chìa khóa ra vừa mở được cửa, bọn nó sẽ lập tức xông tới, vọt vào trong.

Tóm lại những việc này không chỉ là truyền miệng hay chỉ là mấy đoạn kinh dị trong tiểu thuyết, đều là những chuyện có thật đã xảy ra trong cuộc sống.

Trong Huyện tại thời điểm hiện tại, môi trường an ninh cũng khá ổn, nhưng xem xét về điều kiện sống, gần như chẳng có chỗ nào là an toàn tuyệt đối.

Loading...