Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu - Chương 28

Cập nhật lúc: 2024-12-08 09:05:25
Lượt xem: 33

Lục Hoài Ninh ngồi thẳng dậy, nghiêm túc nói:

"Cô Hứa nếu đã có thành ý, tôi cũng xin phép nói rõ về xuất thân của mình/

"Nhà của tôi ở Tỉnh, làm kinh doanh vật liệu xây dựng, nhưng thị phần ở các Thành phố lớn đa số đều do các anh trai chiếm giữ. Về phần tôi, chỉ mới có thể nắm giữ thị phần ở một số Huyện."

"Cô Hứa, cô có thể hiểu cho, hiện nay tôi có một số vốn và nguồn lực, nhưng bên cạnh không có người đáng tin cậy. Mà tôi đối với thị trường trong Huyện không quá hiểu biết, gân như có thể nói là giai đoạn khởi đầu."

"Giai đoạn này đối với tôi thật sự quan trọng, nếu như làm không tốt, có thể việc kinh doanh ở Tỉnh sau này, tôi sẽ không được phép nhúng tay vào."

"Gần đây tôi đã khảo sát trong Huyện chúng ta, phát hiện mô hình hoạt động thị trường vật liệu so với trên Tỉnh hoàn toàn khác nhau, ở đây thiếu tiêu chuẩn, tốt xấu lẫn lộn, việc mua bán có thiên hướng về cảm xúc, người ngoài muốn đánh vào thị trường này, là rất khó khăn."

Hứa Bối Đóa nghe xong liên suy ngẫm một chút, hóa ra vị công tử này là thế hệ thứ hai của gia đình hào môn nhưng trong tay chưa có quyên lực, bắt đầu đi lên từ đôi bàn tay trắng ở một nơi nhỏ.

Cô cẩn thận suy tính kế hoạch lâu dài cho bản thân, cảm thấy việc hợp tác là một quyết định không tôi.

Hứa Bối Đóa hỏi: "Vậy anh có kế hoạch gì? Thị trường Huyện tôi cũng có điều tra một chút, nhưng nó lại không giống tôi tưởng tượng... có rất nhiều chỗ có thể cải thiện.”

Lục Hoài Ninh mỉm cười nói: "Tôi nghe nói cô hỏi thăm phương thức liên hệ của các thợ giỏi ở khắp nơi, đại khái có thể đoán cô muốn làm gì, có lẽ suy nghĩ của cô và tôi rất giống nhau."

"Vậy anh Lục đừng ngại nói ra nghe xem? Anh yên tâm, tôi không đủ vốn để cướp ý tưởng của anh mà thực hiện hóa nó đâu."

Hứa Bối Đóa biết rõ, suy nghĩ của mình là không cần nói, lỡ như bị người khác giành mất, thì thật là vô nghĩa.

Lục Hoài Ninh càng nói chuyện càng cảm thấy cô gái này rất thích hợp làm đối tác kinh doanh, không hề che giấu mà thẳng thắn chia sẻ:

"Tôi muốn thành lập một hệ thống thợ làm nghề tiêu chuẩn. Cho dù là phát triển bất động sản quy mô lớn, thị trường trang trí dân dụng, bây giờ đều phải đối mặt với rất nhiều điều không rõ ràng chắc chắn."

"Chỉ dựa vào việc đối nhân xử thế, trình độ mỗi người đều chênh lệch, toàn bộ công trình thi công, vật liệu sử dụng đều dựa vào may mắn, điểm này đối với rất nhiều thương nhân mà nói thật khó chấp nhận, chi phí cũng khó mà khống chế..."

Hứa Bối Đóa kinh ngạc, suy nghĩ người đàn ông này tiến bộ hơn cô tưởng tượng rất nhiều.

Trước đây lúc nghiên cứu thị trường trang trí nội thất, đồ gia dụng, đại khái có hiểu một chút vê nguồn gốc xuất xứ. Trong nước khoảng năm 1995. bắt đầu xuất hiện một số công ty khởi nghiệp ở các thành phố lớn như Thâm Quyến, họ tiêu chuẩn hóa toàn bộ quy trình

Mà phần lớn ở khu vực phía Bắc, nhất là ở cấp Huyện, có thể duy trì hơn mười năm đều dựa vào các thợ thủ công đồ trang trí nội thất nhờ quen biết, truyên miệng, quy trình tất nhiên không theo tiêu chuẩn, tất cả thành quả đều giống như một chiếc hộp mù (Blind Box), rất hên xui may rủi.

Hứa Bối Doa đôi mắt sáng lên: "Suy nghĩ của tôi và anh gần giống nhau, tôi nghĩ bước đầu bây giờ nên tổng hợp danh sách tất cả các thợ nghề đang hoạt động trên thị trường, trao đổi trực tiếp với họ, thành lập một đội ngũ chuyên nghiệp, thiết đặt các mức tiêu chuẩn và sau đó tiến hành việc tiêu chuẩn hóa quy trình thực hiện."

"Thị trường bất động sản và vật liệu xây dựng tôi không hiểu, nhưng về lĩnh vực trang trí nội thất thì tôi tương đối hiểu."

Hứa Bối Đóa nói lưu loát về suy nghĩ của mình.

Hai người mới gặp nhau, lại nói chuyện rất vui, rất hợp ý.

Nhìn sang Hứa Hắc Đậu một câu cũng không hiểu, chỉ lặng lẽ chăm chú ăn, ăn thật nhiều, thật ngon miệng!

Lục Hoài Ninh trong lòng đã có dự tính nói: "Như vậy tiếp theo, tôi hiểu ngành xây dựng, tôi chủ yếu tập trung thị trường bất động sản. Cô Hứa, còn thị trường nội thất mạn phép giao cho cô."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bi-phan-boi-ta-lai-quyet-lam-giau/chuong-28.html.]

"Phương diện nguồn lực và tiền vốn, tôi sẽ cố gắng hỗ trợ cô. Cô Hứa không cần lo lắng về vấn đề nguồn vốn, tôi sẽ cung cấp vốn, cô quản lý và vận hành, sau khi có lợi nhuận chúng ta chia 4/6, cô thấy sao?"

Hứa Bối Đóa lắc đầu, bản thân cô ấy cũng là người có tiên, làm sao có thể nhận chia 4/61

Thái độ cô ấy nói về điều kiện rất chắc nịt: "Thật sự mà nói, anh Lục, anh cũng đừng coi thường tôi. Tôi cũng đồng ý bỏ vốn, và muốn chia 5/5 với anh."

Lục Hoài Ninh có hơi ngạc nhiên, bình tính mỉm cười nói: "Xem ra tôi đã thật sự coi thường cô. Vậy cô Hứa chuẩn bị đầu tư bao nhiêu vốn vào giai đoạn đầu?"

Hứa Bối Đóa vỗ n.g.ự.c nói: "Anh nói xem anh đầu tư bao nhiêu, tôi sẽ xem xét tình hình phía tôi."

Vân Mộng Hạ Vũ

Lục Hoài Ninh cẩn thận nói: "Giai đoạn đầu không thể vung tiên mà đầu tư quá nhiều, 5 vạn nhé, nếu trong nửa năm hoạt động tốt, chúng ta có thể thêm vốn đầu tư.

Hứa Bối Đóa tự tin: "Không thành vấn đề. Số tiền này, tôi có thể."

"Vậy được, quyết định như vậy. Tôi sẽ bảo trợ lý soạn hợp đồng."

Nhìn thấy trợ lý người ta chuyên nghiệp như vậy, còn có thể soạn hợp đồng, Hứa Hắc Đậu lại cúi đầu, nhanh chóng lau dầu trên khóe miệng.

Anh đến cả chữ cũng chữ biết chữ không, chỉ có bằng tốt nghiệp tiểu học, cảm thấy không xứng khi đảm nhiệm vị trí trợ lý của chị Đóa Đóal

Lần đầu tiên trong đời của Hứa Hắc Đậu có cảm giác áp lực như vậy.

Hứa Bối Đóa coi qua hợp đồng một lần, xác nhận không có vấn đề gì, thì vui vẻ ký tên. Trước khi rời đi, Lục Hoài Ninh gọi cô lại, muốn nói thêm đôi lời, anh lại mỉm cười: "Cô Hứa, để thuận tiện cho việc liên lạc, tôi sẽ thuê một văn phòng gần thôn của cô, cô có thể tùy ý sử dụng."

"Cô có máy nhắn tin không? Chúng ta bình thường nên liên lạc thế nào?”

Hứa Bối Đóa lắc đầu, đồ đắt tiền như vậy, cô ấy bây giờ đương nhiên không có, hơn nữa từ khi xuyên vào sách, không có người để liên lạc...

Lục Hoài Ninh gật đầu, nụ cười nhẹ nhàng: "Hiểu rồi, trợ lý của tôi sẽ mang đến một số văn phòng phẩm cơ bản, cái khác cô không cần bận tâm."

Buổi tối, Lôi Thanh tụ tập ở cổng thôn Lan Thủy, các nhân công và còn có Hứa Quang Diệu, đợi Hứa Bối Đóa hôm nay ra ngoài nhập hàng trở vê.

Hứa Quang Diệu trách móc hỏi: "Em họ, em thật không hiểu chuyện. em làm sao có thể chở hàng quay vê trước, để Đóa Đóa một mình ở lại Huyện? Trên đó nguy hiểm biết bao, lỡ Đóa Đóa có chuyện gì, chúng ta biết phải làm sao?"

Lôi Thanh trong miệng ngậm cọng rơm, xem thường nhìn anh họ,"em giúp cô ấy kéo hàng vê! Hơn nữa đi cùng cô ấy còn có thanh niên làm vệ sĩ da đen kia, một người có thể đánh nhiêu người! Anh suốt ngày lo chuyện? Anh có thể làm gì cho cô ấy? Vai không thể khiêng, tay xem ra còn nhấc không nổi, thì ở đây làm gì!"

Hứa Quang Diệu không thèm để ý tới lời nói thô tục của em họ nói mình, chỉ là hừ một tiếng, rồi quay đi nhìn xung quanh.

Trời tối dân, màn đêm dan bao trùm.

Mọi người trong thôn đều đã làm việc xong, lúc này anh đang đi dạo ở cổng thôn, nhìn thấy mấy thanh niên đang ở đây tụ hợp, chỉ chỉ trỏ trỏ, chuyện trò tán gẫu.

"Tôi nói Đóa Đóa thích Hắc Đậu của thôn chúng ta!"

"Đúng vậy, trai đơn gái chiếc, trời đã tối hai người ở bên nhau còn chưa về, không chừng đã làm gì...

" Trời đã tối như vậy, thanh niên bây giờ, thực sự quá gan!"

Loading...