Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu - Chương 26

Cập nhật lúc: 2024-12-08 09:05:21
Lượt xem: 36

Mẹ của Quang Diệu vui vẻ đưa Quang Diệu năm tệ, nghiêm túc dặn dò: "Con mau mau đi, ra mặt đi, đến lúc đó cô ấy nhìn thấy con quay lại, nhất định sẽ khóc lóc mà nhào đến con, đến lúc đó con mang tiền này, đưa con bé lên thành mua hai bộ quần áo.

"Chỉ cần nói là quà gặp mặt của ba mẹ cho con bé."

"Chúng ta mau xem ngày, nhanh chóng tiến hành hôn sự."

Bọn họ càng nói càng hăng, mẹ của Quang Diệu thậm chí dò hỏi: "Con bé Đóa Đóa này, trước đây sống từng trong thành, không phải là cũng có chút nuông chiêu từ nhỏ? Đợi gả đi rồi, không biết có thể hầu hạ Quang Diệu chúng ta không!"

"Nhìn cô ấy cũng gây, không biết có sinh con tốt không...".......

Hứa Quang Diệu phiên muộn khi nghe điều này, nhanh chóng đi ra ngoài.

Anh cũng không rõ chính mình đang tiếc nuối điều gì, nhưng cân phải đi gặp Hứa Bối Đóa, bất kể là như thế nào, tình cảm cũng người đến trước kẻ đến sau, Hắc Đậu một người nghèo không bằng anh về mọi mặt, làm sao có thể cướp được cô ấy?

Lúc này Hứa Bối Đóa vui vẻ, kinh ngạc hỏi: "ai ya, đây không phải là anh Quang Diệu sao? Anh đến thăm em à, thật là vinh hạnh, xin hỏi anh có việc gì không?”

Lôi Thanh gân đây không có việc gì đều chạy đến bức tường, trông coi cũng như vui chơi.

Nhìn thấy anh họ mình, anh có chút thù địch, liền hỏi: "La anh họ, nhà của anh không phải rất xa sao, anh đến đây làm gì?"

Quang Diệu ngẩng đầu, ánh nắng chiếu lên má anh, lộ ra nét lịch thiệp,

Chẳng trách nguyên chủ lại si mê anh ấy, quả nhiên là dáng vẻ của một quý ông, không giống những thanh niên trong thôn.

Hứa Quang Diệu mỉm cười, bỏ qua người khác, ánh mắt ôn nhu nhìn Hứa Bối Đóa nói: "Đóa Đóa, đã lâu không gặp, em ốm đi rồi."

Thấy Hứa Bối Đóa không tức giận hay tránh mặt anh, anh mạnh dạn đến gần một bước, ánh mắt long lanh,"Đóa Đóa, duyên phận của hai chúng ta, làm sao có thể dễ dàng bị cuộc sống đánh bại như vậy?” "Những ngày qua, anh mỗi ngày đều giải thích với ba mẹ, nhà anh tuy rằng không giàu, nhưng cũng coi là một hộ gia giáo trong thôn. Anh tin, chúng ta cùng nhau nỗ lực at có thể cùng nhau xây dựng tương lai!"

Đôi mắt long lanh của anh, lúc nói những lời như vậy, vô cùng chân thành.

Nhưng Hứa Bối Đóa biết tình tiết trong sách, biết anh là người bội tình bạc nghĩa, xém chút tin là thật.

Hứa Bối Đóa nghĩ một chút, đột nhiên hiểu ra, sự phô trương của mình, chắc chắn gây chú ý với người trong thôn.

Ý nghĩ muốn chiếm đoạt, lại bắt đầu.

"Ai ya, anh Quang Diệu, duyên phận hai chúng ta thật sự rất đáng tiếc."

"Sau khi anh đi, bên cạnh em xuất hiện rất nhiều người muốn theo đuổi em."

Hứa Bối Đóa cố ý liếc nhìn Lôi Thanh, Lôi Thanh nhận được ánh mắt, lập tức ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu, đến bên cạnh Hứa Bối Đóa, ánh mắt đầy thù địch nhìn anh họ.

Cô cười nói: "Có chàng trai, gia cảnh tốt, lại có công việc ổn định!"

Anh Quang Diệu, chúng ta thực sự không hợp. Em nghe các di trong thôn nói, tìm người yêu, tốt nhất là tìm người có công ăn, việc làm ổn định, ngày tháng sau này mới có thể khá giải"

"Sau này, anh đừng đến tìm em nữa, em lo có tin đồn trong thôn, ảnh hưởng đến việc em tìm người yêu”

Những câu nói này như châm dầu vào lửa, ai mà không biết chứ!

Hứa Bối Đóa lộ ra nụ cười thâm sâu, cùng Hắc Đậu bỏ đi.

Hứa Quang Diệu trông rất đẹp trai, từ nhỏ đến lớn đều là ý trung nhân của các cô gái trong thôn.

Không ngờ, có một ngày, lại bị em họ của mình qua mặt. Em họ không học vấn, không kỹ năng, có gì tốt? Ưu điểm duy nhất, chính là được sinh ra trong thành phố, điều kiện gia đình tốt mà thôi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bi-phan-boi-ta-lai-quyet-lam-giau/chuong-26.html.]

Anh trước đây không bao giờ để em họ vào mắt, chưa từng cảm thấy mình thua kém.

Hứa Quang Diệu thấy em họ của mình, sắc mặt lộ ra vẻ lạnh lùng.Công trình xây dựng tường bao quanh trang trại của Hứa Bối Đóa tiến triển rất thuận lợi, trong vòng vài ngày, tất cả tường thấp đã hoàn thành.

Đồng thời, thời gian này Hứa Bối Đóa ngày nào cũng cùng Hứa Hắc Đậu lên Huyện, dạo quanh các cửa hàng vật liệu để chọn vật tư xây lại nhà thờ tổ trong thôn.

Lôi Thanh có một người bạn nối khố lái xe tải lớn, mỗi ngày anh mượn xe người ta chạy đi chạy lại, kéo hàng.

Hứa Quang Diệu mỗi ngày cũng đều đến đây, có lúc mang theo cơm nắm ở nhà đến, có lúc mang theo vài món quà nhỏ làm từ hoa bất từ.

Hứa Bối Đóa lần nữa bị Hứa Quang Diệu chặn lại, tay trái anh cam bình giữ nhiệt, tay phải ôm vào lòng một bông hoa dại hái trên đường, vẻ mặt tươi cười như ánh mặt trời, đứng bên đường nói với Hứa Bối Đóa:

"Đóa Đóa, thời tiết hôm nay rất tốt, anh nhìn thấy đóa hoa này trên đường, rất hợp với em.

"Dù thời tiết rất tốt, nhưng con gái cũng nên uống nhiều nước ấm, anh mang đến cho em một bình nước."

Trong thôn, hiếm có tình yêu tự do, hôn nhân đa số ba mẹ đặt đâu con ngồi đó, con trai đương nhiên cũng ít có sự quan tâm.

Hứa Quang Diệu đẳng này rất tự tin, hành động dịu dàng và quan tâm của mình, đều là học được từ radio và trong mấy tiểu thuyết nổi tiếng trên báo chí, anh thích đọc sách, tin rằng mình khác với những thanh niên trong thôn, nhất định nhờ sự khác biệt này anh có thể đánh bại người khác.

Đặc biệt là em họ của anh, Lôi Thanh, anh ta không học vấn, không kỹ năng, cho dù người em họ này có công việc ổn định, nhưng xem ra cũng chỉ là một người rơm, không hiểu cách lấy lòng một cô gái là như thế nào.

Hứa Bối Đóa dừng lại một chút, cau mày, tay lịch sự nhận lấy hoa, chậm rãi nói:

"Anh Quang Diệu, bình nước đó không cần đâu, nó không rẻ, anh giữ lại mà dùng."

Sau đó, có tiếng âm am từ xa đến, một chiếc xe tải đi vào thôn, Lôi Thanh từ ghế phụ lo đầu ra, vui vẻ gọi: "Đóa Đóa, đi thôi, vào thành nào!" Hứa Bối Đóa lịch sự tạm biệt Hứa Quang Diệu, sau đó tiện tay để bông hoa vào trong túi xách, đeo kính râm, vui vẻ lên xe.

Xe tải chỉ có hai chỗ ngồi, Hứa Bối Đóa và Hứa Hắc Đậu ngôi trong khoang chở hàng, gió nhè nhẹ, tóc cô cũng khẽ bay bay.

Em họ, Lôi Thanh sớm đã phát hiện Hứa Quang Diệu nhìn anh với bộ dạng khinh thường.

Hứa Quang Diệu gân như nắm chặt nắm đấm.

"Không! Anh không tin, Đóa Đóa không phải là cô gái ham tiên, tuyệt đối không phải là cô gái ham hư vinhl

Cô ấy nhất định sẽ nhìn thấy ưu điểm của anh!"

Trên thị trường vật liệu xây dựng, Hứa Bối Đóa đã thăm dò rất nhiều, bao gôm cả gạch men, cửa gỗ, cửa sổ nhôm,... phát hiện thời đại này, những loại vật liệu này quả thật khó mà so sánh với sau này.

Nếu cô có đủ tiền, thực sự muốn thầu hết thị trường hỗn hợp này, bản thân tự kinh doanh, làm ra sản phẩm cao cấp, chất lượng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trên thị trường đa số các thành phẩm nội thất không tốt lắm, chủ yếu là thuê các thợ mộc làm.

Khá hơn một chút thì người thợ mộc đo lấy kích thước phù hợp và chính xác làm trọn bộ tủ, vừa vặn, chất liệu gỗ ván ép, dù không tốt, nhưng tạo hình thời trang, thông thường sẽ tạo được lớp hoa văn đẹp, thêm một, hai tấm gương.

Những người thợ thì cũng thật không rõ ràng, về cơ bản là dựa vào danh tiếng từ mọi người truyền miệng giới thiệu, không hoạt động như đơn vị, hay công ty được tiêu chuẩn hóa sắp xếp trang hoàng hiện đại.

Hứa Bối Đóa khảo sát mấy ngày nay, cuối cùng cũng biết tại sao thôn trưởng dám yên tâm giao cho cô việc sửa chữa lại nhà thờ tổ.

Thông thường tìm một người thợ mình tin tưởng không dễ, hơn nữa còn coi trọng việc đối nhân xử thế.

Thôn trưởng và các ông lớn trong thôn, đoán Hứa Bối Đóa là một cô gái trẻ, trong thôn chưa có nhiều ân tình, khả năng sẽ vấp phải trắc trở khắp nơi.

Cho nên việc sửa nhà xem như là làm việc tốt, họ giao cho cô, mặc dù thấy có lỗi với bác năm cô ấy, nhưng cũng chờ xem tin vui của cô.

Loading...