Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu - Chương 23

Cập nhật lúc: 2024-12-08 08:54:35
Lượt xem: 35

Lôi Thanh thôn lẽ bước theo sau, đề phòng bản thân bị phát hiện, âm thầm theo dõi Hứa Bối Đóa và Hứa Hắc Đậu.

Đến nơi, ba của Hứa Hắc Đậu là một người nông dân mộc mạc trung thực, lần đầu tiên gặp ông ấy, Hứa Bối Đóa cũng khó mà tin rằng người này đã lén lút làm hỏng cột chịu lực.

Nhưng ở trong thôn bình thường không có người ngoài vào, hơn nữa nếu có người khác đi vào nhà thờ tổ, Hứa Hắc Đậu sẽ phát hiện, không phải chỉ thấy mỗi ba mình ra vào.

Không đợi người nhà nói gì, Hứa Bối Đóa hỏi thẳng vào vấn đề.

“Chú, nhà thờ tổ trong thôn bị sập, chú có suy nghĩ gì không? ”

Ông Hứa có chút bối rối, lúng túng nói: “Chú có suy nghĩ gì sao? Không phải Hứa Hắc Đậu đi với con đến nhà thờ tổ à? Con có việc gì cứ giao cho Hắc Đậu nhà chú làm, Hắc Đậu nhà chú rất khỏe, thật thà, là một thanh niên tốt. ”

Hứa Bối Đóa nhìn quanh nhà của Hứa Hắc Đậu, nhà này rõ ràng khá nghèo, có thể nói là chỉ có bốn bức tường.

Khác với nền gạch men, tường xi măng sơn màu sạch sẽ gọn gàng của nhà trưởng thôn, nhà Hứa Hắc Đậu vẫn còn nền đất, tường đất, cửa toàn là giấy dán, trông rất thô sơ.

Nhà râm mát cả ngày, mặt trời gần như không chiếu tới.

Trong nhà còn có một người phụ nữ trung niên, đầu tóc hơi rối, chân khập khiễng mang đôi giày vải bị rách, run rẩy đi tới, không nhìn ra được một chút gọn gàng sạch sẽ, dáng vẻ rất khác với phụ nữ trong thôn.

Dì chắc là mẹ của Hứa Hắc Đậu.

Hứa Hắc Đậu theo bản năng đỡ lấy mẹ của cậu, quở trách nói: “Mẹ, chân mẹ không khỏe tại sao lại xuống giường, nhà có khách, con và ba đến tiếp đãi được rồi”.

Hứa Bối Đóa lập tức biết được mẹ của Hứa Hắc Đậu sức khỏe không tốt.

Cô ngẫm kỹ cũng hiểu rằng, nếu không phải cuộc sống khó khăn thì ai mà sẵn sàng động đến đồ thờ cúng tổ tiên.

Vì trên cột chịu lực, chuyện mạ vàng bị lộ ra, cô cũng không làm ầm lên để truy cứu.

Chỉ muốn âm thầm nói với người nhà, sau này xây xong nhà thờ tổ mới, mong rằng không xảy ra chuyện này nữa.

Hứa Bối Đóa hạ giọng, giả vờ tám chuyện: “Con đi điều tra nguyên nhân sập nhà thờ tổ, phát hiện ra một việc.”

“Trong nhà thờ tổ có một cột chịu lực, nó bị nứt nên không chịu được trọng lực làm nhà thờ tổ bị sập. ”

“Mọi người yên tâm, trong thôn không có ma quỷ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bi-phan-boi-ta-lai-quyet-lam-giau/chuong-23.html.]

Ba Hứa Hắc Đậu ngẩng đầu kinh ngạc, lộ rõ đầy nếp nhăn trên mặt, giọng ông run nhẹ: “Đây... làm sao bị sập chỉ vì một cây cột? ”

Hứa Bối Đóa cười nói: “Chú, cái này thì con không biết. Đây là vấn đề trong xây dựng. ”

“Mỗi bức tường đều cần có cái gì đó để chịu trọng lực, nhà thờ tổ chúng ta trước đây là tường đất, không có khả năng chịu lực, cho nên mới nhờ vào các cây cột chống đỡ”.

Trong mắt của ông Hứa lộ ra chút sợ hãi và hối hận, ông lúng túng bặm môi, râu trên cằm run rẩy, hối hận nói: “Chú... thực ra chú...”

Vân Mộng Hạ Vũ

Hứa Hắc Đậu có lẽ cũng hiểu ra, cậu nghĩ về lúc Hứa Bối Đóa hỏi thăm về việc có thấy ai ra vào nhà thờ tổ, lập tức hiểu ra, nhất định là ba của mình làm hỏng cây cột đó.

Bây giờ cô điều tra rõ ràng chân tướng, nhất định là đến hỏi tội, thậm chí bảo nhà họ bồi thường, trên mặt Hứa Hắc Đậu và ba cậu lộ rõ sự lo thôn.

Không ngờ Hứa Bối Đóa quơ tay, cắt ngang câu chuyện.

“Truy cứu chuyện này không có ý nghĩa gì, dù sao nhà thờ tổ cũng đã sập, nhưng chú, còn có Hắc Đậu, con hy vọng mọi người ghi nhớ việc này, nên thận trọng, nhà mọi người sống gần đây nhất, sau này nếu có người muốn phá hoại nhà thờ tổ, mọi người nhất định phải ngăn cản”.

Nghe những lời này, Hứa Bối Đóa bỏ qua cho nhà họ.

Ông Hứa có chút nghi ngờ, lo thôn hỏi: “Vậy bây giờ chuyện này, con không nói với trưởng thôn sao? ”

Hứa Bối Đóa nói: “Con biết mọi người có khó khăn, nếu không đến bước đường cùng, chắc cũng sẽ không có chủ ý lấy đồ nhà thờ tổ, đúng không, chú? ”

Ông Hứa rất cảm kích, không thể không giải thích: “Vợ chú bị bệnh rất nặng, năm nay thu hoạch không tốt, không có tiền khám chữa bệnh, chú lúc này…bất đắc dĩ, lấy một ít vàng, lén cầm ra ngoài bán”.

“Mấy ngày nay nhà thờ tổ bị sập, mỗi đêm chú không thể ngủ được, cho rằng tổ tiên quở trách, vội vàng bảo Hắc Đậu cùng con sửa nhà thờ tổ, cũng là nghĩ lấy công chuộc tội. ”

Hứa Bối Đóa biết sự khó khăn của gia đình Hắc Đậu, cũng nhìn ra họ không phải người xấu, chỉ là thời đại này thực sự rất nghèo, ép họ đến đường cùng.

Hứa Bối Đóa quyết định giúp một việc nhỏ: “Hắc Đậu cùng con làm việc này, nhưng rất cực, con sẽ không để em ấy làm việc không công”.

“Thế này, con thấy gia đình mình cần nhiều tiền, con đưa trước tiền lương của Hắc Đậu tháng này.”

Gia đình nông dân nghèo khó, nhận được ân huệ của người khác, cảm thấy bản thân bứt rứt, luôn muốn từ chối, nhưng Hứa Bối Đóa không đợi họ phản ứng mà nói: “Nếu đã nhận tiền lương sớm, Hắc Đậu phải cực nhiều hơn, làm việc phải chăm chỉ hơn.”

Hứa Hắc Đậu liên tục gật đầu, ông Hứa cũng cảm ơn rối rít.

Ra đến cửa, Hứa Hắc Đậu không giấu được sự cảm kích của mình, chân thành cúi đầu, nước mắt lưng tròng, nghiêm túc nói: “Chị, cảm ơn chị đã đối tốt với gia đình em, em sẵn lòng vì chị làm trâu làm ngựa.”

Loading...