13.
chiếc ghế da lạnh lẽo, bóng dáng bên tấm kính dày, trái tim đập nhanh kiểm soát.
Cảnh sát Lâm bên cạnh , ánh mắt sắc bén như đuốc Lý Lâm trong phòng thẩm vấn.
"Ngoại hình của Lý ... Dường như giống với miêu tả của cô lắm?"
đàn ông chút phát phì trong phòng thẩm vấn, lòng dâng lên một nỗi chua xót.
"Con khó tránh khỏi là sẽ đổi."
Cảnh sát Lâm khẩy, thêm gì.
Cuộc thẩm vấn bắt đầu.
"Anh quen Hà Mịch Hạ ?"
Lý Lâm chút do dự lắc đầu.
"Nghĩ xem, chắc chắn quen ?"
Cảnh sát lấy ảnh của , đặt mặt Lý Lâm.
dáng vẻ đàn ông cố gắng nhận mà kìm mở lời.
"Anh vẫn liên lụy đến ..."
Cảnh sát Lâm hừ lạnh một tiếng: "Thế ư? Vậy Lý quả thực diễn xuất tồi."
Lý Lâm đột nhiên vỗ trán: "À ồ, nhớ , cô con riêng của tên đồ tể Vương ở quê ? Nhà họ quan hệ lộn xộn lắm, còn thường xuyên bắt gặp..."
Lý Lâm mô tả những điều khó coi, kìm siết chặt ngón tay.
"Anh thường xuyên tìm cô ?"
Lý Lâm vội vàng giải thích: " tìm cô gì? Tổng cộng cũng chỉ giúp gia đình đến chỗ tên đồ tể Vương mua vài thịt thôi..."
"Anh giúp đỡ cô học đại học ?"
"Cô là đầu thị trấn chúng , bố là bí thư thị trấn, nếu bất kỳ giúp đỡ nào về học vấn cho cô thì đó đều là ý của bố , tuyệt đối liên quan đến cá nhân ."
Cảnh sát Lâm tháo tai : "Nếu Lý Lâm thực sự bao che cho cô thì rằng diễn xuất của thật sự giỏi."
cúi đầu, tâm trạng chìm xuống đáy.
Cảnh sát Lâm tiếp tục đưa màn hình điện thoại đến mặt : "Đáng tiếc, tin tức nhận , thời gian gây án của khớp, thể loại trừ nghi ngờ."
"Vì hung thủ ."
đột ngột ngẩng đầu, thể tin về phía cảnh sát Lâm.
"Sao thể... Không , thì là ai?"
14.
“Cảnh sát Lâm, thật sự ngờ cuối cùng vẫn phòng thẩm vấn."
quanh, khỏi cảm thấy phản cảm với bầu khí nghiêm nghị đang ập đến.
Khuôn mặt rám nắng của cảnh sát Lâm căng thẳng, bất động chằm chằm .
"Lý Lâm lập gia đình , hơn nữa dường như chẳng ấn tượng gì về cô."
"Có cô còn đang giấu chúng chuyện gì ?"
sững một chút, đột nhiên bật .
"Con quả nhiên là sẽ đổi."
Cảnh sát Lâm vẫn bất động , chờ đợi đưa một câu trả lời thỏa đáng.
thở dài: "Anh gì với các nữa ? Anh còn gì, cứ thẳng với là ."
"Anh đúng là với chúng về một , chẳng lẽ cô nhớ ?"
"Tiêu Hòa Húc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-mat-tren-tran-nha/chuong-6.html.]
Trong khoảnh khắc, đầu óc trống rỗng như sét đánh.
Cảnh sát Lâm nhạy bén nắm bắt sự đổi biểu cảm của : "Cô nên giấu chúng , một tháng đến đây ẩn và khi g.i.ế.c Vương Trung..."
"Mục tiêu tiếp theo là cô ."
15.
Tiêu Hòa Húc là con trai của Vương Trung, khi qua đời, đổi họ theo họ .
Anh luôn cảm thấy cái c.h.ế.t của điểm đáng ngờ và vô cùng căm ghét Vương Trung.
Khi và đến, đương nhiên căm cũng ghét chúng .
và chỉ gặp vài .
Anh vẻ ngoài mấy thiện cảm, đường nét khuôn mặt cứng rắn như đẽo bằng dao, cả toát một sự hung hãn mạnh mẽ.
Anh từng nhất định sẽ g.i.ế.c Vương Trung để trả thù cho .
16.
Cảnh sát Lâm xoa xoa giữa hai lông mày, dường như chút bực bội.
"Vậy tại cô sớm hơn với chúng , với cảnh sát?"
cúi đầu.
" nghĩ đến , nếu nhắc tên thì quên từ lâu ."
"Tiêu Hòa Húc là kẻ đầu đường xó chợ nổi tiếng trong thị trấn, lúc đó còn đang trong thời kỳ nổi loạn, gì cũng , thể tin là thật."
Cảnh sát Lâm dậy, đến giúp mở khóa ghế.
"Thôi , hôm nay đến đây thôi, cô về ."
"Đợi điều tra xong Tiêu Hòa Húc thì sẽ tìm cô để hỏi thêm."
khẽ : "Cảnh sát Lâm quả thực tin tưởng ."
"Ý cô là ?"
Cảnh sát Lâm theo phản xạ nắm chặt cổ tay , ngăn rời .
cũng giãy giụa, chỉ mắt .
"Thật cũng chắc các tìm thấy hung thủ, xét theo cảnh của , hung thủ nên là ân nhân của ?"
Cảnh sát Lâm siết chặt cổ tay , trong mắt ẩn chứa sự tức giận kìm nén.
"Cô trải qua bất hạnh, cô thể báo cảnh sát, cảnh sát sẽ bảo vệ cô."
Trong lòng lạnh, ngoài mặt gật đầu đồng tình.
"Chỉ là đùa thôi mà, nhất định sẽ hợp tác hết ."
Cảnh sát Lâm hất tay , thèm để ý nữa.
17.
ghế sofa, một lời, lặng lẽ căn phòng ngủ tối đen ở đằng xa.
Đột nhiên, điện thoại reo vang dồn dập.
"Leng keng leng..."
vô cảm cầm điện thoại lên, liếc gọi đến.
"Alo, cô Hà, cô đang ở nhà ?"
Giọng của cảnh sát Lâm vẻ sốt ruột, khác hẳn vẻ lạnh nhạt buổi chiều.
hiểu tại "ừ" một tiếng: "Sao thế, cần hợp tác điều tra ?"
"Cô mau khỏi nhà , đừng ở trong nhà nữa! Nhanh lên!"
nhíu mày: "Xảy chuyện gì ?