Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 70
Cập nhật lúc: 2025-11-09 12:43:32
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Cẩm Dao lo đến phát điên: “Cha và Tam thúc đều lên cơn sốt, nóng hổi, bệnh nặng lắm , mau cứu bọn họ !”
Bất kể Mộc Trọng Đức (Mộc Đại Gia) đối xử với khác , nhưng ông luôn yêu thương, che chở đứa con gái hết mực. Tình cảm của hai cha con vô cùng sâu đậm.
Mộc Nhị Gia ngây . Đám đàn ông của Đại phòng và Tam phòng đều đang nhốt chung một phòng, canh gác nghiêm ngặt, cho ăn cơm, bỏ đói mấy bữa .
“Vậy con tìm Tằng đại nhân .”
Mộc Cẩm Dao hốc mắt đỏ bừng: “Con tìm , Tằng đại nhân chịu! Nhị thúc, bây giờ chỉ thúc mới cứu bọn họ. Cha con và Tam thúc đối xử với thúc, nhưng các là ruột thịt, m.á.u mủ tình thâm. Xin thúc nể mặt tổ phụ, cứu bọn họ với!”
Tằng đại nhân chỉ là chịu, ông còn mong bọn họ c.h.ế.t quách cho , vĩnh viễn trừ hậu họa. Nàng đây là ý của riêng Tằng đại nhân là ý của Mộc Vãn Tình, nhưng bất kể thế nào, nàng cũng cứu .
Mộc Nhị Gia khó xử: “Giúp thế nào? Ta đại phu.”
Mộc Cẩm Dao nước mắt lưng tròng cầu xin: “Chỉ cần thúc chịu giúp với Tằng đại nhân, xin ông mở cửa phòng, mời một đại phu đến trị liệu, ông nhất định sẽ đồng ý.” Nể mặt Mộc Vãn Tình, Tằng đại nhân cũng nỡ từ chối Mộc Nhị Gia.
Mộc Nhị Gia đau cả đầu: “Tằng đại nhân sẽ .”
Mộc Cẩm Dao thất vọng vô cùng. Đây là em ruột thịt mà, thể tuyệt tình như ? Nàng kéo tay Mộc Nhị Gia buông, nước mắt giàn giụa: “Dù thế nào cũng thử một chứ, con cầu xin thúc!”
Mộc Nhị Gia cũng sắt đá, Mộc Cẩm Dao lóc cho mềm lòng: “Thôi , xem tình hình .” Ông cũng thể chỉ lời từ một phía.
Ông còn đến phòng giam chung, thấy từ xa một đám nữ quyến đang canh giữ ở cửa, ai nấy đều nước mắt đầm đìa. Từ trong phòng vọng từng đợt tiếng than thê lương. Trong ngoài tiếng vang trời, vô cùng thê thảm.
Thư Sách
Mộc Đại phu nhân thấy Mộc Nhị Gia chạy tới, trong mắt lóe lên một tia hận thù, nhưng chỉ trong chớp mắt, bà vội vàng : “Nhị , đến đúng lúc lắm, mau phá cửa cứu !”
Mộc Nhị Gia còn kịp gì, một đám phụ nữ xô đẩy ông tiến lên, cùng dùng sức phá tung cửa lớn. Đám con cháu Mộc gia bên trong lập tức ùa như vỡ tổ, tán loạn tứ phía, bỏ trốn mất dạng.
Chờ những kẻ thể chạy đều chạy hết, Mộc Đại phu nhân lúc mới dẫn đám phụ nữ lao phòng: “Lão gia! Lão gia!”
Hai em Mộc Đại Gia rơi trạng thái nửa hôn mê, mặt đỏ bừng bất thường, mắt nhắm nghiền, quần áo ướt đẫm mồ hôi. Bọn họ vốn nuông chiều, nay phế gân tay gân chân, thể và tinh thần đều chịu đả kích nặng nề, cuối cùng gượng nổi mà ngã bệnh.
Mộc Đại phu nhân lo phát điên. Chồng bà là bầu trời, là chỗ dựa của bà. “Nhị , ngây đó gì? Mau tìm đại phu!”
Mộc Nhị Gia cảm thấy gì đó , vô thức xoay ngoài. Ông lập tức đụng Tằng đại nhân tin chạy tới: “Mộc Nhị Gia, ông ở đây? Xảy chuyện gì?”
Mộc Nhị Gia mấp máy môi, còn kịp , Mộc Đại phu nhân giành : “Tằng đại nhân, Nhị nhất thời lo lắng cho nên mới phá cửa, xin ngài bỏ qua.”
Mộc Nhị Gia trợn mắt há mồm: “Không, ...” Ông còn đụng cửa mà.
Mộc Đại phu nhân cho ông cơ hội : “Nhị , nhất định tìm một đại phu cao tay, nhất là thể chữa gân cốt đứt. Lão gia sốt cao bất tỉnh, cứ thế sẽ giữ mạng! Mau , sớm về sớm!”
Đây là thỉnh cầu, mà là lệnh.
Ánh mắt Tằng đại nhân lóe lên, thầm thở dài. Đàn ông Mộc gia gì, nhưng đàn bà thì ai cũng đầy tâm kế. Mộc Đại phu nhân ngày thường lộ mặt, lộ tiếng, hóa cũng là một nhân vật lợi hại.
dù thế nào, ông cũng thể để Mộc Nhị Gia gài bẫy. “Mộc Nhị Gia, mời theo .”
Ông kéo Mộc Nhị Gia ngoài, gọi thuộc hạ: “Người , canh giữ ở cửa, cho phép bất kỳ ai ! Kẻ nào dám trái lệnh, g.i.ế.c!”
“Đi bắt hết những tên phạm nhân bỏ trốn về đây! Kẻ nào chống cự, g.i.ế.c tha!” Giọng ông đằng đằng sát khí. Dám bỏ trốn, thì chấp nhận hậu quả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-70.html.]
Mộc Đại phu nhân đột nhiên ngẩng đầu, kinh ngạc sợ hãi: “Tằng đại nhân, ngài hiểu lầm ! Bọn trẻ tìm đại phu, bỏ trốn! Mộc Nhị Gia thể chứng!” “Nhị , mau một câu !”
Mộc Nhị Gia ngốc đến mấy cũng gài bẫy, ông câm miệng .
Bên ngoài truyền đến một trận hoan hô: “Mộc Tam tiểu thư trở về !”
Mộc Nhị Gia lập tức đầu chạy như bay ngoài. Con gái ông về , ông sợ nữa! Ông chỗ dựa !
Mộc Đại phu nhân ông chạy còn nhanh hơn thỏ: “Nhị , Nhị ...”
Tằng đại nhân thật sự mất hết kiên nhẫn, suốt ngày gây chuyện ngừng, mà chẳng ai hồn. “Gọi Nhị cũng vô dụng! Bà cứ chờ Mộc Tam tiểu thư về thu thập bà và cả nhà bà !”
Mộc Vãn Tình là bênh vực nhà nhất, dám gài bẫy cha nàng, nàng mà chỉnh cho bà thét thì mang họ Mộc.
Mộc Đại phu nhân kết cục của việc đắc tội Mộc Vãn Tình. bà thể gì bây giờ? “Tằng đại nhân, ngài thấy... tiểu nữ của thế nào?”
Tằng đại nhân dám tin, về phía Mộc Cẩm Dao. Mộc Cẩm Dao đang ngây ngốc trợn to mắt, dường như tiếp nhận thông tin, cũng như thể dọa choáng váng.
Mộc Đại phu nhân nhắm mắt, nén đau thương : “Ta gả tiểu nữ cho ngài , đổi ngài che chở cho phu quân và các con trai của .” Đây là biện pháp duy nhất bà thể nghĩ . Bà ý thức rõ đấu Mộc Vãn Tình, thể bảo vệ nhà, chỉ thể tìm viện trợ bên ngoài.
“Nương!” Mộc Cẩm Dao lúc mới bừng tỉnh, tức đến đỏ mắt. Đây là thứ hai! Có những chuyện một khi bắt đầu thì thể đầu , một ắt sẽ hai.
Mộc Đại phu nhân cũng : “Cẩm Dao, con đừng trách nương. Nương thật sự hết cách . Phụ con và các của con sắp sống nổi nữa, con nỡ lòng bọn họ chỗ c.h.ế.t ?”
Mấy đứa con trai sắp xe ngựa kéo , tưởng tượng đến cảnh đó, bà đau lòng c.h.ế.t. Bà cảnh đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, nhặt xác cho họ.
Mộc Cẩm Dao Mộc Đại Gia đang hôn mê bất tỉnh, nghĩ đến cảnh tượng gia đình hòa thuận vui vẻ khi xưa, kìm nước mắt, lời từ chối cũng thể thốt .
Lòng nàng ngập tràn tuyệt vọng, cảm giác thất bại và bất lực bao trùm . Trọng sinh một đời, tại vẫn khó khăn đến ? Nàng nỗ lực tự lập như , thật sự ?
Một thuộc hạ vội vàng chạy đến: “Lão đại, tiểu thư gọi ngài qua đó, việc.”
Tằng đại nhân chút do dự xoay rời , để hai con Mộc Đại phu nhân . Đây là... động lòng? Chê ? Không thể nào?
Mộc Đại phu nhân thẹn trong lòng, nhưng vẫn cố giải thích: “Cẩm Dao, con đừng trách nương. Nếu lúc sinh tử tồn vong, nỡ... Nếu phụ con và các con xảy chuyện, nhà chúng coi như xong thật. Cảnh góa con côi khó khăn thế nào con ? Mấy năm nay nhà chúng đắc tội ít tộc nhân, bọn họ sẽ bỏ đá xuống giếng.”
Bà bắt đầu kể lể nỗi bất đắc dĩ của , càng càng thê thảm. Trong mắt bà lóe lên một tia thù hận: “Tất cả những chuyện đều trách Mộc Vãn Tình! Là nó hại cả nhà chúng , là nó!”
Nếu một gánh chịu oán hận, đó chính là Mộc Vãn Tình!
Mộc Cẩm Dao ngây , ánh mắt lập lòe, lúc sáng lúc tối.
Đám đông đang canh giữ bên ngoài khách điếm thấy Mộc Vãn Tình thật sự mang về hơn 60 chiếc xe ngựa, đều hưng phấn hét lên. Tiếng hoan hô vang dội khắp nơi.
Mộc Vãn Tình dứt khoát nhảy xuống xe: “Tất cả xếp hàng nhận xe ngựa! Đồ đạc trong xe là tặng cho tộc nhân, hy vọng thể giúp bình an vượt qua một mùa đông ấm áp.”
Mọi sướng phát điên, còn chuyện như ? Hai em Mộc Tử Thành phụ trách phân phát, ai nhận đồ thì ký tên.