Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 66:66
Cập nhật lúc: 2025-11-09 12:02:42
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chờ một chút!” Mộc Dung Tuyết (con gái chú Ba) một tay kéo em gái, một tay kéo , khó khăn chen khỏi đám đông. “Ba con chúng cũng qua bên đó.”
“Mộc Dung Tuyết, mày là cái đồ phản bội!” Mộc Lão thái thái tức run cả . Bà đối xử với đứa cháu gái tệ.
Mộc Dung Tuyết thèm để ý. Lúc gây sự cũng ai báo cho nàng . Nàng đương nhiên sẽ theo những cùng chịu c.h.ế.t. Dựa cái gì chứ?
“Cha, cha đừng trách con. Tam tỷ tỷ cho quá nhiều, con thể từ chối. Cha cũng , con sức khỏe yếu, em gái con thể chất kém, chịu nổi giày vò.”
Ai cũng , một khi Mộc Vãn Tình lên nắm quyền, việc đầu tiên chính là thanh trừng. Phàm là những kẻ phục nàng, tự nhiên sẽ xử lý.
Mộc Tam Gia (chú Ba) cảm xúc lẫn lộn. Ông há miệng: “Con... con đưa Hồng di nương và con qua đó .”
Ông còn thể gì bâyD? Tình thế ép , bọn họ thua , chỉ thể tính đường lui. Vốn tưởng Nhị phòng Mộc Vãn Tình thì yếu ớt chịu nổi, ai ngờ nàng đột ngột xuất hiện.
Mộc Đại Gia phẫn nộ gầm lên: “Lão Tam!”
Mộc Dung Tuyết cảm xúc lẫn lộn: “Con chỉ lo cho . Di nương ở hầu hạ cha. Cha thương như , bà thể bỏ ?”
Hồng di nương nước mắt lưng tròng cầu xin: “Tiểu thư, để qua đó chăm sóc thằng bé .”
“Không .” Mộc Dung Tuyết ghét nhất là mấy bà di nương , suốt ngày mách lẻo, nàng chịu ít thiệt thòi từ bọn họ. “Gặp chuyện là chạy trốn, đây là cái gọi là tình sâu như biển của bà ? Trách nhiệm của di nương là hầu hạ đàn ông, con cái do chủ mẫu chăm lo, bà cần bận tâm.”
Hồng di nương đáng thương Mộc Tam Gia cầu cứu. Bà là của Tam phòng, Mộc Tam Gia cho phép, bà thể thoát .
Thư Sách
Mộc Tam Gia sủng yếu ớt, nữ nhi sắc mặt lạnh lùng, dứt khoát nhắm mắt , mặc kệ thứ.
Mộc Vãn Tình nhặt một cây gậy đất lên, lôi gậy đến mặt Mộc Đại Gia.
“Mộc Trọng Đức, ông định đối xử với Nhị ca của thế nào? Đánh c.h.ế.t bằng gậy, đúng ?”
Mộc Trọng Đức cây gậy trong tay nàng, khỏi sợ hãi: “Ta... Ta chỉ dọa một chút, ý gì khác.”
Lời chẳng ai tin, Mộc Vãn Tình tự nhiên cũng tin.
“Ta là nhân hậu, rộng lượng, sẽ để tay dính máu. Vậy , Mộc Trọng Đức, Mộc Trọng Văn (chú Ba), các ông là chủ mưu, phế gân tay gân chân, trở thành phế nhân . Ta bảo đảm sẽ để các ông c.h.ế.t đói.”
Đứng còn vững, ăn uống đều cần hầu hạ, thì còn sức mà gây chuyện?
Mộc Trọng Đức tưởng tượng đến cảnh Giang thị vệ hôi thối, thể động đậy, sợ đến trắng cả mặt: “Ngươi thể đối xử với như ! Ta là Đại bá của ngươi!”
Mộc Vãn Tình nhếch mép trào phúng. Vừa nãy còn oai phong lắm ? “Nhị ca của cũng là cháu ruột của ông đấy. Để ông sống là sự nhân từ lớn nhất của .”
bọn họ sẽ nhanh chóng hiểu , thế nào gọi là sống bằng c.h.ế.t. C.h.ế.t dứt khoát ngược còn hơn.
Tằng đại nhân bước tới, chủ động xin tay: “Tiểu thư, để .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-6666.html.]
“Làm phiền ông.” Mộc Vãn Tình sẽ để rơi thế động.
Lưỡi d.a.o găm trong tay Tằng đại nhân lóe lên, m.á.u tươi văng tung tóe. Mộc Đại Gia và Mộc Tam Gia phát tiếng kêu t.h.ả.m thiết.
Mộc Đại Gia hốc mắt đỏ ngầu, giống như lệ quỷ, sát khí ngập trời: “Mộc Vãn Tình, con tiện nhân ! Ta quỷ cũng tha cho mày!”
Xong , ông thành phế vật, đời cầm bút, đường, nửa đời coi như hủy hoại. Cho dù ngày nào đó triều đình đại xá, ông cũng thể nào gượng dậy nổi.
“Muốn c.h.ế.t đến ?” Mộc Vãn Tình sợ, còn tủm tỉm chằm chằm ông : “Ta thể thành cho ông. Ông sống còn đấu , c.h.ế.t thì càng cần .”
Tuy nàng đang , nhưng sự ngang ngược, sợ trời sợ đất, cùng sát ý toát từ nàng khiến Mộc Đại Gia khỏi rùng . Lời c.h.ử.i rủa đến miệng đành nuốt ngược trong.
Về phần Mộc Tam Gia, ông ngất xỉu từ lúc nào, đúng là yếu ớt.
Mộc Vãn Tình lôi gậy đến mặt Mộc Lão thái thái. Bà già quá gây sự.
Mộc Lão thái thái hoảng sợ lùi về . Không lẽ nó cũng phế gân tay gân chân của ?
“Mộc Lão thái thái tuổi cao, nếu phế gân tay gân chân thì e là sống bao lâu. Ta là một đứa cháu gái hiếu thảo mà, nên bắt đầu từ hôm nay, Lão thái thái tuổi già sức yếu sẽ nóc xe ngựa, một ngày ăn một bữa, miễn cho tốn công phục vụ việc ăn uống, vệ sinh.”
Mộc Lão thái thái: ...
“Mộc Vãn Tình, mày bức c.h.ế.t tao!”
Mộc Vãn Tình nghiêm túc : “Sao thế ? Cho bà ăn, cho bà , chi phí đều tính cho . Coi như là hiếu kính.”
Tằng đại nhân nhịn bật : “Tiểu thư đúng là nhân nghĩa vô song.”
Khốn kiếp! Muốn c.h.ử.i thề quá!
Mộc Vãn Tình xử lý xong mấy kẻ chủ mưu. Thủ đoạn đẫm m.á.u trấn áp Mộc thị nhất tộc. Bọn họ ý thức rõ ràng, Mộc Vãn Tình giống những khác.
Đừng nàng tuổi còn nhỏ, dáng vẻ yếu ớt, nhưng tâm địa cứng rắn. Ngay cả bác ruột, bà nội ruột cũng dám xử trí, tay chút lưu tình. Sát phạt quyết đoán, thua kém nam nhi.
Ai còn dám coi nàng là tiểu cô nương hiểu chuyện, kẻ đó chính là đang tìm đường c.h.ế.t.
Mấy Mộc Tử Phượng sợ đến tè quần. Mộc Vãn Tình sẽ xử trí bọn họ thế nào?
Mộc Vãn Tình vội, về phía mấy thanh niên : “Tội liên lụy đến con cháu. Mấy đứa trẻ giao cho Mộc Cẩm Dao và Mộc Nam Nam của Đại phòng chăm sóc. Những khác...”
(Mộc Nam Nam là thứ nữ của Đại phòng, ngày thường cảm giác tồn tại. Lúc , nàng kinh ngạc Mộc Vãn Tình. Đây là... tha cho các nàng một mạng? Tốt quá , đúng là may mắn sống sót tai nạn.)
“Kế tiếp chúng gấp rút lên đường. Cho nên, những xe ngựa... sẽ trói dây thừng xe ngựa và kéo .”
Những ủng hộ nàng đều xe ngựa, nghĩa là, những ủng hộ nàng (45 ) sẽ chịu cảnh ngựa kéo lê đến c.h.ế.t.
Nói là "", nhưng một khi ngựa chạy nhanh lên, thì xong đời. Những công tử nhà giàu, thể yếu ớt tuyệt đối chịu nổi hình phạt kiểu .
Mộc Tử Phượng hoảng sợ, chỉ nghĩ đến thôi chịu nổi: “Mộc Vãn Tình, ngươi bức tử chúng !”
Mộc Vãn Tình tỏ vẻ kỳ quái: “Sao ? Ta là ý mà, giúp các ngươi theo kịp đoàn. Nếu , sẽ xử lý như đào phạm.”
Nàng nhướng mày, khóe miệng nhếch lên một nụ trào phúng: “Hay là, các ngươi đào phạm?”
Đoàn của Tằng đại nhân đồng loạt rút đao kiếm, chĩa về phía bọn họ.