Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 64

Cập nhật lúc: 2025-11-09 11:53:39
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Một bóng bay tới, chiếc roi dài vung lên vun vút, quất thẳng Mộc Đại Gia, đang vung tay múa chân. Mộc Đại Gia quất thẳng mặt, cơn đau ập đến khiến ông ôm mặt kêu gào t.h.ả.m thiết.

Roi quất đến , tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang lên đến đó. Đám con cháu Mộc gia đều trúng roi, ai thoát , tất cả đều ôm đầu thụp xuống đất xin tha.

Chỉ trong chốc lát, cục diện khống chế.

Tằng đại nhân tay cầm roi, mặt lạnh như tiền. Ông mới rời một đêm mà náo loạn thế .

“Các ngươi tạo phản ? Xem là da ngứa, thiếu đòn !”

Ông tay, lập tức im bặt.

Mộc Lão thái thái đám con cháu thương, tức giận: “Tằng đại nhân, đây là chuyện nội bộ của Mộc gia chúng , liên quan đến ông... Á!”

Tằng đại nhân quất thẳng một roi , khiến bà hét lên oai oái: “Lão già , bà đang chuyện với ai đấy? Hả?”

Ông chẳng thèm quan tâm đối phương tuổi tác bao nhiêu, dám gây chuyện địa bàn của ông .

Khí thế hừng hực của Mộc Lão thái thái lập tức một roi dập tắt. Cuối cùng bà cũng sợ. Roi quất khác thì thấy đau, nhưng quất chính thì đau thấu trời.

Thư Sách

“Ta sai , thật sự sai ! nguyên nhân của việc là Mộc Vãn Tình! Nó bao nhiêu ngày về, ngài quản ? Phải báo quan phủ, truy bắt nó về quy án...”

cố tình lái sang chuyện khác, đẩy trách nhiệm sang cho Mộc Vãn Tình.

Một chiếc xe ngựa dừng ngay mặt bà . Tằng đại nhân thu roi , vội vàng tiến lên, cúi chờ.

Tất cả đều ngẩn . Ai đang trong xe ngựa đó?

Một bàn tay thon thả vươn , vén rèm, để lộ một gương mặt xinh xắn như tạc bằng phấn ngọc.

Là Mộc Vãn Tình! Cuối cùng nàng cũng trở về!

Nàng vận một bộ y phục thu hương bó sát , đầu đội ngọc quan, n.g.ự.c đeo một chuỗi vòng cổ ngọc, trông hệt như một tiểu công tử nhà phú quý.

Hiện trường xôn xao. Cho nên, Tằng đại nhân rời cả đêm là để đón Mộc Vãn Tình? Quá khoa trương .

, chuyện khoa trương hơn còn ở phía .

Mộc Nhị phu nhân kích động đến đỏ hoe mắt: “Tình nhi, con về ! Cha con và đại ca con ?”

Mộc Vãn Tình đảo mắt qua, thấy bộ dạng thê t.h.ả.m của , ánh mắt nàng chợt ngưng , lóe lên tia giận dữ. “Nương, con về . Bọn họ ở xe ngựa phía .”

Nàng dứt khoát nhảy xuống xe, Tằng đại nhân vờ đưa tay đỡ: “Ngài cẩn thận.”

Những khác còn phản ứng kịp, nhưng Phương gia gia chủ, nãy giờ chỉ im lặng quan sát, hít một lạnh. Có gì đó .

Mộc Lão thái thái hai mắt đỏ ngầu, thù mới hận cũ cùng lúc dâng trào, bà lao tới định đ.á.n.h nàng: “Mộc Vãn Tình!”

còn kịp đến gần, Tằng đại nhân một cước đá bay. Mặt già đập mạnh xuống đất, đau đớn chịu nổi.

chỉ cảm thấy miệng đầy mùi m.á.u tanh, há miệng phun hai cái răng.

c.h.ế.t lặng. Răng của bà , chỉ còn vài cái thôi mà!

Một chiếc xe ngựa khác cũng dừng , cha con Mộc Nhị Gia vội vàng nhảy xuống, lao về phía nhà.

Vợ chồng, con xa cách nhiều ngày, trùng phùng trong cảnh đều đỏ hoe mắt. Mộc Nhị Gia khuôn mặt sưng húp của vợ mà lòng đau như cắt.

Mộc Tử Thành thể tin mắt . Mẹ và em trai tóc tai bù xù, quần áo xộc xệch, rõ ràng là trải qua một trận xô xát.

“Nương, mặt của ... Là ai đánh?”

Hắn cứ ngỡ quan sai chăm sóc, sẽ sống .

Mộc Nhị phu nhân hốc mắt đỏ bừng, nước mắt lưng tròng, ánh mắt lưu luyến chồng và các con: “Về là , về là . Ta .”

Nhìn thấy nhà bình an trở về, trái tim treo lơ lửng của bà cuối cùng cũng hạ xuống, còn mong cầu gì hơn. Bị đ.á.n.h cũng , bà to chuyện.

Mộc Vãn Tình chậm rãi bước tới, ánh mắt toát lên sát khí. Dám động đến của nàng, đúng là chán sống .

“Ai đ.á.n.h ? Bước đây!”

Khí thế của nàng quá mạnh, Mộc Lão thái thái cũng dám hó hé, cô bé nhà Lục thẩm ở bên cạnh tức giận hét lên: “Là bà bắt nạt Nhị thúc nãi nãi (bà nội Nhị thúc)!”

Ngón tay mập mạp của cô bé chỉ thẳng về phía Mộc Lão thái thái. Bà vô thức đầu .

Mộc Vãn Tình lạnh một tiếng: “Nhân lúc ở nhà mà bắt nạt nhà của , lá gan chỉ thế thôi ?”

Người nhà là vảy ngược của nàng, ai dám chạm , chính là tìm c.h.ế.t.

Mộc Lão thái thái tính toán ngàn vạn , cũng ngờ Mộc Vãn Tình về ngay lúc mấu chốt . Sự đến nước , bà cũng bất chấp. Bà tin Mộc Vãn Tình dám .

“Mày theo trai hoang, mày, con ranh lẳng lơ...”

Mộc Vãn Tình giật lấy cây roi từ tay Tằng đại nhân, chút do dự quất tới. “Vút!”

Nàng từng dùng roi, kiểm soát lực đạo, lúc vung roi, đầu roi bay lệch, quất thẳng về phía mắt Mộc Lão thái thái.

Mộc Lão thái thái sợ hồn bay phách tán, vô thức đưa tay lên che mặt. “Mày dám đ.á.n.h tao?”

Mộc Vãn Tình vẫy vẫy tay . Thứ vũ khí thuận tay lắm. “Hơi mỏi tay.”

“Hà tất để ngài tự tay, để !” Tằng đại nhân khẽ cúi , chìa hai tay .

Mộc Vãn Tình ném roi tay ông : “Ta từ đến nay là ôn hòa, văn nhã, nhưng cũng tôn thờ nguyên tắc 'ăn miếng trả miếng, m.á.u trả bằng máu'. Tằng đại nhân, vất vả cho ông .”

“Vâng!” Tằng đại nhân cung kính đáp lời, cầm lấy roi quất tới tấp.

Đây là vũ khí của ông , lực đạo kiểm soát vô cùng chuẩn xác, đ.á.n.h là trúng đó.

Trong phút chốc, chỉ thấy tiếng la hét cuồng loạn, tiếng kêu đau, tiếng cầu xin của Mộc Lão thái thái, vang lên ngớt.

Một roi quất lên Mộc Lão thái thái, cũng là quất lòng vô đang mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-64.html.]

Đây là sự răn đe, cũng là lời cảnh cáo.

Dám gây sự địa bàn của ông , đây chính là kết cục.

Chỉ lát , Mộc Lão thái thái quất đến đẫm máu. Vài Mộc gia tiến lên can ngăn, cũng quất cho chạy toán loạn.

Tằng đại nhân nổi giận thật sự: “Đeo gông xiềng hết đám , khi đến biên quan, tháo !”

“Vâng!”

Người Mộc gia lóc gào thét. Nếu ngay từ đầu họ tháo gông, nếm trải mùi vị tự do, lẽ tuyệt vọng đến mức .

Mộc Vãn Tình thờ ơ , ánh mắt lạnh lẽo đáng sợ.

Mộc Cẩm Dao khóe mắt ươn ướt, vô cùng đau đớn. Đều là một nhà, tại đến bước đường ?

“Đừng đ.á.n.h nữa, sẽ c.h.ế.t đó! Tam , bà nội đúng, nhưng bà trừng phạt . Nể tình bà tuổi già sức yếu, tha cho bà .”

Mộc Vãn Tình đang tức giận, hậu quả nghiêm trọng: “Đây là thứ mấy ? Ta cho các cơ hội, đáng tiếc, các trân trọng.”

Nàng từ đến nay luôn tôn trọng sinh mệnh, tay dính máu. đó lý do để bọn họ hết đến khác tìm đến cửa.

“Nói cho cùng, là do quá nhân từ nương tay, khiến các nghĩ rằng phạm sai lầm cũng đáng sợ. Được, sẽ sửa!”

Câu cuối cùng đằng đằng sát khí, mang theo lạnh của mùa đông.

Mộc Cẩm Dao sắc mặt trắng bệch. Nàng còn gì nữa?

Mộc Vãn Tình cất giọng: “Tằng đại nhân, giữ cho bà một thở là . Mạng bà cứng lắm, c.h.ế.t .”

Mộc Lão thái thái thở thoi thóp, đau đến biến dạng cả khuôn mặt: “Mộc Vãn Tình, cái đồ súc sinh bất trung bất hiếu, bất nhân bất nghĩa nhà mày! Mày sẽ gặp báo ứng!”

Ánh mắt Tằng đại nhân trầm xuống: “Các , lôi con cháu của bà , quất thật mạnh cho ! Đây là cái giá cho việc giữ mồm giữ miệng!”

Đây rõ ràng là đang trút giận Mộc Vãn Tình.

“Muốn trách, thì hãy trách lão tổ tông của các ngươi. Ai bảo bà già điều. Sau mà còn gây sự nữa, thì các ngươi cũng chịu vạ lây!”

Mộc Lão thái thái tức xanh mặt, thầm c.h.ử.i rủa bọn họ trong bụng, nhưng dám mở miệng nữa.

Mộc Vãn Tình lấy loại t.h.u.ố.c nhất để xử lý vết thương cho Mộc Nhị phu nhân. Động tác của nàng mềm mại, vô cùng cẩn thận.

Mộc Nhị phu nhân chỉ cảm thấy mặt mát lạnh, vết thương còn đau rát nữa. Thuốc ? “Tay Vu Tứ tiểu thư cũng thương , con xem giúp nó . Hôm nay nếu nó che chở cho , chỉ sợ...”

Tay của Vu Tứ tiểu thư giẫm , ngón tay gãy. Mộc Vãn Tình cau mày: “Ta giúp tỷ cố định ngón tay . Đến thị trấn tiếp theo, sẽ tìm đại phu giỏi xem cho. Yên tâm, tốn bao nhiêu tiền cũng sẽ chữa khỏi cho tỷ.”

Nàng ân oán phân minh, nàng nhận món nợ ân tình .

Vu Tứ tiểu thư ôm bàn tay thương, vẫn còn sợ hãi. Nàng lấy dũng khí để xông lên cứu . Rõ ràng, nàng ghét nhất là dính chuyện thị phi.

, nàng hối hận.

Một tháng qua ăn ở cùng , Mộc Nhị phu nhân là một phụ nữ dịu dàng, phúc hậu, đối xử với nàng . Người cỏ cây, ai thể vô tình?

Mộc Vãn Tình dùng khăn tay và cành cây nhỏ nhặt , băng bó cố định đơn giản cho Vu Tứ tiểu thư: “Tỷ ráng nhịn một chút, sẽ nhanh khỏi thôi.”

Sự dịu dàng của nàng khiến Vu Tứ tiểu thư chút bất ngờ.

Mộc Vãn Tình sang Mộc Tử Ngang đang rách khóe miệng, tự xử lý vết thương.

“Nhị ca, , rốt cuộc xảy chuyện gì.”

“Là thế ...” Mộc Tử Ngẩng lập tức kể bộ sự việc, hề giấu giếm.

Sắc mặt Mộc Vãn Tình càng lúc càng khó coi. Nàng chậm rãi đến mặt Mộc Đại Gia (Bác Cả) đang giả c.h.ế.t đất, dùng chân đá đá ông .

“Mộc Đại Gia, ông thứ gì, nhưng ngờ ông độc ác đến . Quả nhiên là cùng một lò mà .”

Người khác thể thấu dụng ý của ông , nhưng nàng chỉ liếc mắt là . Chính vì nên mới càng ghê tởm. Đều mang họ Mộc, huyết mạch tương liên, thể thích, nhưng thể đạp lên t.h.i t.h.ể của mà trèo lên.

“Lấy hai mạng để lót đường cho cái ghế tộc trưởng của ông, khôi phục uy quyền ngày xưa ? Tộc trưởng , ông xứng ?”

Mộc Đại Gia cảm thấy sỉ nhục nặng nề. Khi ông tộc trưởng, Mộc Vãn Tình còn đời. Ông chỉ giành những thứ thuộc về , gì sai?

Để thành công, bất cứ thứ gì cũng thể hy sinh. Tại bọn họ thể ngoan ngoãn hòn đá lót đường cho ông ?

“Ta xứng, chẳng lẽ mày xứng? Một con nhãi ranh suốt ngày khoa tay múa chân, quá coi là trung tâm . Tằng đại nhân, nó kiêu ngạo như , coi ngài gì, ngài thể nhịn ? Nó đang đoạt quyền của ngài đấy, đoạt quyền của ngài!”

Ông cố tình châm ngòi, lúc nào cũng bất an, ý .

Ông tưởng Tằng đại nhân sẽ tức giận tím mặt, trở mặt với Mộc Vãn Tình. Dù , nam nhân nào mà ham quyền lực?

Ai ngờ, Tằng đại nhân đến mặt Mộc Vãn Tình, cung kính hành lễ: “Tằng mỗ nguyện lính tiên phong cho Mộc Tam tiểu thư, việc đều theo sự sắp đặt của ngài. Nơi nào Mộc Tam tiểu thư chỉ, chính là mục tiêu hành động của chúng .”

Ông công khai tỏ lòng trung thành mặt : “Tiểu thư, , ý chí của ngài chính là ý nguyện của chúng .”

Mọi trợn mắt há mồm, cảm giác như đang mơ. Ông ... đây là nhường vị trí đầu, để Mộc Vãn Tình lên nắm quyền?

Không thể nào? Thật thể nào? Từ nay về , vận mệnh của bọn họ đều trong tay Mộc Vãn Tình?

Mộc Đại Gia sững sờ. Là mắt mù, là gã bệnh? Lại thể thần phục một nha đầu mười ba tuổi? “Ngươi điên !”

Tằng đại nhân thèm để ý đến ông , sang các đồng bạn của , bao gồm cả Lý phó đội mới chạy về: “Các , từ hôm nay trở , lãnh đạo cao nhất của đội ngũ là Mộc Tam tiểu thư. Tất cả ?”

“Nghe rõ!” Các quan sai đều vẻ gì là phản đối. Năng lực của Mộc Tam tiểu thư, bọn họ đều công nhận. Hơn nữa, sếp của thế nào, chẳng lẽ họ ?

Có thể khiến ông khâm phục đến năm vóc lạy sát đất như , chắc chắn chuyện kinh thiên động địa nào đó xảy .

, chắc chắn là chuyện , chuyện lợi cho bọn họ.

Sự đổi diễn quá đột ngột, chỉ trong chớp mắt.

Mộc Vãn Tình mỉm . Không phá thì xây . Phá mới lập. Đã đến lúc .

Những kẻ nãy gây khó dễ cho con Mộc Nhị phu nhân, tất cả đều biến sắc, run lẩy bẩy, hối hận c.h.ế.t.

Đã đến lúc thanh toán!

 

Loading...