Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 52:52

Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:48:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

C.h.ế.t tiệt, thể tài giỏi đến ?

Mộc Vãn Tình ngại giúp Mộc Dung Tuyết một tay. Cô gái thật sự đang nỗ lực để sống, nỗ lực che chở nhà, điểm đáng quý.

, ai ký tên khế ước, đó chính là chủ nhân của xe ngựa, quyền kiểm soát tuyệt đối. Đừng để thấy các cãi vã ồn ào, nếu , đừng trách cho ăn cơm.”

Nói xong, nàng đầu rời . Người nhà Tam phòng tức đến trừng mắt, chỉ ba con Mộc Dung Tuyết là thầm thở phào nhẹ nhõm.

Mộc Vãn Tình quanh. Ủa, cha ? Chạy ?

“Á!” Một đ.â.m sầm nàng, Mộc Vãn Tình vững ngã nhào, may mà nàng kịp dùng tay chống xuống.

Nàng định thần , là Mộc Cẩm Dao đang trong trạng thái mơ màng. “Tỷ chứ?”

Từ khi tỉnh , Mộc Cẩm Dao vẫn luôn hoảng hốt, như mất hồn, ánh mắt đờ đẫn.

Nghe thấy giọng , nàng mờ mịt ngẩng đầu: “Là ngươi, Mộc Vãn Tình.”

Giọng điệu của nàng kỳ quái, xa lạ mê hoặc.

Mộc Vãn Tình khẽ nheo mắt: “ , là Mộc Vãn Tình. Còn tỷ, tỷ là ai?”

Đối phương buột miệng : “Ta là Mộc Cẩm Dao.”

Xem xuyên . Mộc Vãn Tình đảo mắt. Nàng sớm nhận thấy gì đó , liền lặng lẽ thăm dò.

“Ngày đó tại tỷ như ? Cái gì gọi là ‘ngươi còn sống’?”

Lúc đó, lời thốt , Mộc Nhị phu nhân tức giận kéo con gái .

Người gì mà chuyện kỳ cục.

Mộc Cẩm Dao ngây ngốc thiếu nữ lanh lợi mắt. Trong ký ức của nàng, Tam nội hướng, khô khan và trầm lặng, giống như một cái bóng mờ nhạt, cảm giác tồn tại.

Quan trọng nhất là, Tam c.h.ế.t ngày xét nhà.

Những khác của Nhị phòng cũng lượt gặp chuyện đường lưu đày, ai kết cục .

“Ngày xét nhà... ngươi chịu đựng ? Lúc đó ngươi chảy nhiều máu.”

Lời của nàng mang ý thăm dò. Mộc Vãn Tình hiểu. Được , thì chúng cùng thăm dò lẫn , xem ai cao tay hơn.

“Ta mạng lớn thôi. Sau khi dạo một vòng Quỷ Môn Quan, nghĩ thông suốt. Đời ngắn ngủi, cần câu nệ quá nhiều. Muốn thì , thì , sống tùy ý, sống cho màu sắc của riêng .”

Quan điểm của nàng khiến Mộc Cẩm Dao chấn động sâu sắc: “Cho dù... sống bao lâu?”

Thư Sách

Mộc Vãn Tình tự tin mà phô trương, trong mắt ẩn hiện ánh sáng: “Cho dù chỉ một khoảnh khắc, cũng sống thật rực rỡ, khiến tất cả nhớ kỹ tên của .”

Nàng dừng một chút: “Nói như , cho dù c.h.ế.t cũng hối tiếc. Đã từng yêu, từng hận, từng sống hết , uổng công kiếp một chuyến.”

Nàng nửa thật nửa giả, nhưng cực kỳ cổ vũ lòng . Mộc Cẩm Dao quả nhiên tin, thần sắc càng thêm phức tạp. “Ngươi đổi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-5252.html.]

Mộc Vãn Tình nhướng mày. Nếu nàng đoán sai, Mộc Cẩm Dao trọng sinh!

Nàng tự cho là đang thăm dò, nhưng chính là đang bán . Còn cả vẻ tang thương vô tình toát ... tất cả đều là dấu vết.

Không nàng trình độ thấp, mà là nàng bất hạnh, gặp Mộc Vãn Tình.

Mộc Vãn Tình chính là yêu nghiệt nghịch thiên mà đến.

Nàng chút hoang mang, phản đòn: “Trải qua sinh tử, ai mà chẳng đổi? Phụ tỷ còn dáng , bây giờ thì ? Ăn no chờ c.h.ế.t.”

“Mẹ của tỷ còn thể giả vờ phu nhân đoan trang, bây giờ thì ? Mặt mũi cũng vứt bỏ, quỳ là quỳ...”

Phòng thủ nhất chính là tấn công.

Mộc Cẩm Dao đau khổ nhắm mắt , đành lòng nhớ chuyện đêm đó: “Đừng nữa.”

Mộc Vãn Tình khẽ thở dài, mặt lộ vẻ tiếc hận: “Tỷ cũng đổi . Trước tỷ kiêu ngạo bao, như một cành mai trong mùa đông, vượt qua sương tuyết, tỏa thở độc nhất, chúng chỉ thể ngước . Bây giờ thì , tỷ nên tự soi gương ...”

Từng câu từng chữ đ.â.m tim Mộc Cẩm Dao, n.g.ự.c nàng đau nhói: “Ngươi đừng nữa!”

Mộc Vãn Tình đáp án , dây dưa nhiều: “Được , tỷ cũng .”

Còn về kiếp Mộc Cẩm Dao trải qua những gì, nàng cũng hỏi nhiều.

Biết thì ? Từ khoảnh khắc nàng xuyên qua đây, thứ khác .

Cánh bướm là nàng đây chỉ cần vỗ nhẹ, thứ đều đổi.

Mộc Cẩm Dao bóng lưng nàng, bỗng sửng sốt: “Chờ một chút. Ngày đó tại ngươi liều mạng cứu ? Rõ ràng, ngươi cũng thích .”

Nàng đang ở thời điểm mờ mịt và hoang mang nhất. Quay trở tuổi 16, trọng sinh đường lưu đày.

Tất cả những điều quá thể tưởng tượng, nàng cảm thấy như đang mơ, một chút chân thật.

Rất nhiều chuyện đổi, những vẫn còn sống.

Và nàng, cư nhiên Ngũ hoàng tử cướp . Đây là mộng ảo?

Mộc Vãn Tình chút kinh ngạc. Tại truy vấn chuyện ? Lý do canh cánh trong lòng là gì?

Đầu óc nàng xoay chuyển nhanh: “Đầu tiên, cũng cuốn chuyện đó, cứu cũng là tự cứu , cho nên trông mong bất kỳ ai mang ơn.”

Giọng điệu của nàng chân thành: “Thứ hai, là phụ nữ, tỷ cũng là phụ nữ. Phụ nữ sống ở thời đại dễ dàng gì, tại thể giúp đỡ lẫn , chìa tay cứu giúp ?”

Không hiểu , mũi Mộc Cẩm Dao cay xè, những cảm xúc dồn nén bấy lâu như tìm lối thoát.

“Ngươi lấy dũng khí từ ?”

Nếu kiếp , một dám như , nàng đến mức bắt , rơi tay Ngũ hoàng tử...

Mộc Vãn Tình mỉm , nụ tràn ngập sát khí: “Ai cho sống, tiễn kẻ đó một đoạn. Người khi ở trong tuyệt cảnh, luôn thể bộc phát dũng khí vô tận.”

Nhìn thiếu nữ đang tỏa sáng lấp lánh, lòng Mộc Cẩm Dao nóng rực: “Tam , cảm ơn ngươi vì những lời hôm nay, cũng cảm ơn sự dũng cảm của ngươi ngày đó. Ta sẽ bao giờ quên.”

Sau xảy chuyện gì, nàng cũng sẽ hại cô gái mắt.

Bởi vì, nàng là ánh sáng, mang đến cho những xung quanh cảm giác quang minh và ấm áp, thắp sáng thế giới của vô .

Lời nghiêm túc của nàng khiến Mộc Vãn Tình ngẩn , định gì đó, thì cách đó xa tiếng xôn xao. Xảy chuyện gì ?

Mộc Vãn Tình đầu , trời đất ơi, cha nàng đang ở ngay trung tâm của vụ náo loạn...

Loading...