Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 50:50

Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:39:41
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Mộc Đại phu nhân ngờ tuổi còn trẻ mà cứng rắn như , sắc mặt biến đổi: “Lời thể như . Tiểu nữ nhà từ đến nay luôn an phận, thận trọng lời , giữ đúng quy củ. Xảy chuyện thế , bậc cha thể hỏi cho rõ ràng?”

Mộc Đại Gia lúc cũng lồm cồm bò dậy, quần áo xộc xệch, tóc tai bù xù chạy tới: “ , vị công tử , ngài cho chúng một lời giải thích.”

“Giải thích?” Đỗ Thiếu Huyên liếc mắt lạnh lùng, vỗ tay hai cái. Mấy hắc y thị vệ từ xuất hiện, tay cầm trường kiếm chĩa thẳng nhà họ Mộc.

Thư Sách

Không khí lập tức căng như dây đàn.

Mộc Đại Gia sợ hãi thanh trường kiếm, mồ hôi vã như mưa, cẩn thận : “Ngài đừng hiểu lầm, chỉ là chúng cảm thấy thanh danh của con gái quý giá, hỏi cho rõ ràng, tuyệt ý trách tội công tử.”

Đỗ Thiếu Huyên đàn ông râu ria xồm xoàm . Đây mà là cựu Hộ Bộ Thị Lang ư? Không nửa điểm cốt cách của quan viên. “Phải ?”

Mộc Đại phu nhân thấy thái độ , khỏi sốt ruột. Việc đến nước , chỉ thể đ.á.n.h cược một phen: “Công tử, tiểu nữ cùng ngài đêm khuya ở chung một phòng, danh tiết hủy. Cầu ngài thu nhận nàng, nếu nàng chỉ một con đường c.h.ế.t.”

xin quỳ lạy ngài.” Bà "bịch" một tiếng quỳ rạp xuống mặt Đỗ Thiếu Huyên.

Vì tương lai của con gái, bà vứt bỏ cả thể diện.

“Nương!” Mộc Cẩm Dao nước mắt lưng tròng, cảm động khổ sở.

Không khí vô cùng kỳ quái, đều đổ dồn ánh mắt về phía Đỗ Thiếu Huyên.

“Hay là ngài nhận , Mộc Đại tiểu thư là mỹ nhân tiếng, còn là tài nữ kinh thành, cũng bôi nhọ công tử .”

, đúng , đàn ông ngại nhiều phụ nữ, một mỹ nhân bên cạnh, thật thể diện.”

Mộc Vãn Tình khẽ nhíu mày. Đây là bắt cóc đạo đức, chịu khuất phục .

Ai ngờ, Đỗ Thiếu Huyên đáp một câu: “Danh tiết của con gái bà quan trọng, sự trong sạch của thì cần?”

Hiện trường lập tức ồ lên.

“Cái gì?” Mộc Đại phu nhân hoài nghi tai vấn đề. Hắn đang cái quái gì ? Hắn là một thằng đàn ông, cần cái gì trong sạch?

“Thanh danh của quý giá hơn nhiều, tuyệt cho phép tổn hại. Nếu còn dây dưa dứt, ...” Đỗ Thiếu Huyên mất hết kiên nhẫn. “Người , lấy danh của , mời tri phủ địa phương đến đây một chuyến.”

Hắn chừa một chút tình cảm nào.

Người nhà họ Mộc mặt mày tái mét. Mộc Đại phu nhân nhắm mắt , tim đau quặn thắt. Kế hoạch của bà thất bại.

Ai thể ngờ, đây là một nam nhân lạnh lùng vô tình, ngay cả đại mỹ nhân dâng đến cửa cũng cần.

Chẳng lẽ là bệnh khó ?

Mộc Đại Gia sợ vã mồ hôi lạnh. Đã đủ t.h.ả.m , bây giờ để tri phủ nhúng tay , mạng cũng khó giữ. “Công tử, xin đừng! Xin hãy nể tình Mộc gia đang lúc khốn khó, tha cho chúng .”

Hắn đảo mắt: “Coi như là... nể mặt Mộc Vãn Tình ...”

Hắn Mộc Vãn Tình thức ăn cả ngày hôm nay là để chuẩn cho Đỗ Thiếu Huyên.

Mộc Vãn Tình bất mãn: “Khoan , mặt mũi của là để cho ông mượn dùng ?”

Mộc Đại Gia hung hăng lườm nàng. Giờ còn gây rối cái gì? “Chúng một nhà!”

Mộc Vãn Tình liếc Mộc Lão thái thái: “Thôi . Có việc thì là ‘ một nhà’, việc gì thì là ‘con yêu nghiệt Mộc Vãn Tình’.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-5050.html.]

Mộc Lão thái thái cứng họng. Sao nó mắng thầm nó?

Mộc Đại phu nhân hoảng hốt, càng nghĩ càng sợ: “Công tử, xin ngài thương xót, thu nhận tiểu nữ . Nếu , liền...” Bà nghiến răng, cố ý : “...thắt cổ c.h.ế.t nó.”

Đây chỉ là một thủ đoạn của bà , nhưng ngờ khiến Mộc Cẩm Dao phản ứng dữ dội. Ánh mắt nàng vô hồn. , nàng chỉ thể c.h.ế.t!

“Không cần ngài tay, tự !” Sắc mặt trắng bệch, Mộc Cẩm Dao cảm thấy vạn niệm tro tàn, hung hăng đ.â.m đầu cây cột. “Rầm!”

Thân thể mềm mại của nàng ngã xuống, m.á.u tươi tuôn , hai mắt nhắm nghiền, bất động.

Cảnh tượng quá t.h.ả.m khốc, cả thế giới đều im bặt.

Đầu óc Mộc Đại phu nhân trống rỗng, bà gào lao về phía con gái, dùng hai tay bịt lấy vết thương trán con, m.á.u tươi nhanh chóng nhuộm đỏ tay bà.

“Dao Nhi! Dao Nhi! Con đừng dọa ! Mau tỉnh ! Sao con ngốc ?”

Mộc Vãn Tình cũng ngờ chuyện thành thế . Nàng xuống kiểm tra thở, vẫn còn ấm.

Nàng thầm thở phào. “Khóc lóc cái gì, mau cứu , tìm đại phu!”

“Ai t.h.u.ố.c cầm máu?”

Đỗ Thiếu Huyên hiệu, một thuộc hạ : “Tránh , băng bó đơn giản.”

Sau một hồi cấp cứu, m.á.u ngừng chảy, nhưng vẫn tỉnh .

Đại phu cũng đến bắt mạch, sắc mặt lắm: “Thương thế quá nặng, nguy hiểm đến tính mạng. Nếu ngày mai tỉnh thì vẫn còn cứu .”

Mộc Đại phu nhân gần như phát điên, hai mắt đỏ ngầu, nắm c.h.ặ.t t.a.y đại phu buông, như c.h.ế.t đuối vớ cọc. “Đại phu, cầu xin ông, nhất định cứu con gái ! Nó thể c.h.ế.t ! Cho nó thuốc, t.h.u.ố.c quý bao nhiêu cũng !”

Đại phu khẽ thở dài, thương cho tấm lòng cha thiên hạ. “Ta kê một thang t.h.u.ố.c , cho nàng uống hết .”

Đêm đó, định sẵn nhiều ngủ .

Bất kể ngày thường đấu đá thế nào, mạng , thành kiến đều gác . Mọi đều hy vọng Mộc Cẩm Dao thể sống sót.

Không ít đến thăm hỏi, vài lời an ủi.

Nhị phòng cũng ngoại lệ, cả nhà ở cửa hai cái, những khác đẩy .

Trở về phòng, tâm trạng đều nặng nề. Tại nông nỗi ?

Buổi tối ngủ, Mộc Nhị phu nhân ôm chặt Mộc Vãn Tình buông: “Bất kể thế nào, con cũng tìm đến cái c.h.ế.t, ?”

Mộc Vãn Tình đang sợ hãi, nhẹ nhàng ôm : “Con sẽ . Chỉ sống mới hy vọng. Mẹ đừng lo, con là tỷ .”

“Haiz.” Mộc Nhị phu nhân thở dài não nề: “Đứa trẻ đó cũng thật khổ mệnh.”

Cả đêm đều ngủ ngon. Mộc Vãn Tình đến hừng đông mới mơ màng ngủ .

“Tỉnh ! Mộc Cẩm Dao tỉnh !”

Mộc Vãn Tình đang ngủ mơ cũng bật tỉnh, vội bò dậy, mặc vội quần áo, kịp rửa mặt chạy ngoài.

Cửa phòng Đại phòng chen kín phụ nữ trong tộc, vây ba vòng trong ba vòng ngoài. Thấy Mộc Vãn Tình đến, bất giác dạt nhường đường.

“Mộc Cẩm Dao, tỷ thấy ?” Mộc Vãn Tình chen , đến mép giường.

Mộc Cẩm Dao giường, mắt mở, sắc mặt tái nhợt đáng sợ, ánh mắt mờ mịt hoang mang, dường như đang điều gì đó bối rối.

Tầm mắt nàng đảo qua, ngơ ngác đờ đẫn: “Ngươi là... Tam ? Sao ngươi còn sống?”

Mộc Vãn Tình ngây cả . Này... hình như gì đó đúng.

Loading...