Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 46:46
Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:26:25
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Vãn Tình múc tương thịt bò mấy cái hũ chuẩn sẵn, tổng cộng sáu hũ, đậy kín .
Nàng đầu thấy Đỗ Thiếu Huyên đang ăn màn thầu từng miếng lớn. Cách ăn đó khiến nàng cũng thèm theo, nhịn cầm một cái màn thầu chấm tương ăn. Miệng đầy thịt viên, thật thỏa mãn.
Vị mặn , thịt mềm, nước sốt đậm đà, hổ là công thức bí truyền của cung đình.
“Thế nào? Có hợp khẩu vị ?”
Làm dâu trăm họ, cho dù là đầu bếp tài ba đến mấy cũng thể lòng tất cả .
Thư Sách
Đỗ Thiếu Huyên gật đầu, lông mày giãn : “Tổng cộng bao nhiêu?”
Mộc Vãn Tình chỉ hàng hũ: “Tổng cộng sáu hũ tương thịt bò, ngài lấy bốn hũ, giữ hai hũ, vấn đề gì chứ?”
Đỗ Thiếu Huyên quen ăn lương khô, ở chiến trường cái gì cũng ăn, quá kén chọn.
bây giờ, lựa chọn hơn, ai còn ăn lương khô vô vị nữa chứ.
“Cả nhà cô chỉ năm , ăn hết nhiều , một hũ là đủ chứ.”
Khóe miệng Mộc Vãn Tình giật giật: “Một hũ để cho quan sai. Hơn nữa, loại để lâu , thời tiết dù đậy kín cũng chỉ để một tháng.”
Lại chất bảo quản.
Đỗ Thiếu Huyên chút thất vọng, nhưng ép buộc.
Mộc Vãn Tình đảo mắt: “Nếu ngài rảnh thì cứ bên cạnh, chờ món nào xong, ngài sẽ phụ trách nếm thử và cho ý kiến.”
Việc nha. Trong mắt Đỗ Thiếu Huyên xẹt qua một tia ý : “Bảo giám khảo ?”
“ , khẩu vị của thể đại diện cho .” Mộc Vãn Tình dùng bộ công thức hiện đại, cũng hợp khẩu vị của thời .
Đỗ Thiếu Huyên vui vẻ đồng ý.
Cứ như , thành phẩm lò liền đưa đến mặt Đỗ Thiếu Huyên: “Nếm thử món thịt bò viên . Ta hai vị, ngũ vị hương và cay. Xem ngài thích vị nào hơn?”
Đỗ Thiếu Huyên từng ăn khô bò của dân du mục thảo nguyên, thơm, dai, nhưng nhai mỏi răng.
Thịt bò viên thớ thịt săn chắc, thơm mềm, khiến mút ngón tay vì ngon!
“Đều ngon.”
Món thể dùng đồ ăn vặt, thèm là lấy ăn.
Thấy thật lòng thích, khóe miệng Mộc Vãn Tình khẽ nhếch lên. Món ăn đón nhận là một việc mang cảm giác thành tựu lớn.
“Ta còn kho một ít thịt bò ngũ vị hương, ngài mang theo ăn dọc đường.”
Nàng tổng cộng bốn món: tương thịt bò, thịt bò viên khô, bò kho, và bò viên (để nấu canh).
Đỗ Thiếu Huyên cầm một viên thịt bò khô cho miệng, thơm cay, ngon dừng đũa .
Hắn thích vị cay hơn.
“Được , ăn ?” (Hắn chỉ món bò kho).
“Đợi chút nữa, lửa đủ.”
Mộc Vãn Tình ung dung, tự tại, cử chỉ tự tin, nửa điểm nịnh nọt lấy lòng, hợp nhãn Đỗ Thiếu Huyên.
Hai tán gẫu đầu cuối. Tuy phận địa vị khác một trời một vực, nhưng hợp ý một cách bất ngờ.
Tư tưởng độc lập, cách nhận sự việc nhiều điểm tương đồng.
Đỗ Thiếu Huyên bỗng cảm thấy, một bạn như cũng tệ.
Chờ bò kho xong, Mộc Vãn Tình nấu mì thịt bò. Nước dùng hầm từ xương bò, nàng tự cán bột, kéo thành sợi mì nhỏ thả .
“Ngài ăn rau thơm ?”
“Có thể.”
Mỗi một bát mì thịt bò nóng hổi. Thịt bò kho thái lát mỏng bày lên , rắc thêm rau thơm, sắc hương vị đều đủ cả.
Nàng còn gắp thêm một đĩa thịt bò kho riêng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-4646.html.]
Sợi mì dai, nước dùng đặc biệt tươi ngon, vị đậm đà, kết hợp với mùi hương đặc trưng của rau thơm, vô cùng hấp dẫn.
Thịt bò kho mềm mà vẫn giữ độ giòn, béo ngậy, hương thơm nồng đậm, ăn .
Một bát mì thịt bò bụng, dày ấm áp, cả sảng khoái.
Mộc Vãn Tình lấy khăn lau miệng. Lâu lắm ăn mì thịt bò.
Nàng nghỉ một lát, lấy từ trong túi một tờ giấy đầy chữ.
“Đây là mấy công thức cho ngài: Trà trần bì kiện tỳ khai vị, canh thịt bò chua cay, dưa leo ngâm, củ cải muối tương, nộm dưa chuột. Mấy món đều đơn giản, dễ .”
Nàng cho là đơn giản, nhưng đó đều là kinh nghiệm vô đúc kết từng bước.
“Mấy món là d.ư.ợ.c thiện. Món cháo dưỡng dày là bí phương độc nhất vô nhị của , hiệu quả .”
“Đây là mấy bí quyết nhỏ để điều lý tỳ vị: Phương pháp xoa bụng thể giải quyết phần lớn bệnh mạn tính; phương pháp quỳ gối thể dẫn khí huyết tuần , giúp khí huyết lưu thông đến dày kinh; phương pháp véo cột sống tác dụng bảo vệ sức khỏe diện.”
Nàng chỉ đưa công thức đồ uống, d.ư.ợ.c thiện, cháo, mà còn cả phương pháp trị liệu, phục vụ diện.
Vì để giúp rước mỹ nhân về, nàng cũng thật dốc sức.
Thấy nhận, Mộc Vãn Tình kỳ quái , nhét thẳng tờ giấy tay : “Cầm lấy , cả nửa đêm đó.”
Đỗ Thiếu Huyên cầm tờ giấy mỏng manh, mà cảm thấy nặng trĩu ngàn cân. Một tia ấm áp dâng lên trong lòng .
“Cô... đưa những thứ quan trọng như , thật sự chứ?”
Bí phương trong tay mà đưa nhiều như , cha nhà đều ý kiến ?
Tiểu nha đầu thông minh thì thông minh thật, nhưng quá thật thà, đối xử với khác là moi t.i.m moi phổi mà đối đãi.
Như , còn lo nàng sẽ lừa.
Mộc Vãn Tình ban đầu phản ứng kịp. Mấy công thức ở thời hiện đại đều công khai, tùy tiện lên mạng tìm là cả đống.
Đây là đang lo lắng cho ? Chờ nàng phản ứng , mặt lộ ý . Ai cũng hy vọng sự cho của khác thấy và cảm kích.
“Không , mạng của đáng giá bấy nhiêu mà.”
Nàng , Đỗ Thiếu Huyên dám tin , trong lòng trăm mối ngổn ngang.
Hắn lấy một vật đưa qua: “Đây là lệnh bài của . Gặp cửa ải khó khăn qua , thể lấy lệnh bài đến quan phủ xin giúp đỡ. Giữ cho kỹ, tuyệt đối mất.”
Mắt Mộc Vãn Tình sáng rực lên. Đây đúng là niềm vui bất ngờ.
Bảo bối phòng , thời khắc mấu chốt thể giữ mạng. Vậy nàng khách khí. “Đa tạ.”
Nàng xâu lệnh bài , trân trọng đeo lên cổ, cảm thấy trong lòng vững vàng hơn hẳn.
Còn về phận của , nhắc tới, nàng cũng hỏi. Lệnh bài thể dùng là .
Nàng khẽ vuốt lệnh bài, thiện cảm với Đỗ Thiếu Huyên tăng vùn vụt. Người vẻ khó gần, nhưng thực phẩm hạnh , tinh thần trọng nghĩa, hiểu lý lẽ, ngoài lạnh trong nóng. Là !
Nàng liếc bên hông , bạo gan giơ tay: “Cái đó... thể tặng một con d.a.o găm ?”
Đỗ Thiếu Huyên tay vô thức ấn lên bên hông: “Dao găm?”
“Dao phay dùng lắm.” Mộc Vãn Tình khịt khịt mũi, vẻ chê bai. Dao găm dùng để gọt hoa quả, thái đồ đều , mang phòng cũng tiện.
Đỗ Thiếu Huyên thần sắc cổ quái. Nàng đang gì ?
Mộc Vãn Tình thấy , chớp chớp mắt, bồi thêm một câu: “À, sẽ lấy nó đ.â.m .”
Không thì thôi, càng lo lắng, ?
Đỗ Thiếu Huyên bất an một cách khó hiểu. Cô nương lá gan lớn, chuyện gì là nàng dám .
“Gặp chuyện bình tĩnh, cố gắng dùng não, đừng dùng tay chân. Phải chú trọng chiến lược. Cô là con gái, thể lực trời sinh bằng nam nhân... Ta chỉ thể lực thôi, những mặt khác cô đều mạnh hơn nam nhân, như nấu cơm là đặc biệt ngon.”
Lời khiến Mộc Vãn Tình vui, nàng híp cả mắt, lông mày cong cong.
Người tệ, thể kết giao.
“Ta chia thêm cho ngài ít bò kho.”
Đỗ Thiếu Huyên mấp máy môi, cuối cùng từ chối. Bò kho quá ngon.
“Ta họ Đỗ, Đỗ Thiếu Huyên.”
“Chào ngài, tên Mộc Vãn Tình.”
Hai , ăn ý, xem như thật sự quen .
Trước đây, chỉ thể là lạ từng gặp hai .
Đỗ Thiếu Huyên luôn cảm thấy nàng sẽ lừa, nhịn : “Cô quá thật thà, tặng cô thêm một thứ nữa.”
Thật thà? Nói ? Mộc Vãn Tình cảm thấy từ chẳng hợp với chút nào, nhưng nàng hứng thú với lễ vật: “Là gì ?”
Đỗ Thiếu Huyên lấy từ một quyển sách: “Binh pháp Tôn Tử.”
Mộc Vãn Tình: ...
Ủa? Nhận thức của ngài về sai lầm lớn đến mức nào ? Ta trông giống sẽ trận g.i.ế.c địch lắm ?