Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 44:44
Cập nhật lúc: 2025-11-07 01:50:38
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng ngay cả đích trưởng tử Mộc gia cũng dám đánh, huống chi là khác.
Vu Tứ tiểu thư sợ đến quên cả , ngây ngốc Mộc Vãn Tình. Nàng cuối cùng cũng hiểu tại Mộc Lão thái thái thấy Mộc Vãn Tình sợ như .
Hung thần ác sát! Hoàn lý lẽ, cũng luân thường đạo lý.
Vấn đề là, nàng dám? Không sợ tương lai nhà đẻ nương tựa ?
Bà v.ú sợ hãi. Mộc Tam tiểu thư ... thật sự đ.á.n.h ! Quá dã man! “Ngươi thể đ.á.n.h ! Ngươi đ.á.n.h phụ nữ!”
Mộc Vãn Tình cố nhịn : “Chuyện đó... còn xem tâm trạng của . Phụ nữ là giống loài đổi, bà tin lời phụ nữ ? Miệng phụ nữ, lừa thôi.”
Bà v.ú càng sợ hãi, rụt rè lùi vài bước.
Bà dù cũng chỉ là hầu, Mộc Tam tiểu thư đ.á.n.h cũng là đ.á.n.h oan.
Vu Tứ tiểu thư im lặng che mặt bà , lấy hết can đảm cầu tình: “Vãn Tình , v.ú của kiến thức, đừng chấp nhặt với bà .”
Thấy nàng còn bảo vệ hạ nhân, chứng tỏ vẫn còn cứu . Mộc Vãn Tình cũng mong một đêm thể đổi tính cách và quan niệm của nàng .
Chuyện cần quá trình.
, một điểm mấu chốt cho nàng , để tránh việc
thường xuyên dẫm lên giới hạn của nàng.
“Cô quen để hạ nhân phát ngôn, mượn miệng khác những lời cô thể , mặt cô. Thủ đoạn , chỉ thể dùng ở phủ Ngự Sử các thôi. Ở đây, ở Mộc gia chúng , nó vô dụng. Không ai chiều theo, càng ai dung túng cho cô.”
Nàng cho một lời khuyên: “Còn nữa, sớm nhận rõ hiện thực và tình cảnh của , điều đó lợi cho cô đấy.”
Môi Vu Tứ tiểu thư run rẩy, sắc mặt lúc trắng lúc xanh: “Mộc Vãn Tình!”
Mộc Vãn Tình sợ đắc tội khác. Có thể hòa hợp là một chuyện, là chuyện khác.
Chỉ cần bản đủ mạnh mẽ, thứ đều thể san bằng.
“Hoặc là đổi bản để hòa nhập với cảnh mới, hoặc là, mạnh mẽ đến mức đổi cảnh. Cô tự xem mà .”
Nói xong, nàng ôm quần áo tắm.
Để Vu Tứ tiểu thư sắc mặt trắng bệch, n.g.ự.c đau từng cơn, nước mắt như suối tuôn.
Bà v.ú cũng nhịn theo. Quá khó khăn, cuộc sống mà chịu đựng nổi? “Tiểu thư, ngài đừng nữa. Mộc Tam tiểu thư quá vô lễ, chúng kiện, ...”
Bà cứng họng. Đi tìm ai mà kiện?
Mộc Lão thái thái? Còn ai sợ ai .
Vợ chồng Mộc Nhị Gia? Bọn họ cái gì cũng lời con gái.
Anh em nhà Mộc? Họ sẽ luôn "Em gái là nhất, em bao giờ sai."
Bà cảm thấy bất lực, nỗi sợ hãi ai giúp đỡ dâng lên trong lòng.
Những lời của Mộc Vãn Tình như mũi tên nhọn đ.â.m tim Vu Tứ tiểu thư. Nàng nhắm mắt , nước mắt nóng hổi lăn xuống: “Vú ơi, để yên tĩnh một lát.”
Nàng cần suy nghĩ kỹ về những lời đó. Tuy khó , nhưng dường như Mộc Vãn Tình chỉ cho nàng một con đường.
Mộc Vãn Tình tìm Mộc Nhị phu nhân, hai con thoải mái tắm nước nóng ở phòng bên cạnh.
Nàng kể sơ qua về xung đột với Vu Tứ. Mộc Nhị phu nhân khẽ lắc đầu, cô nương đó thực thông minh, chỉ là tâm tư quá nhiều.
Cả nhà họ đều là thật thà, áp chế nổi cô nương đó.
Thư Sách
“Có thể hòa hợp thì , thì cứ giữ cách. Con cũng đừng cãi với nó, kẻo nó ghi hận con.”
Trong mắt bà, con gái vẫn là tiểu cô nương cần bảo vệ.
Còn việc gần đây đổi lớn? Đó là bất đắc dĩ. Nếu do họ gánh vác nổi, để một cô bé mười ba tuổi gánh trọng trách ?
Là do bọn họ cha vô dụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-4444.html.]
Lòng Mộc Vãn Tình ấm áp, vui vẻ đáp: “Cha và các ca còn đang dọn dẹp, lát nữa con qua xem. Mẹ cứ qua chỗ Lục thẩm chơi, hỏi thăm thêm về động tĩnh của tộc nhân.”
Lục thẩm là một "bà tám" chính hiệu, chuyện gì mà bà .
Nắm bắt động tĩnh của sẽ giúp nàng phân tích và đưa phán đoán chính xác nhất.
Mộc Nhị phu nhân giúp nàng lau khô tóc, dịu dàng hỏi: “Không cần cùng con ?”
Mộc Vãn Tình mỉm : “Không cần , ai dám bất kính với con.”
Khi nàng nắm giữ càng nhiều quyền lên tiếng, thái độ của các phạm nhân đối với nàng cũng trở nên kính cẩn.
Bất kể là nhà họ Phương tộc nhân Mộc thị, đều dám đắc tội nàng.
Hai con mỗi một việc, Mộc Vãn Tình bước nhẹ nhàng về hướng nhà bếp.
Ăn ngon, ngủ , tắm rửa sạch sẽ, tâm trạng vô cùng vui vẻ.
“Mộc Tam tiểu thư, cô còn về phòng?”
Mộc Vãn Tình ngẩng đầu, là Đỗ Thiếu Huyên. Hắn một bộ đồ trắng, bớt vẻ lạnh lùng, thêm một chút ấm áp.
“Ta bếp xem một chút. Ngài còn nghỉ ngơi?”
Đỗ Thiếu Huyên chút thói ở sạch. Lúc ăn cơm quá đông, quần áo dính bẩn, nên ăn xong là tắm rửa ngay. “Ăn no quá, ngoài dạo cho tiêu cơm.”
Hai vài câu xã giao, Mộc Vãn Tình định , hầu bên cạnh Đỗ Thiếu Huyên liền mở miệng:
“Mộc Tam tiểu thư, thể phiền cô giúp chúng một ít đồ ăn dễ mang theo đường ? Chúng ăn lương khô suốt chặng đường ngán quá . Giá cả thể thương lượng.”
Đỗ Thiếu Huyên liếc mắt lạnh lùng: “A Trung, vô lễ! Mộc Tam tiểu thư, đừng để lời trong lòng, thật sự xin ...”
Mộc Tam tiểu thư nấu cơm là vì tình nghĩa, bổn phận.
Dùng tiền để chuyện đúng là sỉ nhục .
Hắn , Mộc Vãn Tình chỉ mong khác dùng tiền "đập" mặt . Tới , núi vàng núi bạc tới đây!
Nàng trầm ngâm một lát: “Có thể kiếm thịt bò ? Nếu , sẽ cho các ngươi một ít đồ ăn ngon.”
Trâu cày là tư liệu sản xuất quan trọng, phép tùy ý g.i.ế.c mổ, cho nên thị trường thịt bò bán.
Mắt tùy tùng sáng lên: “Chắc là thể.”
Mộc Vãn Tình hỏi họ thế nào, nàng cũng đang thèm thịt bò. “Vậy , cần đưa tiền, nhưng đồ chia cho một phần ba. Nếu chấp nhận, sẽ chuẩn .”
Tùy tùng về phía Đỗ Thiếu Huyên, khẽ gật đầu: “Được.”
Mộc Vãn Tình trong đầu nghĩ đủ loại cách chế biến thịt bò: “Được. Ta sẽ liệt kê một danh sách nguyên liệu, chuẩn đủ đưa cho .”
Nàng còn "kê" thêm ít "hàng lậu" (những thứ riêng). Có một gia vị nàng mua , ví dụ như hồ tiêu, đắt đỏ khó tìm.
“Tốt!” Tùy tùng cúi chào thật sâu: “Cảm ơn Mộc Tam tiểu thư.”
Sáng sớm hôm , các phạm nhân lưu đày sẽ ở khách điếm vài ngày, ai cũng vui mừng khôn xiết.
Lại thể kiếm tiền !
Mọi nhiệt tình tăng vọt, tích cực phối hợp. Chờ nguyên liệu đến là ai việc nấy.
Sáng sớm, Đỗ Thiếu Huyên tiếng ồn ào bên ngoài đ.á.n.h thức. Hắn khoác áo, đến bên cửa sổ thoáng qua, thấy nhiều đang vội vã, hấp tấp chạy qua chạy .
Hắn gọi một tùy tùng tới: “Đi hỏi xem bọn họ đang gì ?”
“Vâng.”
Đỗ Thiếu Huyên nghĩ nghĩ, gọi : “Tiện thể hỏi thăm Mộc Tam tiểu thư luôn.”
Tùy tùng chút kinh ngạc: “Vâng.”
Đỗ Thiếu Huyên liếc mắt một cái thấy cô gái mặc áo lục, tràn đầy sức sống trong đám đông. “Bên kinh thành tin tức gì ?”
“Không ạ.”
Đỗ Thiếu Huyên thản nhiên lệnh: “Báo cho cô mẫu một tiếng. Nếu Hoàng thượng ban hôn, sẽ tiến cung, cứ ở trong phủ chờ đại giá.”
Tùy tùng thần sắc đổi: “Vâng.”
Chủ tử nhà quá kiêu ngạo, khuyên bảo, bây giờ? Đều là do hai vị quý nhân nuông chiều mà !