Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 387: Hi tiệp dư ngã ngựa
Cập nhật lúc: 2025-12-11 01:21:40
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thái t.ử khựng một chút, nhưng hề dừng bước, tiếp tục về phía .
Bỗng nhiên, một giọng vang lên: "Hoàng nhi! Hoàng nhi của ! Mẹ ở đây!"
Thái t.ử thấy tiếng gọi đầy thâm tình , xoay . Chỉ thấy Hi tiệp dư đỡ, nghiêng ngả lảo đảo chạy từ trong phòng. Đôi mắt bà đẫm lệ, sắc mặt trắng bệch đáng sợ, khóe miệng còn vương một vệt m.á.u tươi, trông như thể sắp còn sống bao lâu nữa.
Tâm trạng Thái t.ử chút phức tạp: "Không đang bệnh ? Mau trở về nghỉ , thái y sẽ chữa khỏi cho ." Dù nữa, đây cũng là ruột, vẫn hy vọng bà sống .
Hi tiệp dư ôm ngực, thoi thóp : "Mẹ sắp xong . Trước khi c.h.ế.t thể thấy con một , mãn nguyện . Hài nhi, mong con khôn lớn thành , một vị quân chủ hiền lương. Mẹ dù c.h.ế.t suối vàng cũng sẽ mỉm ."
Bà vô cùng xúc động, nước mắt lã chã tuôn rơi.
Thái t.ử như nước mắt của bà bỏng rát, trong lòng khó chịu: "Thái y ? Hắn thế nào?"
Thái y lúc mới bước , cúi đầu cẩn trọng bẩm báo: "Thái tử, Hi tiệp dư nương nương lo nghĩ quá độ, tâm thần hao tổn, t.h.u.ố.c men và châm cứu đều vô hiệu."
Sắc mặt Thái t.ử biến đổi liên tục: "Không chữa ?"
Thái y khẽ thở dài: "Cái ... tâm bệnh chỉ tâm d.ư.ợ.c y. Ngài hãy ở bên cạnh an ủi nương nương nhiều hơn, sẽ kỳ tích."
"Phụt!" Mộc Vãn Tình nhịn bật . Chân ái tạo kỳ tích ?
Một nha trừng mắt giận dữ: "Ngươi cái gì?"
Mộc Vãn Tình lập tức thu nụ , tỏ vẻ đồng cảm sâu sắc: "Thái tử, ngài chỉ cần để Hi tiệp dư lên Hoàng hậu, đảm bảo t.h.u.ố.c bệnh hết ngay."
Hi tiệp dư kịp suy nghĩ, lập tức Thái t.ử với ánh mắt đầy mong chờ khát khao. Trở thành Hoàng hậu, mẫu nghi thiên hạ là giấc mộng lớn nhất đời bà .
Thái y: "..." Có đồng đội như heo là cảm giác gì? Muốn hộc máu!
Mặt Thái t.ử đen sì. Cậu lớn lên trong cung, chứng kiến bao nhiêu âm mưu quỷ kế, gì mà hiểu? Cậu lạnh lùng thái y: "Ngươi cứ ở Tỉnh Tâm điện chữa trị cho Hi tiệp dư nương nương cho . Thiếu cái gì tự nhiên sẽ đưa tới."
Thái y đau đầu. Thế là cho rời ? Hắn chỉ ôm đùi lớn, kết chút thiện duyên thôi mà.
"Hi tiệp dư nương nương, bớt lo nghĩ, tịnh dưỡng cho . Lần đến thăm ." Giọng điệu Thái t.ử ôn hòa tôn trọng, nhưng tuyệt nhiên gọi một tiếng "mẫu phi", mở miệng ngậm miệng đều là "Hi tiệp dư".
Cậu ai bắt bẻ . Hoàng thượng ghi danh tên Thục phi, về lý còn quan hệ gì với Hi tiệp dư nữa. Trời đất bao la Hoàng đế lớn nhất, lời Hoàng thượng thì gì sai? Ngay cả ngự sử khó tính nhất cũng thể bới lông tìm vết.
Lòng Hi tiệp dư lạnh ngắt. Thái t.ử ghi hận bà ?
"Không . Đây là quyết biệt cuối cùng của con . Hoàng nhi, quá khứ nhiều chỗ đúng, con hãy quên . Con tin rằng, đời chỉ là thật lòng yêu con, những kẻ khác đều chỉ vì quyền lực và vinh hoa phú quý..."
Bà cố gắng lôi kéo Thái tử. Chỉ cần Thái t.ử chịu lời, ngôi vị Thái hậu của bà sẽ vững như bàn thạch.
Mộc Vãn Tình lạnh lùng chen : "Thế còn Hoàng thượng thì ? Thái hậu thì ?"
Ngươi tẩy trắng bản thì cũng thôi, nhưng dẫm đạp lên bao nhiêu để tẩy trắng cho , mặt mũi ngươi lớn thế?
Hi tiệp dư ngắt lời, thẹn giận: "Thanh Bình quận chúa, tại ngươi trăm phương ngàn kế ly gián tình cảm con . Ngươi dã tâm bừng bừng, một lòng leo cao. Hoàng nhi của chính là bàn đạp nhất của ngươi..."
Bà khác , cuối cùng là Mộc Vãn Tình Đông Cung, cùng Thái t.ử vượt qua những ngày tháng gian nan nhất. Bà chẳng những cảm kích mà ngược còn thẹn quá hóa giận vì so sánh!
Mộc Vãn Tình chẳng những tức giận mà còn hỏi vặn : "Đầu tiên, tình cảm con chứ, bà ?"
Mặt Hi tiệp dư đỏ bừng vì tức, giọng cao lên mấy quãng: "Hoàng nhi, con đừng tin lời quỷ quyệt của ả! Lúc Đông Cung với con, nhưng bệnh nặng nên mới để ả nhặt món hời. Con là do rứt ruột đẻ , thể thương con?"
"Trên đời chỉ quan hệ huyết thống mới đáng tin cậy, những kẻ khác đều chỉ lợi dụng con thôi." Bà còn cố ý trừng mắt Mộc Vãn Tình.
Quan hệ huyết thống? Thái t.ử châm chọc: "Sắc mặt Hi tiệp dư nương nương thật đấy, chẳng giống bệnh chút nào."
Hi tiệp dư như dội gáo nước lạnh, run lên một cái. "Ta... là chọc tức..."
Chưa đợi bà hết, Thái t.ử xoay bỏ , một khắc cũng ở . Lần là giả bệnh, là giả c.h.ế.t, thật đáng hận.
Khi ngang qua Mộc Vãn Tình, kéo tay áo nàng: "Tỷ tỷ, chúng ."
Mộc Vãn Tình thuận thế theo . Đến cổng lớn, nàng đầu thoáng qua, thấy Hi tiệp dư đang trưng vẻ mặt kinh ngạc tột độ. Nàng khẽ mỉm . Chỉ chút chỉ thông minh mà đòi diễn trò.
Nụ của nàng rơi mắt Hi tiệp dư biến thành sự khiêu khích, khiến bà tức nổ phổi: "Mộc Vãn Tình! Con tiện nhân ! Chính ngươi cướp hoàng nhi của , cướp cơ hội của !"
Mộc Vãn Tình hứng thú dẫm đạp kẻ thất bại thêm nữa, chỉ buông một câu: "Giọng trung khí mười phần đấy. Thái y, y thuật của ngươi kém quá."
Thái y suýt thì quỳ xuống. Nếu Hi tiệp dư thông minh hơn một chút thì cũng đến nỗi rơi tình cảnh . Phải rằng Thái t.ử chính là do bà sinh mà.
Trên đường về, Thái t.ử ủ rũ: "Đệ buồn."
Trước mặt ngoài luôn tỏ chín chắn, nhưng mặt Mộc Vãn Tình, vẫn bộc lộ cảm xúc thật của một đứa trẻ.
Mộc Vãn Tình chậm rãi bên cạnh, bỗng nhiên hỏi: "Muốn uống sữa, ăn gà rán, pizza ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-387-hi-tiep-du-nga-ngua.html.]
"Muốn!" Mắt Thái t.ử sáng rực lên. Phụ hoàng ngày thường cấm ăn mấy thứ đồ ăn vặt .
"Đi thôi, chúng tự , tự cung tự cấp." Mộc Vãn Tình híp mắt chỉ một cung nhân. "Đi hỏi xem ba vị công chúa tham gia ?"
Huynh tỷ thường xuyên chơi cùng mới bồi đắp tình cảm thâm sâu.
Dưỡng Tâm Điện.
Hoàng thượng lơ đãng đặt tấu chương phê xong sang một bên. "Đi xem mãi về?" Sao một cái là mất hút thế? Lạ thật.
Cung nhân nhanh chóng bẩm báo: "Thanh Bình quận chúa đưa Thái t.ử và các công chúa đến Ngự thiện phòng tự tay món ăn, là hiếu kính ngài và Thái hậu."
Hoàng thượng: "..." Là chơi thì !
"Các công chúa cũng ?"
"Vâng, Quận chúa cho mời ạ."
Hoàng thượng day trán. Khoản dỗ trẻ con thì nàng đúng là chuyên gia.
Tại Ngự thiện phòng, Mộc Vãn Tình nhanh tay món ăn, hướng dẫn . Thái t.ử và các công chúa sống trong nhung lụa từng xuống bếp, cảm thấy mới mẻ và thú vị. Mọi hào hứng chơi, vui vẻ vô cùng.
Khi thành phẩm lò, ai nấy đều phấn khích nhảy cẫng lên, kịp ăn mang khoe.
Đại công chúa ngọt ngào dâng lên kiệt tác của : "Hoàng tổ mẫu, đây là do cháu tự tay , nếm thử xem."
Thái hậu bưng cốc sữa cẩn thận như bưng b.o.m nổ chậm. Có ăn đây? Sẽ đau bụng chứ?
Đại công chúa thấy bà uống, phụng phịu: "Cháu chỉ phụ trách nặn trân châu và khuấy thôi mà."
Thế thì . Thái hậu lúc mới yên tâm uống một ngụm. Ngọt mà ngấy. "Không tồi, tồi."
Đại công chúa: "..." Nói là tình thương bà cháu ?
Thái t.ử hớn hở cắt pizza thành tám miếng, dâng miếng đầu tiên cho Hoàng thượng: "Phụ hoàng, nhân bên đều do con rắc đấy, con cho nhiều lắm, chắc chắn ngon."
Hoàng thượng chiếc pizza đầy ắp nhân, khuôn mặt phấn khích của con trai, lặng lẽ c.ắ.n một miếng. Bất ngờ nhướng mày, cũng đấy chứ.
Thư Sách
Nhị công chúa và Tam công chúa cũng chịu thua kém, tranh dâng đồ ăn lên. Trong chốc lát, tiếng rộn ràng, náo nhiệt vô cùng.
Mộc Vãn Tình thể để mấy vị tiểu tổ tông "mười ngón dính nước xuân" việc thật sự, gây thêm phiền phức là may . Nàng chỉ giao cho họ những việc nhẹ nhàng nhất nhưng dễ thể hiện nhất, còn đều do nàng bao thầu. dù , đều vui vẻ thôi, nhao nhao hẹn chơi... nhầm, là tận hiếu đạo.
Đêm khuya, Hoàng thượng Ô Y Vệ báo cáo, chau mày.
"Thay hết bên cạnh Hi tiệp dư , thị vệ canh cửa cũng đổi một loạt mới. Kẻ nào nhận hối lộ thì trừng trị nghiêm khắc."
"Tuân chỉ."
Người bên cạnh Hi tiệp dư sạch, mới đến đều thật thà chất phác, thậm chí phần ngờ nghệch. Hi tiệp dư mất tâm phúc, gì cũng thuận tay, mất liên lạc với bên ngoài. Thị vệ mới đến cũng chẳng thèm để ý đến bà . Bà dùng trang sức để mua chuộc, nhưng vô dụng, đồ thì lấy dâng thẳng lên mặt Hoàng thượng.
Thái độ của Hoàng thượng rõ ràng: Cho phép nuôi dưỡng đến già, nhưng đừng hòng bước chân ngoài khi còn sống. Mọi cũng nhận Thái t.ử còn nhiều tình cảm với Hi tiệp dư, bà mất giá trị lợi dụng, ai còn thèm tiếp xúc nữa? Bà tức tối, suốt ngày loạn, còn tự bệnh. bệnh nặng đến mấy cũng chỉ coi là giả vờ, chẳng ai tin. Không quá vài năm, bà tự giày vò đến c.h.ế.t. Đương nhiên, đây là chuyện về .
Trước mắt, nhiệm vụ quan trọng nhất của Mộc Vãn Tình là đưa Thái t.ử mở rộng việc chủng ngưu đậu. Một là để Thái t.ử thực tế, học hỏi kinh nghiệm. Hai là tạo dựng uy tín cho Thái tử. Còn công lao nào lớn hơn việc tìm ngưu đậu ngăn chặn dịch bệnh chứ?
Mộc Vãn Tình tranh giành cái , hào quang nàng đủ chói lọi . Nàng lấy danh nghĩa Thái t.ử ban bố lệnh chiêu mộ, tập hợp các thầy t.h.u.ố.c dân gian và thái y cùng huấn luyện. Đợi học xong sẽ phái khắp nơi cả nước.
Tiếp đó, nàng công khai tuyên bố sẽ chủng ngưu đậu cho ba vị công chúa. Ngưu đậu là thứ mới mẻ, đời chấp nhận, nhưng nếu hoàng thất gương, ngay cả công chúa cành vàng lá ngọc cũng chủng loại thì dân chúng còn bài xích ? Chắc chắn là , họ sẽ hăng hái tham gia ngay. Hoàng gia dám dùng cho con chứng tỏ nó an .
Tin tức tung , thiên hạ xôn xao. Các triều thần sôi nổi phản đối, họ cảm thấy thứ đáng tin. Họ cũng con cháu, nhiều đứa từng chủng đậu, sợ lôi chuột bạch.
Thái t.ử hiện thuyết pháp. Đây là đầu tiên ngài lên tiếng triều đình, các triều thần trong lòng dù vui cũng dám đối đầu với ngài.
Nhóm đầu tiên chủng ngưu đậu chỉ ba vị công chúa mà còn các cung nhân từng chủng đậu, tất cả "đóng gói" đưa khỏi cung đến hoàng trang ở ngoại ô.
Mộc Vãn Tình ba vị công chúa với tính cách khác : "Các sợ ?"
Tam công chúa nhỏ nhất lén cọ cọ tay nàng, ừm, xin chút phúc khí nào. "Thanh Bình tỷ tỷ, tỷ cũng sẽ cùng chúng , sẽ nấu món ngon cho chúng , đúng ?"
Giọng điệu hâm mộ là đây? Thái t.ử nhịn trợn trắng mắt.
Hai vị công chúa còn cũng nàng chằm chằm, như : Tỷ đối xử công bằng, thiên vị nhé.
Mộc Vãn Tình: "..."
" ."
Vì công việc ở tòa soạn báo nên nàng thiết với Đại công chúa nhất. Nhị công chúa hiện là học sinh trường kỹ thuật hoàng gia, thường xuyên gặp mặt. Chỉ Tam công chúa nhỏ tuổi nhất là ít tiếp xúc. Lần sữa cùng , nàng cô công chúa tinh quái bám dính lấy. Duyên trẻ con của nàng như một vẫn .
"Vậy sợ nữa." Tam công chúa khép miệng. "Muội mong chờ đấy."
Mộc Vãn Tình: "..." Mong chờ cái quỷ gì? Cô công chúa độc!