Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 349: Thái hậu muốn đi dạy học
Cập nhật lúc: 2025-12-07 08:48:06
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại công chúa lập tức hóa thành một thục nữ dịu dàng, bước từng bước nhỏ nhẹ nhàng đến mặt Thái hậu, cất giọng nhu nhược đáng thương: "Tổ mẫu, mấy gã đàn ông to xác bắt nạt con."
Thái hậu: "..." Nếu bà tận mắt chứng kiến việc, chắc bà cũng suýt tin . , cháu nhà thì bênh thôi.
"Đừng sợ, ném hết bọn chúng ngoài cho ai gia!"
Đại công chúa mật khoác tay Thái hậu, ngọt ngào, giọng nũng nịu: "Tổ mẫu đối với con thật ."
Thực khách vây xem há hốc mồm kinh ngạc.
Gã đàn ông tức giận tột cùng: "Rõ ràng là cô đ.á.n.h nông nỗi , cô mới là kẻ bạo hành! Chẳng qua là để ý đến cô, để mắt đến nha đầu bên cạnh cô nên cô mới ghen tức trả thù chứ gì?"
Đại công chúa tức nổ phổi. Loại gì thế , đ.á.n.h thế vẫn còn nhẹ chán! Hoàng tổ mẫu ở đây, nàng dám quá mức phô trương. Tuy bà thấu bộ mặt thật của nàng, nhưng chỉ cần toạc thì vẫn thể diễn cảnh thái bình giả tạo.
Thái hậu giận sôi máu. Cái thứ c.h.ế.t tiệt dám sỉ nhục công chúa Đại Tề? Bà tiến lên tung một cước, động tác đơn giản thô bạo.
Gã đàn ông choáng váng. Lão bà đá đau quá! "Bà già , bà dám đá bậy bạ?"
Thái hậu chẳng thèm nhiều, trực tiếp lao đ.á.n.h tiếp.
Đại công chúa: "..."
Đỗ Thiếu Huyên buồn . Đây rõ ràng là sự hung tàn di truyền. Phải rằng Thái hậu là hổ nữ tướng môn, trong xương cốt vốn sự mạnh mẽ.
Thái hậu đá thêm vài cái cho hả giận, đ.á.n.h xong mới hối hận. Sao tự tay thế ?
khi , bà thấy cháu gái đang với ánh mắt ngưỡng mộ đầy sùng bái: "Tổ mẫu, lợi hại quá ! Con thật tự hào khi bà như ."
Thái hậu lập tức ngẩng cao đầu ưỡn ngực, khóe miệng kìm mà nhếch lên: "Con còn trẻ, học hỏi lớn nhiều ."
"Vâng , con lời tổ mẫu hết."
Đại công chúa còn mời Thái hậu tham quan tòa soạn báo. Thái hậu nhất thời mềm lòng đồng ý.
Trên đường , trong xe ngựa, Đại công chúa vén rèm cửa, hào hứng ngắm bên ngoài. Thấy món gì ngon đồ chơi gì lạ mắt, nàng liền cho xe dừng sai mua. Chỉ một chốc , xe ngựa chất đầy đồ.
Thái hậu cháu gái tỏa ánh hào quang tự tin rạng rỡ, khác hẳn với vị Đại công chúa luôn khuôn phép cứng nhắc trong cung. Bà bao giờ thấy đứa trẻ vui vẻ thoải mái đến .
"Thanh Bình quận chúa dạy hư các con hết . Lẽ nên đưa các con đến trường kỹ thuật học. Nhìn xem các con kéo bè kéo cánh đ.á.n.h , còn dáng vẻ của quý nữ cành vàng lá ngọc nữa?"
Đại công chúa lười diễn, dù cũng lộ tẩy . Nàng mật tựa vai Thái hậu: "Hoàng tổ mẫu, con rõ ràng giống nhất mà."
Thái hậu: "..." Không ! Con bậy!
Bà nhận rằng nữ t.ử đường phố bây giờ còn đội mũ rèm che mặt nữa, ai nấy đều thoải mái dạo phố. Đầu đường cũng xuất hiện nhiều nữ tiểu thương, tự nhiên rao bán hàng hóa, tạo nên một phong cảnh tươi sáng. Tầng lớp đáy xã hội đang dần đổi, từ lượng biến thành chất.
Sau khi tham quan tòa soạn báo, Thái hậu chút suy tư, mãnh liệt yêu cầu đến thăm trường kỹ thuật hoàng gia. Được , thì .
Khi Thái hậu đến nơi, trường đang tổ chức thi đá cầu. Khán đài chật kín , các cầu thủ sân tranh chấp quyết liệt, khán giả hò reo cổ vũ nhiệt tình, khí cực kỳ sôi động. Đứng giữa đám đông, tự chủ mà cuốn theo cảm xúc, nhiệt huyết sôi trào.
Thái hậu ngơ ngác các cầu thủ đang chạy sân: "Sao là nữ thế ?"
Đại công chúa các cầu thủ với ánh mắt rực lửa, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì phấn khích: "Mỗi khối trong trường đều hai đội bóng, một nam một nữ, tổng cộng mười bốn đội. Đối với học sinh, đây là cách rèn luyện sức khỏe, học tinh thần đồng đội. Mỗi năm đều tổ chức giải đấu, hai đội nam và nữ xuất sắc nhất sẽ chung kết."
Nàng cơ hội tham gia thi đấu, nhưng điều đó ngăn cản nàng trở thành một cổ động viên nhiệt thành.
Thái hậu dám tin: "Cái gì? Nam nữ thi đấu với á? Nữ sinh trời sinh thể lực yếu hơn, đấu đội nam?"
Đại công chúa đặc biệt yêu thích ngôi trường bởi khí tự do, tích cực, dám nghĩ dám .
"Cũng thể . Thi đấu chỉ so thể lực mà còn so trí tuệ tập thể, tinh thần chiến đấu, ý chí và nghị lực. Năm ngoái đội nữ thắng đấy ạ. Mỗi thưởng 500 lượng bạc cùng cúp vô địch, còn ưu tiên chọn đơn vị thực tập."
"Đơn vị thực tập?" Thái hậu cảm giác như mở một thế giới mới.
" ạ. Muốn quan thì tham gia khoa cử. Nếu con đường quan lộ thì thể đến xưởng của nông trang Tam Thủy, quảng trường ẩm thực, cửa hàng đồng hồ Vạn Thông ba cửa hàng xa xỉ phẩm . Nhiều vị trí lắm ạ."
Sinh viên nghiệp trường kỹ thuật hoàng gia thực lực vượt trội so với phần lớn , những đơn vị đều sẵn sàng nhận họ. Hơn nữa, họ thường bắt đầu từ vị trí quản lý nhỏ, khởi điểm cao hơn thường. Những nơi lương cao, phúc lợi , thu nhập định, bao mơ ước . Còn học sinh trường kỹ thuật thì thể tùy ý lựa chọn. Các đơn vị đang trong giai đoạn mở rộng ngừng, cần lượng lớn nhân sự mới, những học sinh chỉ cần nắm bắt cơ hội là thể thăng tiến nhanh chóng.
Đại công chúa lộ vẻ ngưỡng mộ: "Đương nhiên, nhóm xuất sắc nhất sẽ viện nghiên cứu. Đó mới là tinh trong tinh . Chỉ cần nghiên cứu một thứ gì đó hàng đầu, riêng tiền bản quyền cũng đủ sống sung túc cả đời."
Chỉ thể , Mộc Vãn Tình tạo một nền tảng tuyệt vời, mang lợi ích cho vô . Một học sinh tiền đồ, cả gia đình dòng họ đều nhờ.
"Thanh Bình quận chúa là giỏi, nàng thực sự lòng nhân ái bao la, nhân phẩm cao quý, đáng để chúng học tập."
Thấy cháu gái đ.á.n.h giá Mộc Vãn Tình quá cao, Thái hậu chút thoải mái.
"Nha đầu ngốc, nàng cũng chỉ vì con đường quan của thôi."
"Một việc mà kết quả cho tất cả thì đó chính là việc đại thiện. Thanh Bình quận chúa cho con thấy đời còn cách sống đặc sắc như thế, giới hạn bởi tuổi tác giới tính, thể vươn xa vô tận." Đại công chúa chỉ đám đông khán đài, chỉ xuống các cầu thủ nữ đang hừng hực khí thế sân. "Cuộc đời của những đổi nhờ Thanh Bình quận chúa, họ còn kìm hãm ở tầng lớp thấp nhất nữa mà thêm nhiều lựa chọn."
Rất nhiều học sinh xuất bần hàn, cơm ăn đủ no. Nếu Mộc Vãn Tình, tương lai của họ sẽ chỉ là sự nghèo khó và tăm tối.
Thái hậu trầm mặc.
"Vào! Vào !" Cả sân vận động vỡ òa, Đại công chúa cũng kìm mà hét lớn ăn mừng.
Không tại , Thái hậu bỗng nhớ thời thiếu nữ rực rỡ của . Đã từng lúc, bà cũng là một thiếu nữ tràn đầy nhiệt huyết và niềm vui như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-349-thai-hau-muon-di-day-hoc.html.]
Đại công chúa còn đưa Thái hậu tham quan khắp nơi. Chương trình học bao gồm hai phần: kiến thức cơ bản và huấn luyện kỹ năng, cộng thêm mười hai câu lạc bộ: Âm nhạc, Bóng rổ, Bóng đá, Văn học, Kim thạch thi họa, Cờ vây, Võ thuật, Biện luận, Kỹ năng truyền thống, Kịch, Ẩm thực và Hội học sinh.
Hội học sinh chịu trách nhiệm quản lý các câu lạc bộ . Câu lạc bộ giống như môn tự chọn, mỗi học sinh bắt buộc chọn một, tính điểm. Đương nhiên, nếu đủ sức thì thể tham gia nhiều câu lạc bộ cùng lúc.
Thái hậu mở rộng tầm mắt, cảm thấy học sinh thời nay thật hạnh phúc. Phải rằng nhiều học sinh miễn học phí.
"Câu lạc bộ kỹ năng truyền thống là gì?"
Đại công chúa tươi: "Là những môn như cắt giấy, nặn tò he, thổi đường, khắc gạch, khắc gỗ, đan lát... Học xong những cái thể kiếm tiền ngay. Dù bản nghề thì cũng thể dạy cho , hoan nghênh đấy ạ."
Đối với những gia đình nghèo khó, đây đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết lạnh. Những kỹ năng vốn chỉ truyền dạy trong gia đình, ngoài cả đời chạm tới , nay thể học dễ dàng tại ngôi trường .
"Thanh Bình quận chúa : Tri thức chính là tiền bạc, chính là sức mạnh."
Lần , Thái hậu hiếm khi phản bác lời Đại công chúa.
Khi trong thư viện rộng lớn, qua cửa kính trong suốt thấy từng hàng kệ sách chất đầy, và đám học sinh đang ngấu nghiến sách như những kẻ đói khát, Thái hậu bỗng nhiên thốt lên: "Nếu ai gia giáo viên, Mộc Vãn Tình nhận nhỉ?"
Đại công chúa: "...!!!"
Trong cung, Hoàng thượng tin thì ngơ ngác: "Cái gì? Mẫu hậu dạy học á? Đùa kiểu gì ? Bà là Thái hậu đấy!"
Ngài trừng mắt Đại công chúa. Tất cả là tại con bé gây họa!
Đại công chúa bày vẻ mặt yếu đuối bất lực. Nàng cũng sự tình biến thành thế , nàng thật sự vô tội mà.
Hoàng thượng kiên nhẫn khuyên giải: "Mẫu hậu , ở trong cung an nhàn hưởng phúc, vui đùa với con cháu chẳng hơn ?"
Thái hậu là lớn nhất trong cung, ai quản thúc, gì nấy. Cuộc sống thoải mái như bao cầu còn .
"Chán quá ." Thái hậu than thở. Cả ngày ru rú trong cung, quanh quẩn cũng chỉ mấy khuôn mặt đó, thật sự vô vị.
"Đã gọi là trường kỹ thuật HOÀNG GIA, ai gia là hoàng gia, đến?"
Hoàng thượng đau đầu nứt . Con gái mới yên chút thì già bắt đầu quậy phá, tâm mệt quá mất. "Bên ngoài nguy hiểm lắm, trẫm yên tâm."
Thái hậu lý lẽ hùng hồn: "Đại hoàng t.ử và các công chúa chẳng cũng ? Bọn trẻ , tại ai gia ?"
Người già hóa trẻ con, càng già càng tùy hứng, dỗ dành chiều chuộng.
"Mẫu hậu là Thái hậu, là phụ nữ tôn quý nhất Đại Tề. Người giáo viên sẽ gây áp lực cho học sinh đấy." Hoàng thượng cố gắng giảng giải. "Hơn nữa, định dạy cái gì?"
Thái hậu nghiêm túc suy nghĩ: "Ai gia sẽ giấu phận. Ai gia cưỡi ngựa, quản gia, thư pháp, ... đ.á.n.h ."
Hoàng thượng cạn lời. Người cũng xem bao nhiêu tuổi . "Mẫu hậu, đừng khó trẫm nữa."
Làm gì tiền lệ bao giờ?
Thư Sách
Thái hậu đảo mắt, lệnh: "Người , mời Thanh Bình quận chúa tới đây."
Mộc Vãn Tình đến nhanh. Vừa thấy trận thế nàng cảm thấy , chắc chắn chẳng chuyện gì lành. "Tham kiến Thái hậu, tham kiến Hoàng thượng, tham kiến Đại công chúa."
Nghe Thái hậu và Đại công chúa đến trường học, ý tưởng gì mới lạ đây?
Đại công chúa dậy đáp lễ.
Thái hậu vòng vo, hỏi thẳng: "Thanh Bình quận chúa, ai gia đối xử với ngươi thế nào?"
Mộc Vãn Tình cần suy nghĩ đáp ngay: "Cũng bình thường ạ."
Hình tượng thẳng thắn bao giờ sụp đổ!
Thái hậu: "..."
"Phụt!" Đại công chúa bật , vội che miệng xin . "Xin , con nhịn ."
Thái hậu cau mày: "Ai gia đến trường kỹ thuật giáo viên, ngươi hoan nghênh ?"
Mộc Vãn Tình ngẩn hai giây, nhanh chóng phản ứng: "Đây là trường học hoàng gia, Hoàng thượng mới là quyết định ạ."
Bà lão nghĩ một đằng một nẻo thế ?
Hoàng thượng vỗ trán thở dài. Quả bóng trách nhiệm đá về phía ngài. "Thanh Bình quận chúa, ngươi nghĩ cách thuyết phục Thái hậu bỏ ý định ."
Mắt Mộc Vãn Tình đảo một vòng, quyết định theo lối mòn: "Thái hậu chỉ là tìm chút việc ý nghĩa để thôi đúng ạ? Không nhất thiết là giáo viên, thần ý tưởng hơn nhiều."
Nàng cũng để Thái hậu đến quấy quả ở trường học, đó là địa bàn của nàng mà.
Hoàng thượng giật : "Nói thử xem."
"Thái hậu, quản lý Nhân Tế Đường (trại tế bần) quốc ạ?" Mộc Vãn Tình ngọt ngào, giọng điệu ôn nhu đầy dụ dỗ.
"Nhân Tế Đường thu nhận những già cả neo đơn, tàn tật, trẻ mồ côi. Đây là việc thiện, cũng là tích đức. Nếu quản lý mảng , thể nâng cao uy vọng cho hoàng gia, tích lũy phúc báo. Tích thiện chi gia, tất dư khánh (nhà tích đức ắt phúc lớn), ân trạch để cho con cháu đời ."
Góp một viên gạch cho sự nghiệp từ thiện ạ.
"Một công đôi việc, chuyện ý nghĩa hơn giáo viên nhiều."