Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 121:2

Cập nhật lúc: 2025-11-15 13:29:41
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

“Ta…” Thập Nhất phu nhân đỏ hoe mắt, nhưng thể thốt hai chữ "đồng ý".

“Phụt!” Người trong cuộc Mộc Vãn Tình bật .

là kiểu đàn ông "bình thường mà quá tự tin".

Đỗ Thập Nhất vẫy tay với nàng: “Mộc tiểu thư, đây mắt tỷ tỷ của nàng .”

Mộc Vãn Tình yên, giọng lạnh tanh: “ Thập Nhất gia, đầu óc ông bệnh ? Sao cứ tự đa tình thế? Ông tưởng là vua chắc, cưới ai thì cưới? Còn đòi bình thê nữa chứ. Ông tự tiểu mà soi xem xứng ?”

Lời quá khó , sắc mặt Đỗ Thập Nhất lập tức biến đổi.

Thập Nhất phu nhân ngược vui: “Ngươi chịu gả?”

Mộc Vãn Tình ha hả: “Ta ham hố cái gì ở ông ? Ham ông già? Ham ông ở bẩn? Hay ham ông hôi hám?”

“Ha ha ha!” Đám đông vây xem ầm lên.

Đỗ Thập Nhất thẹn quá hóa giận: “Mộc Vãn Tình, ngươi to gan thật!”

Mộc Vãn Tình tỏ vẻ kinh ngạc: “Sao ông tên ? Hôm nay chúng mới gặp đầu mà, đúng ?”

“Ta họ Đỗ, là Thập Nhất gia của Đỗ gia. Ta coi trọng ngươi là phúc khí của ngươi.”

Mộc Vãn Tình như một kẻ ngốc, hề lay động: “Con theo đuổi ‘một đời một kiếp, một đôi uyên ương’. Chồng của chỉ thể duy nhất . Nếu , thà cô độc cả đời. Thập Nhất gia, ông cưới vợ, ông mất tư cách .”

Ai ngờ, Đỗ Mười Một phán một câu: “Ngươi gả cũng gả! Mặt mũi của Đỗ gia là thứ một nữ tử hèn mọn như ngươi thể tùy tiện bác bỏ…”

Mộc Vãn Tình những sợ, mà còn ngông cuồng hơn cả : “Vậy thì đành gặp Đỗ soái một chuyến, hỏi thẳng ngài xem, Đỗ thị nhất tộc cường thủ hào đoạt, ức h·iếp nam nữ, lấy dòng họ lá bùa miễn tử để ức h·iếp bá tánh, ngài quản ? Nếu ngài quản, liền hỏi Hoàng thượng , xem trấn thủ một phương tư cách ức h·iếp bá tánh biên quan ?”

Tất cả đều biến sắc, đặc biệt là mấy em họ theo Đỗ Thập Nhất để xem náo nhiệt.

Vốn tưởng đây là một cuộc tình phong lưu, vung tiền như rác để ôm mỹ nhân về, ai ngờ ?

Thư Sách

Mộc Vãn Tình dõng dạc: “Đỗ gia bao đời trấn thủ biên cương, chống giặc ngoại xâm, che chở bá tánh một phương, bá tánh đều ghi lòng tạc , bao giờ quên. công đức mà tổ tiên mấy thế hệ gầy dựng hề dễ dàng, thể để con cháu bất hiếu tùy tiện giẫm đạp, phá hoại.”

Đỗ Mười Một cơn giận cho mụ mị đầu óc: “Ha hả, ngươi hình như quên phận của , ngươi bất quá chỉ là một lưu dân.”

Lưu dân? Mọi , sắc mặt phức tạp.

Phạm nhân lưu đày là nhân quyền, ai cũng thể giẫm một chân. vị Mộc tiểu thư khí thế ngút trời, cao quý thể xâm phạm, giống lưu dân?

một lưu dân như cũng chướng mắt ông đấy. Mang cái họ Đỗ vinh quang mà chuyện dơ bẩn, hạ lưu. Ta tổ tiên Đỗ thị thấy đau lòng. Tiền bối là hùng, con cháu là kẻ vô dụng. Haiz, đúng là hết cách.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-1212.html.]

Miệng nàng quá độc, khiến Đỗ Mười Một tức run cả : “Ngươi… Ngươi…”

Mộc Vãn Tình khinh miệt liếc một cái, đầu liền nở nụ ngọt ngào.

“Chào , là tộc trưởng Mộc thị nhất tộc, Mộc Vãn Tình. Ngày mười tám tháng , phố ăn vặt của chúng ở nam thành sẽ khai trương. Nếu chê, bá tánh trong thành đều thể đến nhận một phiếu miễn phí, để lĩnh một phần ăn vặt. Tổng cộng một ngàn phần, ai đến .”

Nhân cơ hội , nàng quảng cáo rầm rộ cho phố ăn vặt của nhà , quyết để bộ bá tánh trong thành đều .

Vừa lời , lập tức quên mất chuyện lưu dân, trời đất bao la, ăn là lớn nhất. “Ăn miễn phí?”

Không gì kích động lòng hơn hai chữ "miễn phí".

Mộc Vãn Tình tủm tỉm gật đầu: “ , tổng cộng một ngàn suất miễn phí, đến hàng trăm món ăn ngon, thể tùy ý lựa chọn.”

Các bá tánh tò mò thôi: “Thật giả ? Sao chúng từng về phố ăn vặt nào?”

Mộc Vãn Tình nay việc để lọt kẽ hở, thích nhất là "một mũi tên trúng hai ba đích".

“Đó là phố ăn vặt do Mộc thị chúng mở, vị trí cụ thể ở bên hẻm Hạt Cát. Đến lúc đó sẽ nhiều hoạt động chúc mừng, ví dụ như ba ngày đầu tiên khuyến mãi mua một tặng một, rút thăm trúng thưởng. À đúng , giải đặc biệt là ăn miễn phí cả một năm đấy!”

Nàng bằng lòng phối hợp với Đỗ Thập Nhất diễn trò, chính là ầm ĩ chuyện lên, đạp lên để quảng cáo. Không tệ, Đỗ Thập Nhất đúng là một "công cụ" hữu dụng.

Vừa lời , đều phấn khích. “Phải chờ đến tháng ? Sớm hơn ?”

Mộc Vãn Tình rạng rỡ: “Chúng cũng sớm hơn, nhưng công tác chuẩn vẫn tất. Chúng cho nhất, để bá tánh Lương Thành nếm thử những món ăn vặt phong phú mà thơm ngon. Mộc thị nhất tộc chúng thành tâm mời ghé thăm.”

Một tràng lời khơi dậy lòng hiếu kỳ của , cũng kéo mức độ mong chờ lên cao nhất.

bỗng nhiên kinh hô: “A, cô đắc tội với Đỗ gia , quán ăn vặt còn mở đúng hẹn ?”

Mộc Vãn Tình nhịn ha hả. Đám bá tánh thật đáng yêu, còn lo lắng cho nàng. “Đương nhiên là . Đỗ gia là , thể để một con sâu rầu nồi canh. Ta tin tưởng danh tiếng mà Đỗ gia gầy dựng mấy thế hệ, tin tưởng nhân phẩm của Đỗ soái.”

vẫn mong mở to mắt giám sát. Nếu xảy chuyện gì, nhất định là do em Đỗ Thập Nhất . Ta bất trắc gì cũng quan trọng, nhưng tuyệt đối thể để danh tiếng Đỗ gia hủy hoại.”

“Phàm là lương tri, đều sẽ cho phép chuyện như xảy , đúng ?”

Các bá tánh bất giác gật đầu: “ !” Bọn họ đều là lương tri, ưỡn ngực!

Nhìn nàng nắm quyền kiểm soát cục diện, sắc mặt nhà họ Đỗ đều khó coi vô cùng, đặc biệt là Đỗ ThậpNhất, mặt như đưa đám.

Mộc Vãn Tình thong thả qua, hạ giọng khẩy: “Đỗ ThậpNhất, ngươi thấy ? Đây là dân ý, đây là dư luận. Dư luận nắm trong tay chính là một thanh kiếm sắc, chỉ đ.á.n.h đó. Lưu dân thì ? Vẫn đè bẹp ngươi như thường, đồ ngốc.”

Đỗ Thập Nhất hít một lạnh: “Ngươi… Ngươi là ai từ lâu ?”

Mộc Vãn Tình nhướng mày: “Đương nhiên. Em trai ruột của Đỗ Cửu, Đỗ Thập Nhất. Thông tin của các ngươi đều trong đầu cả . Từ lúc ngươi bước tiệm, ngươi là ai.”

“Đáng tiếc, ngu như ngươi mà còn đòi tính kế . Ta cũng thuận nước đẩy thuyền, diễn kịch với ngươi một chút. Cảm ơn ngươi giúp tuyên truyền nhé. Phố ăn vặt của coi như nổi danh , ha ha ha.”

Đỗ Thập Nhất khí huyết cuộn trào, tức đến hộc cả máu.

Mộc Vãn Tình thấy, vờ kinh ngạc: “Ai da, tức đến hộc m.á.u luôn kìa. Lòng hẹp hòi như ? Có nên tìm Đỗ soái tâm sự một chút nhỉ? Không thể chỉ lo đ.á.n.h giặc, mà việc giáo d.ụ.c tư tưởng đạo đức cũng nên siết chặt .”

Loading...