Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 100
Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:53:31
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý bách hộ chỉ trẻ tuổi, hễ lớn tuổi một chút là ông đều cần.
Chọn kiểu thì khác nào cố tình chia rẽ gia đình .
Mọi đều lo lắng, dồn dập về phía Mộc Vãn Tình. Mộc Vãn Tình suy nghĩ nhanh như chớp: “Khoan , nhà của chúng …”
Lý bách hộ hung hăng trừng mắt lườm nàng: “Toàn đàn ông ở đây, đến lượt đàn bà lên tiếng từ khi nào? Ta chuyện với đàn bà.”
À, là một kẻ tôn sùng chủ nghĩa đàn ông cực đoan.
Mộc Vãn Tình thản nhiên rút một thỏi bạc: “Bây giờ thể chuyện ?”
Lý bách hộ ước lượng thỏi bạc, nặng năm lượng: “Chừng tiền mà cũng đòi…”
Mộc Vãn Tình ném một thỏi nữa: “Đủ ?”
Ánh mắt Lý bách hộ lóe lên vẻ tham lam: “Đem hết tiền ngươi giao đây! Phạm nhân lưu đày phép tài sản riêng, tất cả các ngươi đều giấu giếm bạc riêng.”
Hay lắm, còn định cướp trắng trợn .
Quy củ là , nhưng cũng cho phép mang theo một chút bạc.
Mộc Vãn Tình khẽ nhíu mày, gã . “Tằng đại nhân, cướp tiền của ngài kìa.”
Tằng đại nhân lập tức : “Sao thế? Muốn gây sự với ?”
Hắn mặc áo khoác lông cáo màu đen, đầu đội mũ ấm lông chồn, bộ lông dày dặn mượt mà, là hàng tầm thường.
Người nể vì áo quần, Lý bách hộ thấy một sang trọng, dám đắc tội: “Hóa là Tằng đại nhân, ngài giúp đám phạm nhân tội ác tày trời ?”
Tằng đại nhân thầm thở dài: “Không là giúp, mà tiền là cho. Ngươi lấy cũng hỏi qua ý .”
“Cái gì?” Lý bách hộ còn tưởng tai vấn đề. Quan sai phát tiền cho phạm nhân? Rốt cuộc là ai bệnh?
Tằng đại nhân Mộc Vãn Tình, Mộc Vãn Tình giơ hai ngón tay hiệu cho . Đây là khởi động phương án B.
Tằng đại nhân lập tức vẻ cao ngạo, viên quan chủ quản: “Đại nhân, mua một ít đất trong và ngoài thành, nên hỏi thăm ở ?”
Quan chủ quản và Lý bách hộ . Đây là tiền chỗ tiêu ?
“Các ngài về kinh báo cáo công tác ?”
“Ta mua ít sản nghiệp. Ta đoán chắc nơi nhiều tiềm năng phát triển.” Tằng đại nhân cực kỳ quả quyết, nơi nào Mộc tiểu thư, nơi đó thường sẽ kỳ tích.
Quan chủ quản á khẩu: “Lúc ngài thành để ý tình hình trong thành ?”
Tằng đại nhân vốn định âm thầm mua đất, nhưng tình hình lúc đổi, kế hoạch cũng đổi theo.
“Có thấy. Chỉ một khu phố giao thương hình chữ thập là còn tàm tạm, chợ búa cũng tạm , còn đều . Ngoài thành đất hoang núi trọc ít, thể so với kinh thành, cũng chẳng bằng các thành trì phồn hoa khác.”
, đây là biên tái, chiến tranh quanh năm. Quân địch mà tràn một đợt, thì dù phồn hoa đến mấy cũng phá hủy hết.
Bá tánh biên quan chỉ một yêu cầu duy nhất: sống sót là .
Thấy vẻ nghiêm túc, quan chủ quản gọi thuộc hạ: “Đi, báo Tiền đại nhân tới đây, mua đất.”
Tiền đại nhân đến nhanh, phấn khởi hỏi: “Ngài thật sự mua đất ? Mua bao nhiêu?”
Kẻ vung tiền qua cửa sổ từ ? Phải nắm thật chắc.
Tằng đại nhân Mộc Vãn Tình, xin chỉ thị: “Tiểu thư, ngài thấy ?”
Tiền đại nhân kinh ngạc, còn quan chủ quản và Lý bách hộ thì sửng sốt. Tình huống gì đây? Ngài mua đất mà hỏi ý một phạm nhân lưu đày? Ngữ khí còn kính trọng như ? Chuyện đúng, vô cùng đúng.
Mộc Vãn Tình mím môi: “Mua một vạn mẫu, gần đó nguồn nước và núi rừng.”
Tiền đại nhân đảo mắt: “Có bán một đồng cỏ, rộng hai vạn năm ngàn mẫu. Hơi lớn một chút, nhưng rẻ, cũng chỉ một vạn năm ngàn lượng bạc. Không ngài hứng thú ?”
Lý bách hộ trợn trắng mắt. "Chỉ "? Tổ tiên ba đời nhà cũng từng thấy nhiều bạc như .
Biết , bá tánh biên quan đều nghèo, quan viên cũng chẳng vớt vát gì.
Mộc Vãn Tình nhướng mày: “Đang yên đang lành bán?”
Tiền đại nhân nhịn hỏi: “Vị là…”
Tằng đại nhân giới thiệu một cách trịnh trọng: “Đây là tộc trưởng Mộc thị nhất tộc, Mộc Vãn Tình tiểu thư. Nàng hứng thú với trồng trọt, chính nàng gợi ý mua đất ở đây. Nàng đất đai ở đây rẻ, ruộng cũng chỉ một lượng bạc, mua giá ? Chắc nàng sai nhỉ?”
Tâm tình Tiền đại nhân phức tạp khó tả. Nữ nhân mà tộc trưởng? Thế đạo ?
Mà một tiểu cô nương hiểu sự đời thể khiến một quan sai kinh thành xoay như chong chóng, gì cũng tin, đúng là hoang đường.
vẫn căng da đầu hùa theo: “Không sai, nàng mắt .”
Một giọng trong trẻo vang lên: “Không , đến vệ sở báo danh, quá hạn sẽ phạt.”
Là Mộc Vãn Tình. Tay trái nàng kéo cha, tay kéo : “Chúng thôi, Lý đại nhân, ngay bây giờ.”
Lý bách hộ định gì, Tiền đại nhân lao tới bịt miệng : “Quy củ là một chuyện, nhưng thế nào là chuyện khác. Mua đất đối với Tằng đại nhân là chuyện lớn, nghĩ Lý bách hộ sẽ phản đối .”
“Lão Lý, ngươi xem?”
Đối mặt với hai cặp mắt đầy cảnh cáo, Lý bách hộ còn gì nữa, chỉ đành miễn cưỡng gật đầu.
Mộc Vãn Tình thấy hết, vẻ khó xử: “Miễn cưỡng quá , như , sợ sẽ gây khó dễ.”
"Gây khó dễ"? Mọi ngẫm nghĩ một chút liền hiểu, ví von cũng thật hình tượng.
Tiền đại nhân vỗ n.g.ự.c đảm bảo: “Ta bảo đảm sẽ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-100.html.]
Ai ngờ, Mộc Vãn Tình phán một câu: “Miệng đàn ông, quỷ dối lừa. Ta tin.”
Tiền đại nhân: …
“Vậy ngươi thế nào?”
Mộc Vãn Tình đảo mắt láu lỉnh: “Tiền đại nhân quản lý thuế ruộng, cần giúp ? Đại ca tính sổ giỏi, sổ sách mấy năm trời, nửa ngày là thể xử lý xong.”
Câu đúng là gãi trúng chỗ ngứa của Tiền đại nhân. Thuộc hạ của ông tính toán sai sót, mỗi đều khiến ông đau đầu. “Ngươi chắc chứ?”
Mộc Vãn Tình khẽ: “Đương nhiên. Có là lừa ngựa, cứ kéo ngoài dạo một vòng là ngay mà.”
Tiền đại nhân suy nghĩ: “Được, đem sổ sách 5 năm đây.”
Một lát , một chồng sổ sách đưa đến mặt Mộc Tử Thành. Mộc Tử Thành liếc , Mộc Vãn Tình khẽ gật đầu với .
Mộc Tử Thành hít sâu một , cố gắng trấn định, đem hết bản lĩnh dùng.
Trong phòng yên tĩnh, chỉ tiếng bàn tính lách tách điên cuồng. Một tay Mộc Tử Thành gảy hạt vun vút, một tay cầm bút vẽ vẽ giấy.
Tiền đại nhân lưng , quan sát từ đầu đến cuối.
Ban đầu, ông còn chút coi thường, cái gì thế , 1234? Còn mấy cái bảng biểu kỳ quái.
càng về , ánh mắt ông càng khác, đôi mắt càng lúc càng sáng lên.
Cuối cùng Mộc Tử Thành cũng tính xong, hai tay dâng kết quả lên.
Tiền đại nhân nhận lấy bảng báo cáo, vội vã hỏi: “Giải thích cái bảng biểu một chút.”
Đó là một hệ thống mới, so với cách ghi sổ kiểu cũ thì đơn giản, rõ ràng hơn, còn tiết kiệm nhiều công sức.
Mộc Vãn Tình đây "mở lớp học thêm" cho Mộc Tử Thành và mấy học , Mộc Tử Thành còn dạy cho các học sinh khác nên sớm thuộc lòng, cũng cách diễn đạt.
Hắn giảng kỹ càng, rõ ràng, nào chút kiến thức cơ bản là hiểu ngay.
Ánh mắt Tiền đại nhân liên tục lóe lên. Bảng báo cáo thật, cả cái... chữ Ả Rập cũng . “Lão Giang, .”
Ông phổ biến hệ thống , lợi lợi .
Thư Sách
Mỗi kiểm toán đều khiến ông đau cả trán, đám thuộc hạ bên một đống sổ sách lộn xộn.
Có bảng biểu , chỉ cần điền liệu là xong, đơn giản bao.
Quan chủ quản ý kiến: “Được, thủ tục xong mang .”
Lý bách hộ nhảy : “Ta đồng ý, đây là của .”
Tiền đại nhân trừng mắt: “Ngươi thủ tục ? Làm ? Hả?”
Vừa ông xắn tay áo lên, chuẩn đ.á.n.h .
Lý bách hộ nhất thời phân biệt nổi ai mới là võ quan. “Lão Tiền, ông lý một chút, việc đều , đến …”
Hắn dám đ.á.n.h với lão Tiền, thuế ruộng thông qua đều qua tay lão Tiền!
Tiền đại nhân đáp trả còn ngang ngược hơn: “Rõ ràng là đến , vẫn luôn ở đây.”
Đây là địa bàn của ông .
Lý bách hộ tức đến trợn mắt: “Ông đúng là thổ phỉ mà.”
Tiền đại nhân vặc : “Nói cứ như ngươi là văn nhã lắm . Ngươi cướp , cướp ?”
Nói cũng lý, khiến thể phản bác, Lý bách hộ đành chịu thua.
Cứ như , Mộc Tử Thành trở thành tiểu tùy tùng của Tiền đại nhân, ngày thường tính toán sổ sách, tiền công thì , nhưng bao ăn bao ở.
Việc hơn gấp trăm so với việc quân khẩn (khai hoang), còn thể che chở cho nhà. Mọi mà ghen tị đỏ cả mắt.
Tiền đại nhân đầu , đổi sang bộ mặt hiền lành vô hại: “Nam thành một khu đất bỏ , là chúng đến xem ngay bây giờ?”
“Được thôi.” Tằng đại nhân kịp , Mộc Vãn Tình quyết luôn: “Lý đại nhân, cùng .”
“Đi.” Lý bách hộ cũng xem trong hồ lô của nàng bán t.h.u.ố.c gì, rốt cuộc tài cán gì mà khiến nhiều bằng con mắt khác.
Mọi lên xe . Lúc Lý bách hộ mới phát hiện đám phạm nhân lưu đày đều xe ngựa, quần áo cũng sạch sẽ, ấm áp.
Lòng thấy mất cân bằng. Những cẩm y ngọc thực, dù sa sút thì vẫn thoải mái hơn thường.
“Lúc khám nhà, các ngươi giấu nhiều bạc lắm ? Ta tố cáo các ngươi, trừ phi các ngươi giao hết bạc đây.”
Lời lập tức bay ngoài. Mộc Vãn Tình bình tĩnh : “Ngài hiểu lầm gì về năng lực việc của Ô Y Vệ ? Nếu , ngài thư cho phó thống lĩnh Ô Y Vệ là Ngô Đông Minh đại nhân, thử nghi ngờ xem?”
Lý bách hộ đặc biệt ưa nàng. Cha đều ở đây, mà một đứa con gái như nàng mặt, thật sự là chướng mắt.
“Nói cứ như ngươi quen Ngô phó thống lĩnh bằng.”
“Ta thì .” Mộc Vãn Tình ngừng một chút, đổi giọng: “ Tằng đại nhân thì thể. Bọn họ là bạn chơi từ nhỏ, về phía tây cũng là do Ngô đại nhân đề nghị.”
Lý bách hộ: …
Không lẽ nào... đắc tội Tằng đại nhân đấy chứ?
Quả nhiên, từ kinh thành đến đều thể đắc tội, quỷ mới lưng họ là ai.
Hoặc là, bạn bè thích của họ nhân vật lợi hại nào .
Tằng đại nhân mỉm : “Ngài gì , ngài Đông Minh ca. Ta chạy chuyến là để hộ tống ngài. Ngài bình an, thì mới bình an .”
Tim Lý bách hộ đập "thịch" một tiếng, thầm kêu .
Tiểu cô nương rốt cuộc phận gì? Không chỉ là con cháu quan viên bình thường phạm tội ?