Bị Lừa Xuyên Sách, Tôi Cầm Kịch Bản Và Hàng Tích Trữ Xuyên Về Những Năm 70 - Chương 78:: Gia thế của Trần Nhược Nam ---

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:33:03
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng sớm ngày hôm , Cố Nhiên thành phố mua đồ, Nam Mạt và Lục Viên Viên cầm giấy đỏ đến phòng Trần Nhược Nam, nhờ Trần Nhược Nam dạy họ cắt hoa giấy dán cửa sổ.

 

"Tiểu Mạt, ngày kết hôn, hồi hộp ?"

 

"Cũng , thấy hồi hộp lắm. Cậu thì ? Anh tớ hôm qua năm nay đến nhà chúc Tết, nghĩ thế nào?"

 

Lục Viên Viên chút ngại ngùng, ngập ngừng đáp, "Anh thì cứ thôi, dù bố tớ cũng ."

 

"Thế thì quá, đợi tớ kết hôn, tùy quân chúng bạn ."

 

Trần Nhược Nam hai họ , trêu chọc, "Haizz, hai cái cô gái bạc tình , vì đàn ông mà cứ thế bỏ rơi ."

 

Lục Viên Viên , "Hay là để Nam Tiêu và Cố Nhiên tìm xem trong quân đội ai hợp với , đến lúc đó chúng cùng tùy quân nhé."

 

Trần Nhược Nam thì ngẩn , "Thôi , tớ gả quân đội , bố tớ còn trông mong tớ kiếm một con rể ở rể nữa cơ."

 

"Ở rể ?"

Mèo Dịch Truyện

 

Trần Nhược Nam gật đầu, "Mẹ tớ , ai ở nhà thì đó nhận công việc.

 

Đợi chị năm của tớ gả , tớ sẽ về . Đến lúc đó tớ kiếm tiền nuôi gia đình, thì chẳng cần tìm một con rể ở rể , nếu thì nhà chồng nào đồng ý để con dâu cứ mãi bao cấp nhà đẻ?"

 

Lục Viên Viên thể hiểu, "Tại ? Mấy chị gái của ai ở rể?"

 

"Chị cả, chị hai, chị ba của tớ, 16 tuổi tự gả , lúc gả thì chuyện rõ ràng với nhà chồng, mỗi năm sẽ gửi về nhà đẻ 30 đồng.

 

Chị năm của tớ học đến hết cấp hai thì thôi, khắp nơi thêm để phụ giúp gia đình.

 

Số tiền kiếm một phần dùng để mua t.h.u.ố.c cho chị tư, một phần là để tớ yên tâm học.

 

Sở dĩ hạ hương của gia đình là chị năm mà là tớ, chỉ vì chị năm là yếu đuối hợp hạ hương, mà còn vì khi chị năm kết hôn, tớ thể về nhận công việc.

 

Còn tớ kết hôn, chị năm sẽ thể về , bởi vì công việc sẽ thuộc về chị , chị trị đàn ông, thích hợp để con rể ở rể.

 

Bố tớ sinh 6 chị em gái chúng tớ, những xem thường cứ hết lượt đến lượt khác, ông bà nội tớ để chọc tức tớ, bắt bố tớ tìm khác, suýt nữa thì cởi hết đồ của bà góa phụ đưa lên giường bố tớ.

 

Vì chuyện , bố tớ cắt đứt quan hệ với ông bà nội, sáu chị em chúng tớ với rằng, sẽ ai rời khỏi thành phố Sa, chính là cho tất cả thấy, bố tớ cho dù sinh con trai, cuộc sống cũng thua kém bất cứ ai."

 

Nam Mạt và Lục Viên Viên đầu tiên Trần Nhược Nam về chuyện gia đình.

 

Nói như , thì thể hiểu tại lúc đó Trần Nhược Nam kiên quyết từ chối Hồ Minh Lượng như thế.

 

Nam Mạt vỗ vai Trần Nhược Nam, "Mọi chuyện sẽ thôi, chị Nhược Nam của chúng thành đạt, khối đàn ông tranh đến xin ở rể chứ."

 

Lục Viên Viên cũng đồng tình, "Đến lúc đó chúng chọn lấy mười tám ."

 

"Hahaha, còn mười tám nữa chứ, thế thì tớ chịu nổi ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-lua-xuyen-sach-toi-cam-kich-ban-va-hang-tich-tru-xuyen-ve-nhung-nam-70/chuong-78-gia-the-cua-tran-nhuoc-nam.html.]

 

Ba trong phòng cả buổi sáng, cho đến khi Hồ Minh Lượng và Nam Tiêu đến ăn cơm mới kết thúc chủ đề .

 

Cố Nhiên đến chiều tối mới về, xe đạp treo đầy lỉnh kỉnh, cùng bố ở nhà sắp xếp hạt dưa, điểm tâm xong xuôi, liền đến tìm Nam Mạt.

 

"Mạt Mạt, đây là tiền kiếm ở chợ đen thời gian , em giữ lấy." Cố Nhiên đưa tiền cho Nam Mạt.

 

"Anh đủ tiền , dạo nhiều chỗ tiêu tiền, em giữ cho một ít nhé?"

 

"Không cần, chúng sẽ xa nữa, em mua gì cứ trả tiền là ." Vừa ôm chặt cô.

 

"Đợi em tùy quân, bên Cố Tam thì ?"

 

"Cứ như bình thường thôi, đây em thì chợ đen chẳng vẫn hoạt động ?"

 

Nam Mạt lườm một cái, "Anh cái gì chứ, chỉ hai ba năm nữa thôi, chính sách mở cửa sẽ ban hành, cá nhân đều thể kinh doanh buôn bán, đến lúc đó chợ đen chỉ càng ngày càng khó ăn.

 

Đồ trong gian của em, trừ những thứ chúng tự dùng , thì bán trong vòng hai ba năm tới là lợi nhất.

 

Hơn nữa, nhất là đổi thành vàng hoặc đồ cổ, sẽ đáng giá ít tiền ."

 

Cố Nhiên gật đầu, "Được, giao cho xử lý."

 

Hai âu yếm một lúc, Nam Tiêu đến gõ cửa. Tên giục là , cũng chẳng bệnh gì nữa.

 

Trên đường về, Nam Tiêu một tay đút túi phía , "Đoàn trưởng Cố."

 

Cố Nhiên Nam Tiêu gọi như , dừng sang.

 

"Nói chuyện một chút?"

 

Cố Nhiên gật đầu, rẽ một cái về phía bờ sông.

 

"Anh, cứ ."

 

Nam Tiêu móc từ túi một bao t.h.u.ố.c lá, đưa cho Cố Nhiên một điếu. Cố Nhiên định từ chối, Nam Tiêu đẩy về phía một chút, "Thôi , mặt còn giả vờ gì."

 

Cố Nhiên cúi đầu khẽ, nhận lấy điếu t.h.u.ố.c châm lửa, "Trước đó thì thật sự cai ."

 

Nam Tiêu nhướng mày liếc một cái, cúi đầu hít một thật sâu, "Đoàn trưởng Cố, em gái năm nay 17 tuổi, ở nhà cưng chiều 17 năm.

 

hiểu rõ tình hình gia đình , thật lòng, đừng là đoàn trưởng, nhưng để xứng với Tiểu Mạt thì chắc chắn là 'trèo cao'."

 

Cố Nhiên gật đầu, " ."

 

"Không, ."

 

 

Loading...